
đến ăn anh.”
“Còn lâu!!”
“Còn không phải? Vừa rồi ai dụ dỗ anh?”
“Đó là vì em không biết đột nhiên nhảy ra mấy cảnh này .”
“Không phải có câu giải thích chính là che dấu sao?”
“……”
Hồng Phi lệ rơi đầy mặt, cô lúc nào cũng nhanh mồm nhanh miệng, tại sao gặp người kia chỉ có thể ngậm miệng.
Thấy bộ dạng đáng thương của Hồng Phi, Tương Ly nhịn không được lại hôn cô,
ghé vào bên tai cô nói: “Bất quá một khắc vừa rồi, anh thực sự nghĩ sẽ
ăn luôn em……”
!!
Người kia…… Bình thường bày ra điệu bộ lạnh lùng, không nghĩ tới không nghĩ tới a, nhìn người không thể nhìn tướng
mạo! Hồng Phi nhảy dựng lên, cách xa Tương Ly vài bước, bộ dáng cẩn thận lại khiến cho Tương Ly cười nhạo thật lâu.
Đương lúc hai người
đùa vui vẻ, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, Hồng Phi thực cảnh giác,
sợ là Quý Tiêu, bởi vậy nhất định không chịu ra mở cửa.
Tương Ly chỉ có thể đem cô đẩy vào phòng tắm, lúc này mới đi ra mở cửa.
Hoàn hảo ngoài cửa chỉ có Quý Viễn cùng Tương Sinh, Quý Tiêu cũng không cùng đến.
“Hồng Phi ở chỗ ngươi.”
“Ừ.”
“Quý Tiêu……?”
“Hắn có chút việc phải xử lý, cho nên tạm thời sẽ không quấy rầy chúng ta…… Hồng Phi, xuất hiện đi.”
Ban đêm.
Bốn người đã không có hưng trí đánh bài, thấy Hồng Phi đã không còn kích
động như lúc trước, sau khi an ủi vài câu đều tự rời đi.
Sáng sớm
hôm sau, Tương Ly lên máy bay trở về Luân Đôn, Hồng Phi tự nhiên cũng
không còn tâm tình ở lại Hải Nam, bởi vậy một nhóm 4 người vui vẻ đi trả phòng.
Đến sân bay quốc tế S thị, lại ngoài ý muốn gặp phải Quý
Tiêu. Hóa ra buổi tối hôm ấy anh quay về S thị, sáng nay biết tin Hồng
Phi đáp chuyến bay buổi sớm, anh nhân thời gian rảnh rỗi chạy đến đây
chờ máy bay. Hồng Phi ban đầu định trốn, lại bị anh một phen giữ chặt.
Hồng Phi theo phản xạ chạy đến trốn phía sau Tương Sinh, Tương Sinh lại
trấn an nói: “Trốn tránh không phải biện pháp, đi cùng hắn nói chuyện
đi.”
Hồng Phi trầm mặc một hồi rồi đi theo Quý Tiêu.
Đi chưa được mấy bước, Tương Sinh ở đằng sau kêu lên, “Hồng Phi, nếu tên kia
dám làm gì quá đáng với em, nhớ nói cho anh. Anh nghĩ a Viễn nhất định
rất vui vẻ đại nghĩa diệt thân.”
***
Quý Tiêu là tự mình lái xe đến.
Hồng Phi ngồi ở ghế phụ, chỉ nhìn về phía trước, không liếc mắt nhìn anh đến một lần.
“Hồng Phi, chuyện của chị em, anh sẽ giải thích rõ ràng với cô ấy, để cho cô ấy về nhà, cho nên em……”
“Không có khả năng, anh làm nhiều chuyện quá đáng như thế, tôi vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho anh.”
“Xin lỗi, ngày đó là do anh không kìm lòng nổi.”
“Giải thích có ích lợi gì? Giải thích có thể xóa bỏ tất cả những tổn thương?
Chị của tôi có thể trở về hay sao? Tình cảm chị em chúng tôi có thể khôi phục như lúc đầu?”
“Hồng Phi……”
“Ta thật sự không rõ, tôi
rốt cuộc có chỗ nào tốt? Chị của tôi ưu tú như vậy, thông minh như vậy,
xinh đẹp như vậy, quan trọng nhất chính là, chị ấy yêu anh, anh vì sao
phản bội chị?”
Đối mặt với những lời chỉ trích của Hồng Phi, Quý
Tiêu cũng không thể khống chế được cảm xúc, anh phanh xe lại, dùng tốc
độ nhanh nhất dừng xe, quay sang nói với Hồng Phi: “Anh chưa bao giờ bắt đầu với chị em.”
“Hừ! Không bắt đầu? Anh nghĩ tôi là đứa trẻ lên ba chắc?”
“Phải, ông nội của anh hy vọng anh có thể kết giao với Lục Ỷ, anh đã đồng ý,
nhưng, đối với cô ấy anh không có tình cảm. Không thể phủ nhận, cô ấy
đích thực rất ưu tú, xinh đẹp, thông minh, chỉ là anh không thương cô
ấy, thậm chí đến thích cũng không phải, duy nhất có cũng chỉ là thưởng
thức, chị của em rất giống anh, đứng trước một cái gương, anh hoàn toàn
không cảm giác được trái tim mình rung động.”
“Vậy ngày đó anh đến nhà tôi làm gì?”
“Ngày đó, anh muốn đến nói rõ với cô ấy, cũng không lấy thân phận người yêu
đến nhà em. Chỉ có điều…….” Quý Tiêu lắc đầu cười khổ, “Anh không biết
mình sẽ gặp được em, sau đó tất cả đều không nằm trong dự tính của anh.”
Bởi vì, nếu nói rõ ràng, lấy tính tình của Hạ Lục Ỷ, phỏng chừng cả đời sẽ
không nhìn mặt anh, cũng không thể cho em gái mình tiếp xúc với anh, vì
tham luyến những giờ phút ở bên cạnh Hồng Phi, anh đã gạt cô 6 năm.
Nhưng khi Hạ Hồng Phi lớn lên, anh lại mất đi cơ hội nói thật, làm cho
tất cả trở thành bi kịch.
“Ngày đó anh không nói, giờ nói với tôi
liệu có ích gì? Quý Tiêu. Anh có từng nghĩ tới, 6 năm trước tôi đã không thích anh, 6 năm sau, tôi làm sao có thể thích anh?”
“Anh biết
không, cũng bởi vì anh, khiến tôi không tin cái gọi là cảm tình. Anh
cùng chị tôi yêu nhau hơn 6 năm, lại trong nháy mắt trở thành người xa
lạ, tôi sợ hãi bản thân mình rồi cũng sẽ như vậy. Cho đến khi……đến khi
người kia xuất hiện. Tôi đã nghĩ không chỉ một lần, nếu là lời anh ấy
nói, tôi có thể tin tưởng. Tin tưởng anh ấy không thay lòng, tin tưởng
chính mình cũng không thay đổi…… Thực xin lỗi, Quý Tiêu, tôi đã có người mình thích.”
Một ngày sau.
Diễn đàn Thiên Địa Huyền Môn lại vui như tết.
Hóa ra có người ở trên diễn đàn, youku post video quay cảnh Hồng Phi mặc y
phục người hầu đứng trên đài biểu diễn, đưa tới sắc lang vô số.
Tiếp đó lại có người đem video trận đấu của