The Soda Pop
Tình Bất Yếm Trá

Tình Bất Yếm Trá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326710

Bình chọn: 8.00/10/671 lượt.

tốt đẹp đó.

Anh cũng không tin cô thông minh như vậy, lại không nhìn ra ý anh.

Thế nhưng cô vẫn tỏ ra vững vàng như Thái Sơn, đây đến cùng là có chuyện gì xảy ra?

Lục Nhân các cách công ty của Ôn Tửu rất gần, chỉ cần 10 phút đã đến

dưới sảnh công ty. Ôn Tửu đang muốn hỏi Yến Luật tiếp theo là ngồi xe

buýt hay là bắt taxi.

Yến Luật nói: ”Có thể cho tôi mượn xe của em không? Trước khi tan sở, tôi đưa xe tới. Hôm nay thứ hai, công ty có cuộc họp thường kỳ.”

”Được rồi.” Ôn Tửu tháo dây an toàn ra rồi xuống xe.

Yến Luật nói cảm ơn với giọng vô cùng chân thành, trong lòng lần nữa

thở ra nhẹ nhõm, may mắn cô là người rộng rãi, nếu không chịu cho mượn,

vậy kế hoạch buổi tối nay của anh phải ngâm nước nóng rồi. Lái xe của cô đi, sau khi xong việc có thể danh chính ngôn thuận mà tới đón cô lúc

tan tầm.

Người khác đều dùng xe của mình để đi đón bạn gái, còn anh lại đi nhờ xe rồi dùng xe bạn gái đi đón bạn gái. Ai, thật sự là rất tổn thương

lòng tự ái a.

Ngày thứ hai thường là ngày bận rộn nhất, nhưng vì Ôn Tửu, Yến Luật

tan việc sớm hơn nữa tiếng, để tránh tắc đường, Ôn Tửu không chờ được

anh, đi nhờ xe người khác đi mất.

Cũng may, tất cả đều thuận lợi mà đến dưới tầng công ty Ôn Tửu, Yến Luật gọi điện để cô xuống.

Ôn Tửu đi ra khỏi cửa công ty thì nhìn thấy Yến Luật đỗ xe trên vỉa

hè ven đường, hơn nữa người không ngồi trong xe, mà ngọc thụ lâm phong

đứng bên cạnh xe. Người đi ra từ toà nhà nhao nhao liếc mắt nhìn anh.

Ngoại hình của Yến Luật thật sự quá xuất sắc. Nếu trong tay anh ôm

một bó hoa chờ Ôn Tửu, cảnh kia quả thực không biết sẽ giết bao nhiêu

người.

Ôn Tửu sợ đồng nghiệp nhìn thấy, đi nhanh tới ”Để tôi lái xe.”

”Để tôi.” Yến Luật không phân trần ngồi xuống ghế lái, vừa khởi động

xe vừa nói ”Kỷ Lan nói đông thành mới mở một quán ăn, thức ăn rất ngon,

cùng đi nếm thử đi.”

Ôn Tửu liếc anh một cái ”Anh đi một mình đi, tôi về nhà trước.” Lời từ chối dứt khoát thẳng thừng.

”Cứ coi như tôi cám ơn em cho tôi mượn xe một ngày, mời em một bữa

cơm thôi.” Yến Luật lái xe, trực tiếp chạy về hướng khu đang phát triển.

Sau nửa giờ xe dừng lại trước cửa một nhà hàng hạng sang, lúc này,

hoàng hôn đã tắt, ánh đèn đường như sao đêm. Ôn Tửu xuống xe, phát hiện

phong cách nhà hàng này có chút đặc biệt, nhìn từ bên ngoài, hơi giống

pháo đài cổ châu Âu.

‘Thú vị chứ.” Yến Luật đứng bên cạnh cô, tay muốn đưa tới choàng qua vai cô, chần chừ một lát lại buông xuống.

Lễ tân ở cửa ra vào nhiệt tình hỏi ”Xin hỏi hai vị đã đặt chỗ chưa ạ?”

Yến Luật báo số phòng, bồi bàn liền dẫn hai người họ đi vào, dọc theo bậc thang quanh co đi lên tầng, hai bên lan can của cầu thang để rất

nhiều cây nấm nhỏ, các cây nấm này còn có thể từ từ đổi màu, tím nhạt

rồi trắng rồi vàng, lần lượt từ thấp lên cao, có chút hương vị của thế

giới cổ tích.

Ôn Tửu vốn đang có tâm trạng rất tốt, nhưng đúng lúc này đột nhiên

trông thấy phía đối diện đi tới một đôi tình nhân, sắc mặt bỗng nhiên

lạnh lẽo.

Thương Cảnh Thiên ôm một cô gái trẻ xinh đẹp, vừa cười nói vừa đi

tới, đến khi nhìn thấy Yến Luật và Ôn Tửu, anh ta giật mình, nụ cười tắt ngấm.

Yến Luật bỗng nhiên nhìn thấy Thương Cảnh Thiên, cũng có chút xấu hổ, không nghĩ tới lại trùng hợp gặp anh, hơn nữa còn ở bên Ôn Tửu. Dù sao

anh đã từng chính miệng nói với Thương Cảnh Thiên là anh không thích Ôn

Tửu, nhưng bây giờ lại bị bắt gặp cùng cô đi ăn cơm ở đây.

”Thật trùng hợp” Thương Cảnh Thiên rất nhanh đã khôi phục thái độ bình thường, mỉm cười chào hỏi Yến Luật nhưng lại nhìn Ôn Tửu.

Ôn Tửu kiềm chế phẫn nộ trong lòng, mỉm cười gật đầu, nhưng lại lạnh

lùng nhìn cánh tay của Thương Cảnh Thiên. Thương Cảnh Thiên lặng yên

không một tiếng động thả tay khỏi lưng cô gái kia.

Yến Luật giải thích: ”Hôm nay mượn xe Ôn Tửu một ngày, cho nên mới mời cô ấy đi ăn cơm.”

Thương Cảnh Thiên hiểu ý cười cười: ”Tôi ở gian phòng phía trước.”

Tiến vào phòng đã đặt, tâm trạng của Ôn Tửu cũng chưa khôi phục lại.

Những lúc Thương Cảnh Thiên đổi bạn gái, không biết có từng nghĩ tới

Dịch Đường hay không.

Yến Luật để ý nhìn qua Ôn Tửu, cảm thấy hình như cô có tâm sự, sau

khi đồ ăn được mang lên, cô không yên lòng, biểu hiện so với lúc mới

tiến vào nhà hàng có chút kỳ lạ.

Chẳng lẽ là không thoải mái?

Ôn Tửu im lặng ăn hai miếng, đứng lên nói: ”Tôi đi toilet một lát.”

Yến Luật nhìn cô ra khỏi phòng, một lát sau, không thấy cô trở về,

nên không khỏi cũng đứng lên đi ra ngoài. Trên hành lang ngoài phòng vệ

sinh, anh đột nhiên dừng chân lại.

Ôn Tửu đang đứng trước bệ rửa tay, còn Thương Cảnh Thiên thì đứng sau lưng Ôn Tửu, có vẻ như đang đợi cô.

Yến Luật muốn tiến lên, rồi lại cố kiềm chế không đi qua, ngược lại thoáng lui hai bước, để tránh bị Ôn Tửu trông thấy.

Ôn Tửu quay người lại thì thấy Thương Cảnh Thiên đang dựa tường đứng

phía sau, nhìn cô thâm sâu. Yến Luật không có bên cạnh, Ôn Tửu cũng lười lấy lệ, trực tiếp lướt qua bên cạnh anh ta, không có ý định để ý tới

anh ta.

Thương Cảnh Thiên giơ tay ngăn cô lại: ”Dịch Đường là em gái của cô phải không?”

Ôn Tửu dừng châ