
thể thuê phòng cách vách Tương Sinh, bởi vậy đành lấy phòng ở tầng trên.
Bình thường Tương Ly đều hoạt động ở phòng Tương Sinh, còn phòng này chỉ
dùng ngủ qua đêm,vì vậy cũng không lộn xộn. Trên đầu giường anh chỉ đặt
một quyển sách, ngoài ra không còn gì cả.
Hồng Phi đi lên phía trước cầm lấy cuốn sách, tất nhiên toàn bộ đều là tiếng anh, nhưng sách chuyên ngành khá nhàm chán.
Mở ra xem thử, bên trong thi thoảng có vài dòng ghi chú, chú thích đều
bằng tiếng Anh, Tương Ly chữ viết thực thanh thoát , thoạt nhìn cực kỳ
thoải mái, không biết khi viết tiếng Trung sẽ mang đến cảm giác như thế
nào.
“Em không mấy hứng thú với những môn chuyên ngành.”
Hồng Phi đột nhiên cảm thấy thực hổ thẹn.
Ngồi máy bay hơn 10 tiếng, Tương Ly rõ ràng đã muốn mệt chết, vậy mà vẫn cố
đọc sách. Còn cô, vì việc học không quá bộn bề, tạm thời không có cuộc
thi mà tùy tiện xin phép đi du lịch.
Lại đột nhiên nhớ tới, cho dù chơi game điên cuồng đến đâu, Tương Ly cho tới bây giờ cũng chưa từng bỏ tiết.
“Làm sao vậy?”
“Không có gì.” Hồng Phi lắc đầu, “Em chỉ muốn hướng anh học tập, chăm chỉ đọc sách!”
“…..” Tương Ly trong nháy mắt có chút xấu hổ, giải thích với cô “Học nhiều
môn, lại toàn là lý thuyết, không xem nhiều sẽ không nhớ được.”
“Nhiều bài tập lắm đúng không?”
Đại học trong nước hình như thoải quá hơn đại học nước ngoài……
“Ừ.”…… Để có thể về nước sớm một chút, anh trước tiên phải học xong thạc sĩ.
Trong thời gian một năm rưỡi, phải đọc hết những quyển sách mà bình
thường mất ba năm mới đọc xong, cho dù thông minh như Tương Ly, vẫn mệt
chết đi được.
Đương nhiên, việc này Tương Ly không thể nói, da mặt anh mặc dù không tệ, nhưng không dày như ai kia. Mấy việc như học xong
sớm quay về nước kết hôn với Hồng Phi…… làm sao có thể nói ra miệng? (
Mỗ nguyệt: Tương Ly đồng học, hiện tại đã nghĩ đến việc kết hôn, có sớm
quá không??)
“Anh học tiếp đi, không cần quan tâm đến em.”
“Ừ, vậy em xem tv đi.”
Bài tập rất nhanh sẽ xong, Tương Ly cũng không muốn phí thời gian đọc sách
khi Hồng Phi đang ở đây, tuy nhiên, cô nam quả nữ ở chung một phòng,
trước mặt lại là cô gái mà mình thích, khó có thể không sinh ra tạp
niệm, trước kia ở chung một nhà, không động thủ là vì đối phương lúc đó
chưa hiểu được tâm ý của mình, hiện tại…… Ân, vẫn nên dùng sách chuyên
ngành để di chuyển lực chú ý.
“Em không quấy rầy anh chứ?”
“Không.” Tương Ly lấy từ trong ngăn kéo ra một cặp kính không độ, đeo lên, lập tức ngồi ở mép giường im lặng đọc sách.
Hồng Phi lén nhìn anh, cảm thấy Tương Ly sau khi đeo kính mắt càng giống
Tương Sinh, khí thế sắc bén bị che dấu, ngược lại sinh ra cảm giác ôn
nhu.
Không nên tiếp tục nhìn lén, bị phát hiện nhất định anh sẽ cười nhạo cô, Hồng Phi mở TV, chuẩn bị chuyển dời lực chú ý.
Chuyển mấy kênh luôn tục, đến khi thấy kênh phim mới dừng lại. Điều khiển từ
xa tùy tiện ném sang một bên, Hồng Phi ngồi ở mép giường bên kia, im
lặng theo dõi.
Phim này đoạn đầu cũng bình thường, nam chính nữ
chính ngẫu nhiên có nắm tay, khá là tình cảm, nhưng màn hình đột nhiên
chuyển cảnh, đến phiên nam phụ nữ phụ lại song song nhảy lên trên
giường. Phòng khách sạn vốn dĩ tĩnh lặng, phỏng chừng ngay cả tiếng cây
kim rơi xuống cũng có thể nghe được, lúc này đột nhiên truyền đến tiếng
nam nữ rên rỉ, đây khác nào khiến cho người ta囧a!
Hồng Phi bị tình huống bất ngời này làm cho đỏ mặt, bối rối tìm điều khiển chuẩn bị
chuyển kênh, nào biết lúc trước cô tiện tay ném một cái, cư nhiên bay
đến bên tay Tương Ly. Hồng Phi vội vã vươn người đi lấy, Tương Ly lập
tức bắt lấy tay cô kéo một cái, thân thể Hồng Phi tự nhiên ngã vào lòng
anh.
“ A.” Hồng Phi hoảng sợ, tự nhiên cảm thấy bản thân lúc này
giống như người bị rơi xuống nước, quẫy đạp một hồi, đến khi ôm được cổ
Tương Ly mới an tĩnh lại.
Tương Ly nhìn cô nàng, ánh mắt thâm
thúy, giọng nói chưa bao giờ mê hoặc lòng người như lúc này “Người hầu,
đây là em muốn dụ dỗ anh?”
Đôi môi anh khiêu gợi, gần trong gang tấc.
Mùi thơm hoa cúc nhẹ nhàng vây quanh cô, quá…… Quá mức hấp dẫn.
Anh áp vào mặt cô, ở bên tai cô thì thầm: “Nếu người hầu em đã dụ dỗ anh,vậy…….”
Xoay người một cái, đem cô đặt ở dưới thân.
Hồng Phi không biết bản thân sợ hãi, hay bị anh hấp dẫn, tim đập thật sự
mau, mấy tiếng thình thịch thình thịch, phỏng chừng Tương Ly cũng nghe
được.
Đang lúc cô vô tội nhìn anh, không biết nói cái gì cho phải. Tương Ly lại cười khẽ ra tiếng.
“Người hầu, biểu tình của em vậy là sao?”
Khẽ hôn xuống trán Hồng Phi, Tương Ly đứng dậy, thuận tiện kéo cô, “Sợ anh ăn luôn em?”
“ Mới không có.”
“Yên tâm đi, nếu muốn ăn em, lần đó ở nhà anh…….”
Hồng Phi lúc này mới nhớ, lần đầu tiên ngủ lại nhà anh, kẻ xấu xa được xưng
đã giao ra toàn bộ chìa khóa phòng lại nhảy vào phòng của cô!
Nhịn không được bóp cổ anh, Hồng Phi tức giận nói: “Anh gạt người, ngày đó căn bản không giao ra toàn bộ cái chìa khóa.”
Tương Ly thần sắc không đổi, ngược lại làm bộ vô tội, “Anh quên nói, khóa phòng đó bị hỏng.”
“A a a! Kia nửa đêm nếu các anh……”
“Anh còn sợ nửa đêm em