
giác mở rộng ra, hận không thể chứa được hai
cái đầu. (benbobinhyen: tác giả viết kinh dị quá vậy trời)
Hạ
Thiên Cơ đưa lưỡi thâm nhập, ở nơi tư mật chui vào vách tường quấy đảo,
chỉ nghe một trận một trận thanh âm đầu lưỡi cùng nước giao nhau.
"A. . . . . . . . . . . . . . . . A. . . . . . . . . ."
Tốc độ của hắn càng nhanh hơn, Uông Giai Trừng lại chưa bao giờ phải
chịu quá nhiều kích thích như thế này, thấy mình hưng phấn như đang ở
trên mây.
"Ta ngứa. . . ngứa quá. . ." Hắn lại dùng lực, càng làm cho thân thể kia truyền đến tín hiệu khát cầu.
Hạ Thiên Cơ hiểu, cô ta hẳn là đã chuẩn bị thật tốt, chỉ chờ hắn tiến vào.
Hắn ngẩng đầu, cầm lấy vật trướng đại của mình, nhắm ngay vào nơi tư
mật của cô ta, vừa mới tiến vào, cô đã nhịn không được mà kêu lên: "Thật thoải mái. . ."
Hắn cười tà ác, đẩy mạnh người một cái, toàn bộ vật trướng đại của hắn tiến vào cơ thể đang trống rỗng của cô ta.
"A. . . Đau quá. . . A. . ." Cô ta đột nhiên kêu to, đau đến mức ngóc đầu lên.
Hạ Thiên Cơ cảm giác được một dòng ấm nóng theo vật trướng đại của hắn
chảy ra bên ngoài, hắn biết đó khẳng định không phải là bằng chứng cho
sự dâm đãng của cô ta, mà là máu xử nữ của cô ta.
"Uông Giai
Trừng, không ngờ em vẫn còn là một xử nữ, xem ra đại ca của anh vẫn còn
lưu tình với em nhỉ. . ." Hắn kinh ngạc, hắn hưng phấn, đồng thời cũng
đắc ý, không phải là chưa từng chơi đùa qua xử nữ, nhưng xử nữ này lại
là người đàn bà bên người Hạ Thiên Triệu. "Tôi đau, anh đi đi. . ." Thân thể đau đớn làm cô ta không dám muốn nữa, bản năng muốn hắn rời khỏi
thân thể của mình.
"Ngoan, nghe lời, rất nhanh sẽ tốt thôi!"
Phía dưới của hắn đã muốn đau trướng, nếu không hoạt động sẽ cực kì khó
chịu. "So với chị gái của em, thân thể em càng làm cho người ta thêm mê
đắm, thật sự là sạch sẽ mà lại mê người."
Đợi cô ta có thể
thích ứng được vật trướng đại của hắn, hắn nhẹ nhàng mà động hạ thân,
cảm giác cô không có phản ứng gay gắt, hắn lại càng thêm mạnh mẽ mà tiến vào.
"Đau. . . Đừng cử động. . . Không cần dùng sức. . ." Hai
mắt cô ta mê say, mặc dù nói như vậy, nhưng tay cô ta theo bản năng lại
gắt gao bám chặt lấy người hắn, giữ chặt lấy, đau đớn cũng không chịu
buông tay.
"Lập tức sẽ trở nên tốt thôi!" Thanh âm của hắn có chút kìm nén.
Hắn ở trên người cô chậm rãi di chuyển, đau đớn dần dần giảm bớt, mà
tác dụng của thuốc lại dần dần gia tăng, mãnh mẽ đánh sâu vào thân thể
cô ta.
"A. . . . . . . . Ô ô. . . . . . . . . . . . . . ."
"Quá tuyệt vời, anh rất thích tiếng kêu như tiếng trẻ con khóc. . ."
Hắn hưng phấn mà nói, hạ thân vận động càng trở nên nhanh hơn.
"A. . . sâu một chút. . . tôi muốn. . . muốn. . ." Giờ phút này Uông
Giai Trừng hoàn toàn chìm đắm trong sự hoan lạc mà người đàn ông trên
người mang lại, cô ta lần đầu biết đến tình dục, lại bị bỏ thuốc kích
thích, bắt đầu trở nên dâm đãng.
"Kêu to lên. . . khóc đi. . . tiểu tiện nhân. . ." Hắn mạnh mẽ tiến vào, mỗi một lần đều thâm nhập vào chỗ sâu nhất của cô ta.
Cô ta phát ra tiếng kêu khóc như sống như chết, hai người càng cố sức cuốn chặt lấy nhau.
Cô ta như là vẫn không đủ, một lần rồi lại một lần mà đòi hỏi hắn.
Hắn hơi có chút mệt, cô ta không cần học hỏi chút nào, tác dụng của
thuốc làm cô ta không còn thẹn thùng, ngồi ở trên người hắn, dùng sức
đung đưa thân thể của mình, mái tóc buông xõa trên da thịt trắng nõn, Hạ Thiên Cơ nhìn có chút mất hồn.
Người đàn bà này, hắn đã muốn
rồi! Nhìn thấy cô ta phóng đãng mà phong tình, hắn muốn chiếm cho bằng
được, không muốn để người đàn ông khác khác chia sẻ, đây là lần đầu tiên có một người đàn bà làm cho hắn có ý muốn chiếm hữu tuyệt đối.
"Ô ô. . . . . . . . . . . . . . . A a. . . . . . . . . . . Ô ô" Cô ta
dùng sức, phát tiết những tác dụng của thuốc còn sót lại trong cơ thể,
một lần lại một lần xõa tung mái tóc trên thân thể đang lắc lư của chính mình, khát cầu đạt đến cao trào hơn nữa.
Trong phòng tràn ngập thanh âm khao khát, lúc trầm lúc bổng, lặp lại không dứt. . .
Một lần rồi lại một lần kịch liệt chiến đấu, hai người rốt cuộc mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ sâu.
Đến khi Uông Giai Trừng mở mắt phát hiện người đàn ông lõa thể nằm bên
mình là Hạ Thiên Cơ, vẻ mặt tràn đầy đau khổ không nói nên lời. Cuối
cùng, thứ quý giá nhất của cô ta không thể dâng cho Hạ Thiên Triệu người đàn ông mà cô ta yêu nhất.
"Em tỉnh rồi?" Hạ Thiên Cơ chống
tay ngồi dậy, nhìn thấy người đàn bà sau khi tỉnh dậy vẫn xinh đẹp như
trước, lại nghĩ tới một hồi đấu tranh kịch liệt tối hôm qua, tâm tình
một mảnh tốt đẹp.
"Vì sao tôi lại ở đây? Phát sinh chuyện gì?"
Cô ta ra vẻ kinh ngạc, mặc dù cô ta có hiểu được một chút đã xảy ra
chuyện gì, nhưng đối với quá trình xảy ra, cô ta không muốn nhớ lại.
"Em có biết không, em tối hôm qua thật mê người, quấn quýt lấy tôi
không ngừng, đòi tôi phải muốn em muốn em. . . giống như thế này. . ."
Nói xong, hắn dùng chính vật đã sớm trướng đại của mình tìm kiếm nơi tư
mật của cô ta, làm cho cô ta cảm nhận được phản ứng hiện tại của hắn.
"Không được đụng vào tôi. . ." C