Tiên Phong Đạo Thê

Tiên Phong Đạo Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323770

Bình chọn: 8.00/10/377 lượt.

ộc trong hậu hoa viên này, thấy cây hoa quế chôn Cẩm Văn, lập tức

nước mắt rơi như mưa, làm thế nào cũng không ngừng được, nhưng mà ngay khi đó,

Viêm Hoàng Thần Quân thế nhưng đưa cho nàng một chiếc khăn, lúc đó nàng sửng

sốt căn bản không dám tiếp nhận.

Viêm Hoàng Thần Quân xưa

nay thích làm dáng, tính tình mặc dù không xấu, nhưng tuyệt đối không dịu dàng,

nếu như tiên tử cấp dưới khóc, hắn buồn bực vì đối phương khóc rất xấu, làm

nhục mỹ danh của Nguyên Hoàng cung. Lần này thế mà lại đưa khăn, Tử Tô cảm thấy

khó có thể tin.

Tử Tô cũng không dám

nhận, Viêm Hoàng Thần Quân cũng không nói thêm gì, mà chỉ bảo nàng, sau này có

thời gian rãnh rỗi thì đến Nguyên Hoàng cung, trò chuyện với Miêu Miêu, có lẽ

nàng ấy có thể sớm tỉnh lại một chút.

Khi đó Tử Tô mới biết

được, Miêu Miêu còn sống, lúc đó nàng cũng biết được, Miêu Miêu không phải Thủy

Dạng thượng thần chuyển thế, nói cho cùng nàng ấy chỉ có cơ duyên xảo hợp được

máu trong tim và nửa tu vi của Thủy Dạng.

Vì giải trừ huyết chú,

một lưới bắt hết yêu ma, Thiên Quân để cho Miêu Miêu làm mồi. Ma vương pháp lực

cao thâm, hơn nữa phá kết giới nơi hoang dã, yêu thú có thể nhanh chóng chạy ra

khắp nơi, nếu trực tiếp đối kháng, khẳng định tổn thất trầm trọng thảm thương,

mà trên thiên cung lúc đó, Bạch Nhược thượng thần đã chết, mạng sống của Trục

Nguyệt thái tử cũng khó bảo toàn, linh hồn của Thiên Quân bị thương nặng, căn

bản không chịu đựng được sự thống khổ.

Bởi vậy, Thiên Quân dùng

một kế.

Viêm Hoàng Thần Quân được

cơ hội vào trong trận pháp di hồn, ngăn cản Thủy Dạng thượng thần nhập ma.

Thủy Dạng thượng thần vừa

mới quay về vị trí liền tuân theo lệnh của Thiên Quân hy sinh bản thân, tự

phong ấn mình và ma vương Âm Ly.

Nếu không phải phong ấn

được ma vương lợi hại nhất, tiên nhân thiên giới chưa hẳn có thể chiếm được

tiện nghi. Mặc dù như thế, Trục Nguyệt thái tử cùng với thái tử phi đang mang

thai, cũng chết trong tay huyết chú. Trận chiến ấy thảm thiết như thế, dưới sử

quan ngòi bút, ‘Thiên Quân chỉ huy thích đáng ngăn cơn sóng dữ, Thủy Dạng

thượng thần vì thiên hạ hy sinh đồng quy vu tận cùng ma vương, Trục Nguyệt thái

tử anh dũng chết trận, thái tử phi vì yêu tự tử’, những nội dung này được biên

soạn thành thoại bản truyền tụng khắp nơi, mà Tử Tô biết, kỳ thực đó không phải

là sự thật.

Trong bản ghi chép đó,

không có tên Cốc Miêu Miêu, thậm chí không có người ngoài nào biết, Thủy Dạng

thượng thần chuyển thế trong thiên cung lúc trước và Thủy Dạng thượng thần hy

sinh chẳng phải cùng một linh hồn.

Thủy Dạng thượng thần

chẳng qua là không vượt qua tình kiếp của nàng ta, nàng ta lựa chọn cùng ma

vương bị giam giữ trong Tỏa Yêu Tháp.

Chỉ có Miêu Miêu, nàng ấy

mới là người hy sinh lớn nhất.

Nàng ấy mất đi thân thể

của chính mình, còn bị vết thương tình nặng nề nhất. Nếu không phải bởi vì

tuyệt vọng, linh hồn của nàng ấy làm sao có thể rời khỏi thân thể của mình được

đây?

Cho nên, qua một trăm năm

rồi, nàng ấy vẫn chưa tỉnh lại.

Trong thời khắc mấu chốt

Viêm Hoàng Thần Quân dùng tu vi nửa đời của mình bảo vệ hồn phách Miêu Miêu,

đem đặt vào trong cây hoa đào mà Miêu Miêu trồng năm đó, hồn phách Miêu Miêu

được bảo hộ rất tốt, cây đào được chọn cũng là cây do chính tay nàng ấy trồng,

hơn nữa còn chưa sinh ra linh thức, lại có hơi thở của nàng ấy, có thể nói là

kỹ lưỡng vô cùng.

Nàng ấy không có lý nào

lại ngủ say hoài không tỉnh, trừ phi căn bản nàng ấy không muốn tỉnh lại.

Tử Tô thở dài, múc một

thùng nước trong hồ, nhẹ nhàng tưới lên cành đào nhỏ.

"Miêu Miêu, ngươi

đừng ngủ nữa, mấy ngày hôm trước Tiểu Bạch gọi ta là mẹ, ngươi còn không tỉnh

lại, nó sắp không nhớ rõ ngươi nữa rồi."

"Ta mang cho người

mứt táo đỏ mà ngươi thích ăn nhất, ngươi tỉnh liền đứng lên nếm thử, tay nghề

của ta tốt hơn trước nhiều lắm đó."

Tử Tô sới đất cho cây

đào, lại tiếp tục nói, "Đúng rồi, hôm nay thế nào không nhìn thấy Viêm

Hoàng thượng thần, trước kia mỗi lần đến đều thấy người ngồi bên cạnh ngươi như

tượng đá, ta không biết Viêm Hoàng Thần Quân nói gì làm tổn thương trái tim của

ngươi, nhưng mà ta thấy được, người không phải cố ý, ngươi tỉnh lại đi, Miêu

Miêu."

Đúng lúc này, có một

tiếng ho khan vang lên phía sau Tử Tô, nàng quay đầu, liền nhìn thấy Viêm Hoàng

Thần Quân mặc áo bào trắng đứng ở nơi đó.

Nam nhân tuấn mỹ nhất

trên đời lúc trước, bây giờ trên mặt cũng có chút râu xanh xanh, chỗ vạt áo

trường bào màu trắng của người dính đầy bùn đất, chắc là do luôn luôn ngồi ở

bên cạnh Miêu Miêu, Tử Tô nhìn mà thương cảm, cũng chỉ hạ thấp đầu không dám

nói.

Thật lâu sau, nàng mới

ngẩng đầu hỏi, "Miêu Miêu sẽ tỉnh lại sao?"

Viêm Hoàng Thần Quân cười

nhẹ, "Sẽ."

Nụ cười kia thật nhạt, còn

mang theo chút cay đắng. Như là một đóa hoa, còn chưa nở hoàn toàn, liền bị

trận mưa gió, vội vàng tàn úa.

Tử Tô cúi đầu, khóe mắt

lại rơi nước mắt, sau khi nàng nói lời từ biệt với Thần Quân và Miêu Miêu rời

khỏi Nguyên Hoàng cung, đi một đoạn lại quay đầu nhìn, Thần Quân đứng ở trước

cây hoa đào kia, quần áo


Lamborghini Huracán LP 610-4 t