Old school Easter eggs.
Thợ Săn

Thợ Săn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325421

Bình chọn: 7.5.00/10/542 lượt.

u thương mình, ngươi tự hỏi lòng mình xem ngươi có mang lại hạnh phúc cho người ta không? nếu không thể thì lúc trước đừng nên cưới người ta, Cổ gia tiểu thư là vô tội a”

“Lúc trước ngươi quyết định như vậy thì nhất định sẽ làm ta bị tổn thương, nếu đã tổn thương ta thì đừng nên tổn thương một cô nương vô tội khác. Cổ gia tiểu thư nếu đã gả cho ngươi thì sẽ làm bạn cùng ngươi cả đời, trăm ngàn lần đừng cô phụ người ta, phá vỡ hạnh phúc cả đời của người ta…” nước mắt tuôn rơi, chậm rãi nói ra suy nghĩ của mình.

“Đây là nguyên nhân ngươi rời khỏi ta?” Đông Phương Thanh hoảng sợ, trực giác cho biết vì lựa chọn lúc trước sẽ làm cho hắn có khả năng mất đi nữ tử ôn nhu này.

“Đúng vậy!” Chua xót gật đầu, đáy mắt lại ngập tràn cương nghị “ nếu ta ở lại sẽ chỉ làm khúc mắc tình cảm của ba người thêm khó giải, mọi người đều đau khổ,cho nên ta lựa chọn rời đi, bởi vì ta không muốn làm một nữ nhân khác cũng đau lòng như ta” cùng là nữ nhân, nàng biết tổn thương tình cảm sẽ đau tới mức nào.

“Cho dù lòng của ta đối với ngươi không thay đổi” thanh âm Đông Phương Thanh khẽ run, không dám tin.

“Thanh ca, ngươi nên đem tâm của ngươi chuyển tới trên người phu nhân ngươi, không nên…không nên tiếp tục đặt ở trên người ta” Mộ Thấm Âm hai mắt đẫm lệ, mỉm cười nhìn hắn.

“Ngươi…… Ngươi thế nhưng muốn ta đem thâm tình giành cho ngươi đi cho nữ nhân khác, ta thực hoài nghi ngươi có từng yêu ta thật lòng…” có nữ nhân bình thường nào lại yêu cầu nam nhân của mình làm như vậy chứ, Đông Phương Thanh muốn cười to nhưng lại cười không nổi.

Nghe vậy, Mộ Thấm Âm lệ rơi càng nhiều, trong lòng tràn đầy chua xót nhưng không nói gì bởi vì có nói thêm nữa cũng vậy thôi.

“Ta sẽ không buông tay!” Bỗng dưng, hắn hung hăng nhìn thẳng nàng. “Ta không phải ngươi, nữ nhân khác như thế nào, ta không cần. Ta chỉ để ý một mình ngươi”

“Vậy Cổ gia tiểu thư thì sao? ngươi thực sự không để ý tới nàng sao? làm tổn thương nàng, ngươi không áy náy sao?

Đông Phương Thanh cứng lại, đáy lòng biết Cổ Hương Linh quả thật là vô tội, nhưng mà…… Nhưng mà……

“Thanh ca, người ngoài đều nói ngươi lãnh khốc, vô tình nhưng ta biết ngươi thực ra không phải thế. Đối với Cổ gia tiểu thư, ngươi thực sự có áy náy, đúng không?” nhìn thấy hắn dao động, Mộ Thấm Âm mỉm cười chua chát “ để chuyện chúng ta trở thành quá khứ đi, hãy yêu thương người trước mắt, ta sẽ chúc phúc cho ngươi…”

“Ta, ta phải cẩn thận suy nghĩ……” Nhìn thấy nàng thực sự muốn dứt khoát, Đông Phương Thanh cố trấn tĩnh “ ngày mai ta lại tìm ngươi” dứt lời liền bỏ đi.

Nhìn theo thân ảnh hắn rời đi, nàng giật mình ngây ngốc cho đến khi một giọt lệ rơi trên bàn tay mới hoàn hồn, lấy tay lau nước mắt, ngẩng đầu nhìn trời xanh.

A, Đinh đại ca nói đúng, nên nói rõ mọi chuyện. Nói xong, lệ cũng không rơi nữa, lo lắng, buồn đau tích tụ trong lòng bao lâu nay cũng tan biết, thực sự cảm thấy rất thoải mái…

A…… Đúng rồi! Đinh đại ca thực sự muốn kết hôn hôn sao?

Nghĩ đến Đinh Khôi, nàng đột nhiên nhớ tới những lời Đan Định Viễn nói lúc này, ngực lại thấy đau. Làm sao bây giờ? Hốc mắt lại thấy chua xót.

* * * * * ** * ** * * ** * * *

“Đinh đại ca…… Đinh đại ca……” chạy như bay tới trước cửa phòng hắn, gấp gáp mở cửa phòng ra thì thấy một nhỏ một lớn đang nằm ngủ trên giường, Mộ Thấm Âm liền ngưng bặt, lòng chợt trở nên mềm mại như nước.

“Ngô……” Đinh Khôi giật mình tỉnh giấc, thấy nàng đang đứng trong phòng, khóe miệng không tự giác mỉm cười, cẩn thận đặt tiểu oa nhi đang nằm sấp trên ngực xuống giường, rồi mới đứng dậy đưa nàng ra khỏi phòng, sợ tiếng hai người nói chuyện sẽ đánh thức tiểu oa nhi.

“Thực xin lỗi, đã đánh thức ngươi” nàng đỏ mặt, lằp bắp nói lời tạ lỗi, trong lòng lại kinh hoàng

Sao lại như vậy? vừa rồi nhìn hắn ôm tiểu Tuyết Nhi nằm ngủ, mặt nàng đỏ lên, trong ngực như có nai con chạy loạn, thậm chí…thậm chí còn muốn gia nhập…Nghĩ tới đó nàng lắc đầu, cố xua đuổi ý nghĩ kỳ quái trong đầu, không hiểu mình bị làm sao.

“Không sao, vừa rồi dỗ tiểu Tuyết Nhi ngủ, không ngờ ngay cả mình cũng ngủ lúc nào cũng không hay” thấy nàng đột nhiên đỏ mặt, Đinh Khôi không khỏi thấy xao xuyến, nhẹ giọng hỏi “ vội vã tìm ta có việc gì sao?” nàng trước giờ chưa từng không gõ cửa mà đã xông vào phòng hắn, khẳng định là đang rất nóng lòng

“Ta…… Ta……” Đúng vậy! Nàng tìm hắn làm gì? Mộ Thấm Âm sửng sốt, mới rồi nghĩ tới chuyện hắn sẽ thành thân, nàng đột nhiên hoảng hốt, không nghĩ nhiều chỉ mong mau nhìn thấy hắn, cũng không biết tìm hắn để làm gì.

“Là liên quan đến việc cùng Đông Phương công tử gặp mặt sao?” thấy nàng ấp a ấp ung, mặt lộ vẻ khó xử, trực giác của hắn liền nghĩ là liên quan tới Đông Phương Thanh, dù sao cũng là hai người vừa gặp nhau nói chuyện riêng.

“Ân.” Mộ Thấm Âm vội vàng nắm lấy lý do Đinh Khôi đưa ra.

“Đã nói rõ ràng rồi”

“Ân.”

“Vậy là tốt rồi.” Mỉm cười, cũng không hỏi thêm hai người đã nói những gì, Đinh Khôi đưa mắt nhìn về phía đông bắc xa xôi. Sau này hắn sẽ một mình quay về đông bắc sao? nếu vậy thì hắn sẽ nhớ tiểu Tuyết nhi cũng rất…nhớ nàng.

“Đinh đại ca, ngươi không hỏi ta cùn