80s toys - Atari. I still have
Tình Yêu Bay Lượn

Tình Yêu Bay Lượn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322192

Bình chọn: 7.00/10/219 lượt.

Môn quá lâu rồi, hoàn

toàn quên bên ngoài có những gì đang đợi cô.

Cô hiện tại chỉ muốn thấy chồng yêu của cô, bạn tốt cùng anh trai, cô muốn nhanh chóng gặp mặt bọn họ.

Nhưng cô quên, Vi mang cô rời khỏi Thiên Môn là đi làm việc, Vi sẽ bởi vì cô

mà chịu đựng sự tức giận khủng bố của Tư Luật. . . . . .



Nhứ Tiệp thở dài, hối hận mình quá xúc động.

Nhìn cô trong hoàn cảnh này, không có sợ hãi, chỉ có nồng đậm tự trách.

Cô bị giam bên trong gian phòng trang hoàng rất giống như trong khách sạn, giường lớn hình tròn màu hồng, nhìn xong, cô không khỏi rên rỉ.

Không thể nào!

Sau khi rời khỏi Thiên môn, cô cùng Vi hai người đi máy bay nhiều lần, mới

về đến được Đài Loan quen thuộc. Vi hết sức để ý an toàn của cô, an bài

chỗ ở ở Đài Loan, rồi mới đi làm chuyện của mình. Nhưng cô quá nhớ Tư

Luật cùng Tích Vĩ, chân trước Vi mới vừa bước ra khỏi "Vi các" (lầu hay

nhà ở của Vi), cô liền bước ra ngoài, trên người chỉ một ví da, Vi cho

cô một cái để liên lạc, đó là một loại máy nhỏ không thể nào nhỏ hơn

nữa, cô để cái này cùng với chiếc nhẫn kim cương, đeo trên cổ.

Cô vui vẻ ngồi lên xe buýt, đến trường học, đang đi tới cửa trường học để

đi vào, không ngờ tới, một mùi thuốc xông vào mũi, cô nghĩ thầm —— hỏng

bét! Mắt tối sầm lại, không biết việc gì sẽ xảy ra nữa.

Vừa tỉnh

lại, cô phát hiện mình bị nhốt bên trong phòng, ngoài cửa có hai người

to con đứng canh chừng, cô có chạy đằng trời. Mà hai tay của cô cũng bị

trói chặt, không thể động đậy.

"Mình sẽ hại Vi bị Tư Luật. . . . . ." Nhứ Tiệp nghĩ đến Tư Luật tức giận không nhịn được run rẩy, trời ạ!

Cô mang đến phiền toái cho Vi rồi sao?

Trong lúc Nhứ Tiệp phiền não Tư Luật sẽ như thế nào, đột nhiên cửa bị mở ra.

Xuất hiện tại cửa, là một khuôn mặt tương tự Nhứ Tiệp.

Cô kinh hãi, Người đó đúng là. . . . . . Cha của cô.

Diệp Thượng Lương nhìn bộ dáng Nhứ Tiệp hơi giật mình, cười to nói. "Con gái ngoan, cha tìm con thật lâu."

Nhứ Tiệp phòng bị nhìn động tác của ông ta, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sợ hãi.

Từ nhỏ ấn tượng sâu sắc với cha chính là cảnh đánh chửi cô, từ khi cô có

trí nhớ tới nay, cô chưa từng thấy cha vui mừng nói chuyện với cô, ông

ta vẫn mắng cô, nói cô vô dụng, còn đánh mẹ, mắng mẹ không biết đẻ

trứng, không sinh được con trai! Nếu như mẹ ngăn cản ông ta đánh cô, ông sẽ đẩy cô từ trên cầu thang xuống, để cho cô bị thương, cũng làm cho mẹ đau lòng.

Cho đến năm tám tuổi ấy, mẹ không chịu được bạo lực

gia đình nữa, mang theo cô tìm cảnh sát xin giúp đỡ, mới kết thúc những

ngày cực khổ của mẹ con các cô.

Những ngày sống cùng với mẹ những ngày là vui vẻ nhất, cô không cần lo lắng mình sẽ bị đánh, bị chửi, mẹ

luôn kiên nhẫn nói chuyện với cô, hơn nữa không sợ người khác làm phiền

sợ cô không có cảm giác an toàn mẹ sẽ nói yêu cô, mẹ còn bảo đảm tuyệt

sẽ không vứt bỏ cô.

Một năm sau, mẹ nói cho cô biết, cô có một

người cha mới, cô rất sợ hãi, rất sợ, cô lại bị đánh tiếp sao? Nếu như

cha mới cùng người cha thân sinh của cô là một dạng không thích cô, cô

nên làm cái gì?

Kết quả cô trốn nhà! Dùng hành động trốn nhà

kháng nghị với mẹ, cô không cần một người cha mới! Cô không muốn trở lại những ngày tháng đó.

Cô đi loạn trên đường, đi dạo lung tung,

cho đến trời tối, một anh trai tốt bụng hỏi cô tại sao một mình chạy

loạn bên ngoài, sau khi hỏi rõ ràng nguyên nhân, đưa cô về nhà. Anh trai tốt bụng đó không sợ người khác làm phiền nói với cô, cha mới sẽ rất

thương cô, rất thích cô, sẽ có một anh trai, anh trai đó cũng sẽ rất

thương cô, muốn cô không phải lo lắng.

Sau khi về đến nhà, mẹ ôm lấy cô khóc, vẫn nói thật xin lỗi với cô. . . . . .

Khi đó cô hối hận rồi, tại sao cô lại không nghe lời khiến mẹ thương tâm vậy? Cô cũng khóc ôm lấy mẹ nói xin lỗi. . . . . .

Về sau cô mới biết, anh trai tốt bụng đưa cô về nhà, chính là anh trai mới của cô——Đường Tuấn Bác, anh ấy hứa, sẽ thương yêu cô.

Đến lúc đó cô mới biết, thì ra là không phải tất cả người cha nào cũng sẽ

vô cớ đánh người, cha mới sẽ không, ông ấy rất hiền lành rất tốt với cô, chưa bao giờ đánh cô!

Sau khi mẹ gả cho dượng, nhìn thấy mẹ vui

vẻ hơn nhiều, mà cô cũng rất vui vẻ, có mẹ thương cô, cha cưng chiều cô, còn có một người rất tốt với cô đó là anh trai. Nhưng vui sướng một

thời gian, khi người cha đẻ xuất hiện, toàn bộ liền thay đổi. . . . . .

Diệp Thượng Lương nhếch khóe miệng, mặc dù đã là trung niên, nhưng trên mặt

không nhìn ra dấu vết của năm tháng, chỉ tăng thêm cho ông ta dáng vẻ

thành thục, nhưng trong mắt ông ta lại lộ vẻ không đàng hoàng, phá hư ấn tốt khi mới nhìn thấy ông ta.

"Đã lâu không gặp, Nhứ Tiệp thân mến." Ánh mắt tà ma xuất hiện dấu hiệu động lòng với con gái ruột.

"Cha rất nhớ con, thế nào, suy nghĩ rõ chưa? Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, làm người phụ nữ của trưởng hội bang Hào Cười, cả đời con sẽ hưởng vinh hoa phú quý!"

"Tôi không muốn." Nhứ Tiệp lấy dũng khí, cự tuyệt ông ta.

Bị cự tuyệt Diệp Thượng Lương không khỏi tức giận, giơ tay lên, theo thói quen đánh một quyền.

Nhưng ông ta khắc chế, cười lạnh một t