
nh phải ăn vỏ bánh bao.
Nghĩ tới đây, Tiểu Viên chợt nói: “Chuyện ngày trước tôi bắt nạt anh, là do hồi
đó tôi chưa biết, xin lỗi nhé! Anh đừng giận tôi.”
Thang Hi Hàn bị câu nói nhẹ nhàng bất ngờ của cô làm
cho đứng hình mất một lúc, nuốt nước bọt rồi cười khẽ, thấp giọng nói: “Cái con
bé ngốc này!”
Anh mới ngốc ấy, Tiểu Viên nghĩ bụng. Quả nhiên không
thể đối tốt với anh được, đúng là không biết điều. Vừa xuống xe, Tiểu Viên vẫy
vẫy tay rồi đi luôn. Chợt anh gọi: “Ê, đưa cô đi ăn gì nhé, đồng ý không?”
“Vì sao?”
“Vì cô ngoan.”
Sau khi ca khúc khải hoản từ
siêu thị trở về, Tiểu Viên cười cười chào tạm biệt anh. Sau khi bước đi vài
bước, chợt nghe giọng anh từ tốn nói với theo: “Nhớ nghe điện thoại của tôi
đấy!”
“Cắt!”, Tiểu Viên nghĩ bụng. Thôi đi, bảo tôi ngốc thì
nghe làm gì, qua lại với anh chắc? Anh cũng đâu có thừa nhận là bạn trai tôi.
Một thôi một hồi, cuối cùng lại biến thành Mã Quân Quân, tôi mà vẫn còn tơ
tưởng gì tới anh thì tôi không phải là Chu Tiểu Viên, là heo, heo, heo!
Tay xách hai chiếc túi lớn cơ man nào là đồ ăn vặt,
Tiểu Viên chẳng buồn quay đầu lại, chỉ hờ hững đáp “ờ” một tiếng.
Mục Mục nhìn thấy Tiểu Viên túi lớn túi nhỏ xách một
đống đồ về, miệng há hốc, mở to đến mức có thể nhét vừa một quả trứng gà, bởi
vì nữ hoàng đồ hạ giá Chu Tiểu Viên trước nay không đặc biệt giảm giá không bao
giờ mua đồ, không phải hàng thanh lý không mua. Nhìn thấy tay cô xách hai túi
lớn toàn đồ ăn vặt, miệng lại mở to đến mức có thể nhét vừa hai quả trứng gà.
Mục Mục á khẩu nhìn Tiểu Viên: “Chu Chu, cậu bị ai trêu tức
vậy?”
Tiểu Viên lần lượt bỏ đồ ra, nói: “Không phải tớ tự
mua, có người cho.”
Mục Mục lần lượt đỡ lấy từng thứ cho vào tủ: “Trời ơi,
toàn là đồ ngọt, bao nhiêu là calo thế này, Chu Chu, cậu không
giảm béo nữa à?”
Tiểu Viên thở dài: “Gần đây trong long không vui,
phương châm tạm thời thay đổi, cứ thế mà ăn thôi, ai thích giảm béo thì đi mà
giảm.”
Phương châm sống của Tiểu Viên về cơ bản có hai kiểu
là “không bỏ cuộc, không bỏ cuộc, phải giảm béo” hoặc “cứ thế mà ăn, ai thích
giảm béo thì đi mà giảm”. Mục Mục nghĩ, vừa mới đó mà đã thay đổi rồi, thời
gian để phương châm chuyển về ăn thỏa sức đều nhanh hơn và lâu hơn phương châm giảm
béo!
“Phải rồi, ai mà mua cho cậu lắm thứ ngon như vậy hả?
Bạn trai mới à? Có phải là cái tên mà lần trước cậu đắp mặt nạ của tớ trước khi
đi gặp không?” Nghe Mục Mục nhắc đến “Dương Tiêu”, Tiểu Viên âu sầu nói: “Không
phải, là cháu của cụ Thang.”
“Cái gì? Cái tên đẹp trai ngất ngây đi Land Rover đấy
á? Chả có nhẽ! Hắn vẫn đến tìm cậu à?” Mục Mục tròn mắt: “Chu Chu, cậu có biết
anh ta là ai không?”
Chu Tiểu Viên nhìn Mục Mục. Không phải chứ? Sao mà
thần kỳ thế? Mục Mục cũng biết anh ấy là Mã Quân Quân rồi? Không đúng, Mục Mục
sao có thể biết được chứ? Cô ngờ vực hỏi: “Anh ta có thể là ai?”
Mục Mục tức khắc đưa ra hai trang báo: “Tờ này lấy từ
chỗ Thiên Phương Phương về, cái bảng xếp hạng Những người đàn ông hấp dẫn kỳ
mới nhất mà cậu bảo cô ấy phô tô giúp ấy. Nhìn thấy chưa? Thang Hi Hàn, lúc đầu
mình cũng không biết tên cháu trai của cụ Thang mà cậu đi gặp đâu, nhưng tớ
nhìn thấy người chụp cùng với chiếc Land Rover ấy, nên vừa nhìn đã nhận ra
ngay.”
“Cậu xem đi, đây là học lực, rồi tình hình tài chính
của anh ta, còn có cả địa chỉ trang web của anh ta mà dạo gần đây rất nhiều
người truy cập đấy. Điều quan trọng nhất là, anh ta là người đẹp trai, hấp dẫn
và trẻ nhất trong số đó, vì thế tớ mới rút ra kết luận, sao anh ta có thể chưa
có người yêu được chứ? Lần trước chắc hẳn phải có lý do gì đó nên mới đi gặp
cậu, ví dụ như để đối phó với cụ Thang chẳng hạn.”
“Kết quả là, ngay ngày hôm sau Phương Nam cuối
tuần đã cho ra một bản xếp hạng phán đoán, chính là bảng
phân tích bạn gái của bọn họ, đã chứng minh cho lập luận của tớ.”
Mục Mục vừa nói vừa lật sang trang thứ hai, chỉ vào
trang báo nói: “Cậu xem, chính là mỹ nhân, nghệ sĩ âm nhạc vừa về nước tổ chức
buổi hòa nhạc cá nhân, tên là An Hinh. Còn người này nghe nói là bạn thanh mai
trúc mã với anh ấy, tên là Quan Vũ Khiết, cũng rất xinh đẹp. Còn nữa, đây này,
nghe nói người này là…”
Chu Tiểu Viên liếc qua rồi chẳng buồn nghe cũng chẳng
buồn xem nữa, những cô nàng xinh đẹp kia rõ ràng không cùng đẳng cấp với cô.
Nhưng mấy tờ báo lá cải này đâu có đáng tin, anh ấy làm gì mà được đứng trong
bảng xếp hạng những người đàn ông hấp dẫn, chiếc Land Rover cũng đâu phải của
anh ấy, đó là đồ đi mượn của Diệp Thụ Thần mà, sao không thấy Diệp Thụ Thần có
mặt trong bảng xếp hạng nhỉ? Rõ ràng tờ báo này không đáng tin cậy. Mà cho dù
bạn gái anh ấy xinh đẹp đến thế nào thì cũng đâu có liên quan gì tới cô, cô
cũng chẳng còn tơ tưởng gì đến cái tên “Dương Quá” này nữa rồi, ai bảo cô là
Tiểu Viên Nữ chứ không phải là Tiểu Long Nữ?
Tiểu Viên trầm ngâm nghĩ ngợi, Mục Mục hỏi nhỏ: “Ê
này, anh chàng đẹp trai thế này, không thích mới lạ ấy. Tớ biết, chắc cậu cũng
động lòng đúng không? Nhưng mà cậu thấy đấy, anh ấy với chúng ta đúng là có
khoảng cách