Polly po-cket
Tổng Tài Bá Đạo

Tổng Tài Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324721

Bình chọn: 9.00/10/472 lượt.

iết vì sao, hai hàng lệ chậm rãi chảy

xuống.

Từ bỏ. . . . . ." Tay cô khẽ che lại miệng vết thương,

không muốn nhìn thấy hắn tiếp tục hôn nữa, nhu tình như thế, cô nghe

thấy tiếng lòng mình bị thu phục.

"Thực xin lỗi, anh không nên làm em bị thương." Hắn lại đột nhiên nói ra ba chữ này.

Hàn Nhất Nhất nghe thấy thanh âm tan nát cõi lòng của chính mình, đây là hắn tự trách sao? Đây cũng không phải lỗi của hắn.

"Không không không không. . . . . . Đây là lỗi của hắn, tất cả đều là

lỗi của hắn. . . . ." Hàn Nhất Nhất cảm thấy tất cả đều trở lên hỗn

loạn, sao cô lại có cái nhìn khác về người đàn ông như hắn chứ?

Hơi thở ấm áp của hắn lại lần nữa càn quyét thân thể của cô, mang theo

mùi thuốc lá tươi mát, còn có mùi hương dịu dàng của sữa tắm, hòa trộn

cùng với mùi hương cơ thể của cô.

Cô từ từ nhắm hai mắt lại không dám tiếp tục hít thở mùi hương này nữa, nhắc nhở chính mình không được thích ứng mùi hương này.

Hắn dán lên người cô, có nơi nào đó đã kiềm chế không được mà biến hóa.

"Anh muốn em . . . . Anh rất muốn em. . . . ." Hắn mãnh liệt khát cầu , thanh âm kích thích cô.

Cô cảm giác bản thân mình như bị ma nhập, hùa theo tiếng gọi, hùa theo hơi thở của hắn . . . .

Tay hắn vuốt ve nơi mềm mại của cô, dán vào lỗ tai của cô nói: "’Anh muốn em . . ."

Lại một trận thở dồn dập xông vào mũi, cảm giác nâng nâng, cuốn cô đi.

Trong lòng cô lớn tiếng hò hét cầu xin. Bàn tay dán trên người cô của

hắn đã sớm không thành thật muốn bắt giữ thứ gì đó của cô.

"Nhanh một chút." Hàn Nhất Nhất nhẹ giọng rên.

"Không vội, chúng ta có thời gian cả một đêm cơ mà." Hắn lại xấu xa trả lời.

Hàn Nhất Nhất cắn răng oán hận, rõ ràng hắn biết ý của cô không phải

vậy, cô chán ghét hắn hỏi như thế, chán ghét hắn khiêu khích mình như

vậy, cô thà rằng bản thân là một cái máy được lập trình để hoàn thành

nhiệm vụ, chính là kế tiếp đã hoàn toàn đánh vỡ tất cả ý nghĩ này.

Hắn dán chặt vào cô, làm cho cô cảm nhận được nơi nóng bỏng của hắn.

Cô ngượng ngùng ngoái mặt đi . . . . , mà hắn chính là nhẹ nhàng dùng một chút lực, mắt nhìn cô, thấp nói: "Nhìn anh."

Hắn càng dán chặt hơn, hô hấp cung xcàng ồ ồ, tay hắng phiêu đãng trên

bờ lưng lành lạnh của cô, từng chút từng chút xâm nhập vào nơi huyền bí

của cô.

"Hạ thiếu . . . ." Lời nói của cô mang theo cầu xin, mắt không dám mở ra, cô sợ hãi bối rối trong cô sẽ bị hắn phát hiện ra.

"Gọi tên của anh." Hắn khẽ cắn vành tai cô, ngón tay duỗi ra . . . .

"A. . . . . ." tiếng rên của cô rất nhẹ, nhẹ đến mức chỉ mình cô có thể cảm nhận được, thân thể theo bản năng càng thêm căng thẳng.

Hạ Thiên Triệu chỉ cười vui vẻ, lộ ra chiếc răng khểnh trắng ngà, kéo tay cô đến cảm nhận nơi nóng bỏng của hắn.

"Không. . . . . . Buông!" Lúc này đây, cô theo bản năng từ chối, dùng sức llôi lại.

Hạ Thiên Triệu nhận thấy tia giận hờn trong lời nói của cô liền không

có miễn cưỡng cô nữa, mà khiêu khích những nơi mẫn cảm trên cơ thể cô,

nhìn cô cắn chặt môi không dám rên ra tiếng.

"Đừng đè nén bản

thân, anh thích nghe em kêu, anh thích nghe tiếng của em." Thân thể trần của hắn lại càng dán chặt vào cô, tay cầm lấy cằm cô, thở dốc.

Hắn dùng chút lực, khoái cảm nguyên thủy truyền đến, một lần lại một lần, chậm rãi tiến vào trong cơ thể cô . . . .

(tác giả: tiếp theo thế nào thân nhóm tự tưởng tượng nha. . . hắc hắc)

-------

Trong căn phòng tổng thống của khác sạn.

Hạ Thiên Cơ nâng cằm Uông Giai Trừng lên, nhìn cánh môi đỏ mọng ướt át

của cô ta, nhịn không được hỏi: "Em hy vọng tôi sẽ chịu trách nhiệm?"

"Không hy vọng." cô ta không chút do dự đáp lại, cô ta dùng ất cả đánh cuộc, chỉ mong thứ mà cô ta muốn sẽ có được.

"Gả cho tôi, không tốt sao?" hắn khẽ nhíu mày, lần đầu tiên hắn cầu hôn một người, cư nhiên lại bị cự tuyệt.

"Đương nhiên là tốt, căn bản anh không muốn kết hôn bới tôi, chỉ là

tình huống vô tình phát sinh, tôi cần gì phải cho là thật?" cô ta cắn

cánh môi, mân miệng.

"Tôi nói cho em biết, lúc nà đây tôi thực sự muốn chịu trách nhiệm với một người đàn bà."

"Phải không?"

"Em không tin? Hay là em không muốn tin? Hay là sợ gả cho tôi sẽ không

thể gả cho anh cả của tôi nữa?" nói đến đây hắn có chút ê ẩm chóp mũi.

"Không, tôi không yêu anh của anh, nếu yêu anh ta, anh cho rằng tôi vẫn còn lần đầu tiên sao?" ở giờ khắc này cô ta không giống như trước đây

ghét bỏ Hạ Thiên Cơ nữa, ngược lại lại càng muốn có được hắn, cô ta muốn có được hứa hẹn của hắn, bởi vì hiện tại chỉ có hắn mới có thể giúp cô

ta thoát khỏi hoàn cảnh kia, phải càng nhanh càng tốt.

Hạ Thiên

Cơ có chút mê man, nhưng nhìn thất dáng người xinh đẹp của cô ta, dục

tình lại khó nhịn, thậm chí hắn còn muốn lột trần cô ta đặt dưới thân

một lần nữa.

"Tôi chịu trách nhiệm với em, chúng ta kết hôn đi."

-----

Biệt thự Uông gia.

Hai đêm Uông Giai Vi không có ngủ được, thặng đến nghe tin Hạ Thiên

Triệu sắp kết hôn mà đối tượng kết hôn không phải Uông Giai Trừng lòng

của ả mới cao hứng lên, tẩy đi tất cả lo lắng phía trước.

"Uông

Giai Trừng, số mày phải ăn phân chó, ai dè mày chạy mất, không chụp được