pacman, rainbows, and roller s
Tình Bất Yếm Trá

Tình Bất Yếm Trá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326440

Bình chọn: 7.5.00/10/644 lượt.



“Em đang ở ngoài.” Ôn Tửu nói rất nhỏ, giống như cố ý đè thấp giọng.

“Ở đâu? Anh đến đón em.”

“Không cần a, em tự lái xe.”

” Rốt cuộc thì em ở đâu, anh sẽ đến đó.” Cả ngày nay một cú điện thoại

cũng không có, hiện tại về nhà lại không thấy ai, Yến Luật không thể

nhịn được nữa, giọng nói đã bắt đầu trở nên tức giận.

Ôn Tửu chỉ vừa mới bắt đầu bước chân vào vai trò bạn gái, cá tính vốn dĩ

độc lập hơn nữa còn chưa tình yêu đương bao giờ, căn bản là không hề có

dự định báo cáo tung tích của mình cho Yến Luật mà vẫn tự do tự tại như

trước. Nghe giọng nói tức giận của anh qua điện thoại, cô lại có cảm

thấy chẳng hiểu ra sao, không tình nguyện nói cho anh biết nơi mình đang ở.

Yến Luật nổi giận đùng đùng đi xuống tầng, trực tiếp đuổi thẳng tới nơi.

Thì ra là một khu vực chụp ảnh cưới, Ôn Tửu duyên dáng yêu kiều đứng ở

ngoài cửa sắt của sân viện chờ anh.

Nhìn thấy hình bóng Ôn Tửu, đột nhiên loại cảm giác một ngày không thấy như

cách tam thu dâng lên như thuỷ triều, hoàn toàn nhấn chìm sự bực tức

trong lòng. Yến Luật bước nhanh về phía trước, ôm lấy eo cô: “Về sau em

đi đâu cũng phải nói cho anh biết.”

“Anh có chuyện gấp cần tìm em sao?”

Yến Luật hừ một tiếng: “Gặp em không phải là việc gấp sao?”

Ôn Tửu ngượng ngùng liếc hờn anh, tuy lời anh nói không phải là lời yêu thương nhưng khi nghe lại khiến cho khuôn mặt thật nóng

“Nguyễn Thư đang chụp ảnh cưới, ban ngày công ty bề bộn công việc, tan tầm em lại giúp cô ấy thử áo cưới chụp ảnh cưới.”

“Chụp ảnh cưới em ở cùng cô ấy làm gì, không lẽ em và cô ấy chụp chung?” Yến

Luật phát hiện mình đã keo kiệt đến mức ngay cả dấm chua của Nguyễn Thư

cũng bắt đầu ăn.

“Sau khi thử áo cưới, tiện thể cùng đi, chút nữa lại giúp cô ấy chọn ảnh cưới.”

Yến Luật không vui nói: “Có Cố Mặc là đủ rồi, em muốn làm bóng đèn sao làm gì.” Đến cả bạn trai cũng không cần.

“Cố Mặc chỉ là đạo cụ, không có lên quyền lên tiếng.”

Yến Luật: “… .”

Ôn Tửu dẫn anh vào, nói nhỏ: “Anh ở bên cạnh nhìn.”

Trong studio bố trí vô cùng lãng mạn đẹp đẽ, đôi nhân vật chính cũng nổi bật

vô cùng, Cố Mặc vận đồ âu màu trắng, có thể nói là ngọc thụ lâm phong.

Nguyễn Thư châu tròn ngọc sáng, ngọt ngào đáng yêu. Nhưng bởi vì cô trời sinh có thân hình tương đối đầy đặn, vì truy cầu hoàn mỹ, liên tiếp yêu cầu thợ chụp ảnh chọn góc độ đẹp nhất, không thể để tay cô mập hơn cổ

tay của Cố Mặc, không thể để eo cô mập hơn eo Cố Mặc, không thể để khuôn mặt cô to hơn mặt Cố Mặc.

Vì thế, thợ chụp ảnh tạo ra tất các tư thế, hoàn toàn có dự định biến

Nguyễn Thư thành giai nhân khuynh quốc, Cố Mặc ra vẻ liều mình bồi quân

tử, nụ cười chỉ có thể dùng từ gượng cười để hình dung.

Yến Luật đứng ngoài quan sát thấy được tương lai không lâu sau của mình,

chỉ sợ cũng sắp sửa trải qua sự giày vò không thuộc về người này. Thế

nhưng chỉ vừa nghĩ tới có thể lấy được Ôn Tửu, đã cảm thấy loại tra tấn

này ngọt ngào như mật.

Sau cùng cũng chụp xong ảnh cưới, Nguyễn Thư tràn đầy sức sống, Cố Mặc đã

sắp hấp hối, hệt như thương binh vừa được đưa ra khỏi chiến trường.

Yến Luật chủ động bắt tay, giới thiệu bản thân: “Xin chào, tôi là Yến Luật, bạn trai của Ôn Tửu, lần trước hiểu lầm thật có lỗi.”

Cố Mặc nở nụ cười: “Không sao cả, đêm hôm đó phải cảm ơn anh mới đúng.”

“Nơi này cũng không tệ, về sau tôi và Ôn Tửu chụp ảnh cưới ở đây cũng được lắm.”

Cố Mặc và Nguyễn Thư đồng thời nhìn Yến Luật và Ôn Tửu, tốc độ này cũng quá nhanh đi.

Ôn Tửu lúng túng lườm Yến Luật: “Anh nói bậy bạ gì đó, ai đồng ý lấy anh.” Xin anh, đêm qua mới trở thành bạn trai, hôm nay cũng chỉ mới là ngày

đầu tiên trên cương vị thôi.

Yến Luật cũng không phản bác, chỉ tự tin kiêu căng cười cười, trở thành bà xã của anh, vốn là chuyện không sớm thì muộn.

Lúc này, một người đàn ông cao gầy tuấn tú đi vào studio, thản nhiên cười nói: “Chụp xong rồi sao?”

Cố Mặc giới thiệu với Yến Luật nói: “Đây là phù rể, bạn tốt của tôi và Thẩm Dục.”

Thẩm Dục mỉm cười thân thiện: “Xin chào.”

Cố Mặc đã là một đàn ông vô cùng anh tuấn, Thẩm Dục trước mắt lại càng

phong độ nhanh nhẹn, mặt mày tuấn tú, nụ cười phong đạm vân khinh khiến

người ta như tắm trong gió xuân, như uống được rượu ngọt.

Phù rể này thật xuất sắc quá rồi. Nghĩ đến chuyện Ôn Tửu đã ở chung với anh ta mấy tiếng rồi, hơn nữa còn sắp tiếp tục ở chung không biết bao nhiêu tiếng nữa, Yến Luật đột nhiên có cảm giác nguy cơ. Sau khi bắt tay với

Thẩm Dục, anh lập tức vươn tay khoác ngang vai Ôn Tửu, không tiếng động

nhấn mạnh, vị phù dâu này là hoa đã có chủ.

Sau khi chọn ảnh cưới xong, mọi người cùng đi ăn khuya, thuận tiện lại bàn

bạc chuyện hôn lễ. Trong bữa ăn, Ôn Tửu và Thẩm Dục đã quen thân, ung

dung nói cười, vui vẻ bao nhiêu. Yến Luật nhìn và trong lòng ứa ra khí

chua.

Ăn khuya xong, mọi người đều ai về nhà nấy.

Trở lại Lục Nhân Các, Ôn Tửu ngừng xe, khi quay người lại thì phát hiện,

Yến Luật đang cầm một bó hoa hồng to đứng ở phía sau cô.

Đêm khuya vắng người, người đàn ông cao gầy tuấn tú nâng bó hoa tươi, đưa

tình ẩn tình, cảnh tượng như thế làm sao không khiến người t