Teya Salat
Tình Yêu Bay Lượn

Tình Yêu Bay Lượn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322253

Bình chọn: 8.00/10/225 lượt.

anh ấy nghe đây? Nếu cô nói, chỉ là tăng thêm phiền não cho Tư Luật!

Thật ra thì cô vẫn tin tưởng, Tư Luật nhất định sẽ tới cứu cô, anh ấy vẫn

luôn là như vậy, coi như bọn họ có tranh chấp, cãi nhau, Tư Luật chưa

bao giờ để cô một mình, anh ấy vẫn luôn yêu thương trân trọng cô như

vậy.

Nghĩ tới đây, Nhứ Tiệp không khỏi lại thở dài.

Nghe

nói chính là hôm nay —— qua ba ngày này, người của bang Hào Cười sẽ

không ai dám động vào một cây lông chân của cô, nói cô là người phụ nữ

tặng cho hội trưởng, những người khác đừng mơ đụng tới.

Nhớ tới

những ánh mắt người đó nhìn cô tràn đầy ý dâm, cô liền buồn nôn. Ánh mắt kia giống như đang nói..., ai cũng có thể làm chồng của cô, chờ hội

trưởng chơi xong, cô chính là đối tượng để bọn họ phát tiết.



biết những suy nghĩ của đám đàn ông bọn họ, nghĩ cô vẫn là xử nữ, Ha

ha...! Cô đã có đứa bé rồi, chồng yêu thương cô như thế, sao là xử nữ

được?

Hôm nay, tên hội trưởng thần long thấy đầu không thấy đuôi (nghe tiếng nhưng chưa thấy mặt) kia, nói sẽ "sủng hạnh" cô.

Nhứ Tiệp cảm thấy rất buồn cười, tại sao lại phát sinh loại tình huống này? Cô cảm thấy, cuộc sống mười tám năm nay, kể ra rất đặc sắc như phim

truyền hình.

Lúc đó cha ngược đãi, mẹ tái giá, cha dượng anh trai kế che chở, hạnh phúc đến mười hai tuổi, đúng là vở kịch rất đặc sắc,

Ah! Đúng rồi, đừng quên tình yêu cuồng nhiệt năm mười bảy tuổi cùng hôn

lễ năm mười tám tuổi, nhớ lại từng chuyện, muốn quên cũng không thể quên được!

Cùng Tư Luật quen biết, cô không muốn quên nó.

Nhớ tới thai nhi của Tư Luật chưa thành hình trong bụng, cô đã quyết định.

Nếu như cô bị xâm phạm, cô thà chết không theo. Người của cô, lòng của cô, đều là của

Tư Luật, người đàn ông khác đừng mơ tưởng Phanh!

Đang lúc cô quyết định, âm thanh mở cửa dọa cô giật mình.

Đã tới rồi sao?

Cô hơi nhếch môi, nghênh đón vận mạng của cô.

"Nhứ Tiệp thân mến."

Nghe tiếng nói quen thuộc, làm cả người Nhứ Tiệp run sợ.

Diệp Thượng Lương âm độc cười, lộ ra nụ cười không che giấu tà khí.

Nhứ Tiệp hơi nhếch môi, quật cường trừng mắt nhìn người đàn ông trước mắt được gọi là cha của cô.

"Ah, dữ dội như vậy!" Diệp Thượng Lương nhướm hai lông mày đen, buồn cười mà nói:

"Đến lúc nào rồi, còn không nhận rõ thân phận của mình, chậc chậc, con gái

bảo bối, con nên chấp nhận đi, không phải rất tốt sao? Theo hội trưởng,

có ăn, có ở, có cái gì không tốt? Còn có người làm để sai bảo. . . . .

."

"Hừ." Nhứ Tiệp không để ý lời nói của ông ta, xoay người sang

chỗ khác không muốn nhìn ông ta, mang một bộ dáng từ chối nói chuyện với người ngoài.

"Cha nói này Nhứ Tiệp." Giọng điệu của ông ta không khỏi dịu xuống. "Rượu mời không uống muốn lại uống rượu phạt! Bố mày

rất lâu rồi chưa đánh người"

"Ông tới đây, ông đánh tôi đi." Trong mắt lộ vẻ kiên quyết, cô nói là thật, vì bảo vệ mình, cô không tiếc hi sinh mạng sống.

"Đáng chết!" Diệp Thượng Lương khẽ nguyền rủa một tiếng, cô ta lại giở trò!

Vì địa vị sau này của ông trong bang, ông nhẫn nhịn, cắn răng một cái, hung ác trợn mắt nhìn Nhứ Tiệp, hất đầu rời đi.

Cô thắng! Nhứ Tiệp thở phào nhẹ nhõm, thận trọng tự trên sàn nhà bò dậy, ngồi xuống giường.

Thân thể rất đau, tinh thần rất mệt mỏi, nhưng cô lại rất vui vẻ. Một loại khoái cảm thắng lợi tràn đầy cả người.

Cô lần đầu tiên phản kháng thành công, ông ta cũng không làm tổn thương quá lớn với cô, thật tốt quá! Nhưng vui mừng không được bao lâu, vốn là cửa đã bị Diệp Thượng Lương khóa lại đột nhiên nghe tiếng mở khóa.

Nhứ Tiệp kinh hãi, lập tức từ trên giường ngồi dậy."Là ai?" Cô hoảng sợ lẩm bẩm tự hỏi. Là người xâm phạm tới cô sao? Tại sao tới nhanh như vậy!

"Cạch ——" tiếng mở khóa, Nhứ Tiệp trợn to mắt, sợ hãi nhìn cửa bị mở ra.

Sau cửa xuất hiện một khuôn mặt tươi cười, làm cô ngẩn người.

Làm sao có thể. . . . . .

Cho đến khi được ôm trong ngực quen thuộc, Nhứ Tiệp vẫn không thể tin được, cô được cứu!

Một giờ trước, cô còn bị nhốt trong bang Hào Cười, mà bây giờ, cô lại ở trong ngực Tư Luật, rơi nước mắt.

Là Vi, là Vi cứu cô! Bây giờ cô vẫn chưa thể tin được, Vi thế nhưng đánh

thắng được những người hung ác trong bang kia, cứu cô ra, còn giúp cô ra ngoài.

Mặc dù thời gian cứu viện không lâu, nhưng cô nhìn ra

được, Vi tràn đầy áy náy với cô, hơn nữa, cô còn thấy trên cổ Vi có vết

bầm năm ngón tay, dọa cô sợ hãi.

Kinh ngạc nhìn Vi tại sao trên người lại có dấu vết đáng sợ như vậy, cho nên cô hỏi.

"Hả. . . . . . Không sao, là chồng mình tính tình không tốt, là cấp trên dạy dỗ một chút." Bộ dạng của Vi không có chuyện gì lớn nói, còn vô vị nhún nhún vai.

"Gạt người!" Nhứ Tiệp không tin. "Là Tư Luật có đúng không? Thương thế của cậu là do anh ấy làm!"

"Haiz." Vi thở dài, vẻ bất đắc dĩ hiện lên trên mặt. "Nhứ Tiệp, sao lại muốn

hỏi rõ ràng làm gì? Mình cũng không muốn cậu cảm thấy áy náy, bởi vì đây là lỗi của mình." Cô tự tiện mang Nhứ Tiệp ra khỏi Thiên Môn, còn để

cho cậu ấy bị bắt đi n, đây đều là sơ suất của cô, cô nên chịu phạt.

Mặc dù Tư Luật tiên sinh. . . . . . Tức giận rất đáng sợ, chỉ là muốn cô

lấy công