
thể phải làm ra một ít nồi để nấu nướng a.
Cái hộp đựng cơm dùng để nấu ăn quả thật cũng không tốt, hơn nữa lại nhỏ, dùng để nấu canh
uống cũng chỉ được vẻn vẹn mấy ngụm, còn thường xuyên bị tràn ra ngoài
nữa, dùng nồi đá để thay thế quả thật là ý kiến không sai a.
Có Tiger trợ giúp, về sau có thể dùng tảng đá làm ra gia cụ rồi.
Bằng không dựa vào chính nàng làm ra vài gia cụ bằng dây mây, vừa không chắc chắn lại vừa không thuận tiện.
Tô Từ nghĩ ra phương pháp tốt, cũng không có thực hiện liền, muốn Tiger
đào tảng đá làm ra hình dạng như ý muốn của Tô Từ cũng không quá khó
khăn, nhưng bởi vì trời chiều đã nhanh tới, cũng chỉ có thể làm ra một
cái hình dạng thô ráp bằng đá giống như bồn tắm.
Mà sáng sớm hôm sau, trên bầu trời lại nghìn nghịt mây đen, rất nhanh mưa to liền rơi
xuống trên khắp khu rừng, Tô Từ vốn nghĩ thừa cơ hội này kêu Tiger ở lại trong sơn động giúp nàng làm gia cụ, nhưng Tiger lại có hành động rất
khác thường, sáng sớm đã đi ra ngoài săn mồi, lúc trở về trên tay cầm
theo một con mồi đã lột da và được xử lý sạch sẽ.
Tô Từ có chút
ngoài ý muốn, Tiger hiện tại tuy rằng cũng theo một ngày ăn ba bữa,
nhưng buổi ăn chính vẫn là buổi tối, nàng cũng có thói quen vào buổi tối lưu lại chút thức ăn dùng làm đồ ăn sáng của ngày hôm sau, sau đó đợi
Tiger buổi chiều săn thú trở về.
Tiger hiện tại tuy rằng hiểu
một chút đối thoại đơn giản, lại cũng không có biện pháp trả lời nghi
vấn của Tô Từ, nàng đành phải tiến lên giúp đỡ hắn nhóm lửa nướng thịt.
Tiger trở về chưa được bao lâu, mưa liền tạnh, lúc này Tiger đã đem thịt
nướng chín, hắn cầm khối thịt lớn nướng vàng óng đưa cho Tô Từ, thấy Tô
Từ ăn, mới xé một cái chân sau.
Tô Từ bởi vì Tiger khác thường,
khẩu vị cũng không tốt lắm, Tiger thấy thế, chạy ra ngoài hái một nhánh
trái cây trở về đưa tới trước mặt nàng, mới tiếp tục ăn cơm.
Trong khi ăn, Tiger thỉnh thoảng nhìn xem Tô Từ, hướng nàng ừng ực ừng ực,
phát âm rất giống như trước kia hắn cùng nàng trò chuyện qua hình dạng
dã thú, lại pha lẫn thanh âm hắn kêu thật sự thuận miệng ‘Tô Tô’, Tô Từ
vươn lỗ tai chú ý nghe rất lâu cũng không nghe ra được manh mối gì.
Rất nhanh, Tiger liền vào sơn động, Tô Từ vẫn đi theo phía sau hắn, xem hắn sắp xếp lại các vật dụng trong ba lô, sau đó hắn tiến lên đem ba lô
nhét vào trong ngực nàng, ôm nàng nhảy xuống sơn động, biến thành thú
hình cho nàng ngồi lên trên lưng hắn.
Tô Từ tín nhiệm Tiger, lại bởi vì giữa hai người không có cách nào giao lưu, cho nên cùng Tiger
chung sống, đặc biệt là những việc mà Tiger làm, phần lớn nàng đoán được Tiger muốn làm gì qua quá trình quan sát.
Lần này cũng thế.
Tô Từ vốn cho rằng Tiger là mang nàng đi tuần tra, bởi vì trừ ra lúc sáng
sớm Tiger ra ngoài đi săn, cũng không có hành động gì khác thường. Nhưng sau khi ra ngoài, Tiger vẫn hướng tới một cái phương hướng thẳng tắp
chạy đi, rất nhanh, những cảnh sắc mà Tô Từ quá quen thuộc cũng bị ném
đến phía sau.
Lúc này Tô Từ mới phát giác có điểm không đúng,
nàng vỗ vỗ lưng Tiger ý bảo nó dừng lại, nhưng Tiger chỉ chậm lại tốc
độ, cổ họng khò khè một tiếng, quay đầu cọ xát Tô Từ, lại tiếp tục chạy
đi.
Tô Từ không biện pháp, đành phải nắm thật chặt ba lô trên lưng, tiếp tục ghé mình trên thân Tiger.
Trong lúc Tô Từ vẫn đang phán đoán xem Tiger muốn làm cái gì, đợi đến lúc
trời chiều nhanh hạ xuống, Tiger tìm kiếm được một cái sơn động cách
không xa nguồn nước lắm, nó mang nàng vào sơn động để ở tạm, lúc này
nàng mới xác định, Tiger căn bản không có ý định quay trở về sơn động,
lại nghĩ đến con dã thú đột nhiên xuất hiện gần sơn động mấy ngày trước, Tô Từ liền tỉnh ngộ, Tiger là có ý định kiếm một nơi định cư mới.
Khả năng lớn nhất là muốn dời xa cái bộ tộc kia đi.
Nhưng trên thân nàng chỉ mang theo ba lô!
Tuy rằng một vài thứ quan trọng đã được sắp xếp trong ba lô, nhưng cũng còn lại rất nhiều trong sơn động, ví dụ như da thú, những thứ linh tinh
khác cũng không có mang theo. Hiện tại đã là mùa thu, thật không dễ dàng tích cóp được chút da thú dùng cho mùa đông, vậy mà…
Tô Từ cắn
răng, oán hận đánh một cái lên người Tiger đang ngồi bên cạnh nhóm lửa,
hắn lại nhếch miệng cười một chút, chà tới đây kêu ‘Tô Tô’, bắt lấy tay
nàng liêm liếm, giống như là an ủi, đùa giỡn làm cho tiểu hài tử hả giận vậy, sau đó lại tiếp tục chuyện đang làm.
Một cỗ tức giận trong lòng Tô Từ không có nơi trút, chỉ có thể tốn hơi thừa ra bên ngoài sơn động lượm bó củi.
Một nơi xa lạ cho dù là một sơn động tương đối an toàn, cũng không thể cam
đoan sẽ không có dã thú xâm nhập. Mà lúc Tiger ra ngoài săn lại không
thể mang cái người phức tạp rườm rà như nàng theo, nàng cũng chỉ có thể
lượm về nhiều củi hơn một chút, cho dù lúc Tiger ra ngoài săn có dã thú
đến xâm nhập, nàng cũng có thể chống đỡ được đợi đến lúc Tiger trở về.
Về phần chuyển nhà, Tiger là lão hổ, biến thành người cũng chưa được mấy
ngày, tư tưởng cũng không giống với Tô Từ, hắn căn bản không có cách nào báo cho nàng biết ý định chuyển nhà của hắn. Trước khi đi hắn có thể
đặc biệt gi