Snack's 1967
Trọn Đời Trọn Kiếp

Trọn Đời Trọn Kiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322312

Bình chọn: 8.5.00/10/231 lượt.

ỏi trang viên đã để em lại một mình. Sau lúc đó, em có chịu nhiều đau khổ không?”

“Một chút,” Nam Bắc cực kỳ yêu thích chiếc nhẫn này, “Chỉ là thỉnh thoảng khi nhớ tới chuyện đó có phần sợ hãi. Nếu trễ một chút có lẽ không giữ được cục cưng.”

Trình Mục Dương nhìn cô một cái.

Nam Bắc dường như có cảm giác nên nghiêng đầu nhìn hắn.

Cô thừa nhận, bất luận là ở bên cạnh Nam Hoài hay ở Thẩm gia, thậm chí là ở Bỉ, cô chưa từng gặp qua nguy cơ sống chết như lúc ở Philippines. Sự sắp xếp của Trình Mục Dương rất tốt, nhưng CIA ở khắp nơi, mà Philippines vốn không phải là địa bàn của hắn và cô, bất cứ điều bất trắc nào cũng đủ để lấy mạng.

“Đời này của em, chuyện hối hận nhất cũng là ở Philippines nói ra những lời kia với Đỗ,” Nam Bắc sờ sờ vai hắn, nhớ tới hình ảnh vừa rồi khi hắn tiêm thuốc, “Nếu lúc ấy em biết anh ở sát vách, em tuyệt đối sẽ không nói những lời kia. Trình Mục Dương, anh tức giận không? Lúc ấy có bị chọc tức hay không?”

“Không phải tức giận,” thanh âm của hắn mang theo ý cười, nói với cô, “Là mất đi lý trí, hơn nữa là hoàn toàn mất đi.”

Quả thực mất đi lý trí triệt để.

Cho nên khẳng định là bị tổn thương rất nặng.

Nam Bắc nghiêng người qua bên cạnh hắn, cô đưa tay ôm lấy cổ hắn, trong nháy mắt Trình Mục Dương quay đầu lại, cô nhẹ nhàng chạm vào môi hắn. Trình Mục Dương muốn giữ lấy phía sau gáy của cô để nụ hôn này càng thêm sâu sắc hơn, nhưng cô cười né tránh.

“Con đường này sao lại không có ai cả?”

“Người ở đây không nhiều, công ty dầu mỏ biết anh muốn dẫn phu nhân đến đây liền tạm thời đóng con đường này, để an toàn hơn.”

Nam Bắc hừ một tiếng, lầm bầm: “Nói ra thật dễ dàng.”

“Cái gì?”

“Không có gì,” cô lắc lắc tay, “Anh lấy vợ tuyệt đối là việc dễ dàng nhất thế giới.”

“Nhưng anh lại khó làm ba nhất,” hắn cười một cái, thấp giọng nói, “Anh trai em dự định khi nào thì trả lại con gái cho anh? Muốn anh tặng anh ta mấy người phụ nữ Moscow không, để anh ta sinh mấy đứa trao đổi về con gái của anh?”

Nam Bắc buồn cười nhìn hắn: “Em nghĩ anh không cần quan tâm.”

Hắn không lập tức phản bác, lại đột nhiên hỏi cô: “Thủ trọng xá khinh phương đắc thắng (lợi dụng đối phương lơ là cảnh giác mà tấn công để giành chiến thắng). Em nghe qua chưa?”

Cô cười: “Có nghe qua, đến từ《 dịch lí chỉ quy tục 》của Thi Tương Hạ.”

Cô nhớ rõ khi ở trên thuyền đánh bạc, cô đã cùng Trình Mục Dương bày ra ván cờ mười cục của Thi Tương Hạ.

Vì vậy Trình Mục Dương có thể nhớ ra lời của danh thủ quốc gia của triều đại nhà Thanh này cũng không có gì kỳ lạ, điều khó hiểu chính là hắn muốn nói gì.

Trình Mục Dương nhìn vẻ mặt nghi ngờ của cô bỗng nhiên liền cười rộ lên.

“Anh chỉ muốn làm cho Nam Hoài buông lơi cảnh giác trước,” hắn thấp giọng nói, vẻ mặt trông giống như một con cáo đa mưu túc trí, “Mẹ của cục cưng cùng anh quay về Moscow, cục cưng còn có thể ở lại Bỉ sao?”

Thật đúng là “Thủ trọng xá khinh”.

“Nham hiểm,” Nam Bắc không thể nhịn cười, “Trình Mục Dương, anh rất nham hiểm.”

Khi đến gần núi đá kia cô mới phát hiện đường chân trời rất giống núi Nga Mi ở Trung Quốc. Chẳng qua ở núi Nga Mi có nước chảy, có cây cối lâu năm cao ngất, mà nơi này chỉ có cát vàng. Trình Mục Dương cùng cô ngắm những thứ này, hai người đi từ dưới rạn đá nứt trèo thẳng lên đỉnh núi. Không thể nói đây là một tầm nhìn tốt, chỉ thấy cây cối lan tràn ở phía xa xa, một màu xanh lá cây đơn giản.

“Là cây dừa,” Trình Mục Dương ôm lấy thắt lưng cô từ phía sau, “Đây là đặc sản của vương quốc sa mạc, bọn họ gọi nó là quốc bảo. Nơi đó có trên mười ngàn mẫu rừng dừa dành riêng cho vương tử Saudi.”

Nam Bắc nhìn ngắm những cây dừa đó lại nhớ tới, chỉ ở Vân Nam mới có đủ loại cây cối kỳ diệu.

Mà ở quốc gia sa mạc thiếu nước này, chỉ loại thực vật này thích hợp để sinh trưởng.

“Ông trời thật sự rất công bằng,” Nam Bắc nói, “Cho người ở đây chỉ có vùng sa mạc, nhưng lại chôn vùi dầu mỏ tốt nhất ở dưới đất. Anh nói rừng dừa kia là của vương tử?”

Trình Mục Dương ừ một tiếng.

“Em nghe nói Al Hasa này là mỏ dầu lớn nhất của Ả Rập Saudi, thế nhưng đảng phái ở đây bất hoà với vương thất đang cầm quyền?”

“Không sai, cho nên rừng dừa của vương thất ở đây cũng coi như bày tỏ sự thành ý,” hắn nói, “Ngày mai, người phát ngôn của công chúa Saudi sẽ thay mặt công chúa mở diễn dàn khoa học kỹ thuật thế giới ở đây.”

“Diễn đàn kinh tế?”

“Phải,” Trình Mục Dương cười cười, “Ả Rập Saudi vào năm tới muốn xây dựng trường đại học khoa học công nghệ tốt nhất thế giới, mời những giáo sư tốt nhất, tuyển dụng những sinh viên giỏi nhất, vì vậy trong vài năm này, mỗi năm bọn họ sẽ mở những diễn đàn khoa học loại này, để thu hút nhân tài tiện thể làm tuyên truyền.”

Nam Bắc rất hiếu kỳ, tại sao hắn lại chú ý đến những việc như vậy.

“Đừng nói với em, anh không chỉ muốn làm nhà từ thiện, mà còn muốn trở thành giáo sư đại học?” Cô tựa người về phía sau, gối đầu lên bờ vai của hắn, “Nói ra mới nhớ, anh là sinh viên hàng đầu của khoa Vật Lý.”

Lúc trước học tại Bỉ, cô và hắn đều học Lý.

Rất nhiều người thảo luận về cái tên Trình Mục này, họ đều tuyệt đối khâm phục