
t lên : "Buổi tối nên đến thẳng Oanh Oanh các,
hay chỉ ngầm điều tra?"
Hiên Viên Cô Vân gia tăng lực đạo nói nghiêm túc:
"Nàng thì không nên đi, ta cùng Diêm Diễm một vào
bên trong, một ngầm điều tra."
Nhược Khả Phi nhíu mày: "Vì sao ta không thể
đi?"
"Ta hoài nghi những viên ngoại và những danh môn
thế gia ở Lí Huyền mới chết gần đây có liên quan đến chuyện này. Mấy viên
ngoại kia danh tiếng rất tốt,
luôn cứu tế người nghèo, chỉ là về phương diện này hơi tùy tiện một chút. Sau
khi đi qua Oanh Oanh các liền chết bất đắc kỳ tử ." Thanh âm của Hiên
Viên Cô Vân có chút lạnh lung.
"Ý của ngươi là, những viên ngoại này đã biết
chuyện gì đó, cho nên bị giết bịt miệng?" Nhược Khả Phi trước kia cũng
nghĩ tới khả năng này.
"Phải Oanh Oanh các trước kia là thanh lâu lớn
nhất Hứa Thành, hấp dẫn rất
nhiều người đến đó. Mà một thời gian trước sau khi thay đổi chủ nhân liền xảy
ra những vụ án giết người gần đây. Nếu như nguồn tin của nàng là thật, như vậy
quá nguy hiểm." Hiên Viên Cô Vân đem những chuyện hai người điều tra gộp
chung lại, can đảm đưa ra giả thuyết.
Sau lưng của Oanh Oanh các có nhân vật chủ chốt đang
thuê người bắt những cô gái trẻ, sau đó đem thịt bên đùi của những cô gái này
cắt lấy nấu thành thức ăn bán cho khách. Trước tiên thử khẩu vị của khách, khi
khách cảm thấy thích thú đương nhiên sẽ bỏ ra thật nhiều tiền để mua, mà vốn dĩ
bởi vì những người không chịu nổi những chuyện đó, không thể tiếp nhận đương
nhiên là muốn đi báo quan. Cho nên liền xuất hiện giết người diệt khẩu.
Hiên Viên Cô Vân đem ý nghĩ của mình nói cho Nhược Khả
Phi, Nhược Khả Phi cũng đồng ý gật
gật đầu. Nếu những lời của Ảm Đạm nói đều là sự thật. Xem ra, nhân vật đứng
phía sau Oanh Oanh các này thật không đơn giản.
"Còn có, những nơi như thanh lâu căn bản nữ nhân
lả lơi , ta không cho phép nàng đi, chờ ta xử lý xong, nàng hãy đến đó nhìn
xem." Hiên Viên Cô Vân tiếp tục bổ sung, nói cái gì cũng không để cho
Nhược Khả Phi đến đó.
"Nga, ý của ngươi là cái loại địa phương đó nên để
nam nhân đi? Nên ngươi muốn đến đó vui chơi có phải hay không?" Nhược Khả
Phi bắt được lỗi trong lời nói của
Hiên Viên Cô Vân âm thầm cười trộm nói.
"Không phải, không phải!" Hiên Viên Cô Vân
nóng nảy, hối hận mình tại sao như vậy không cẩn thận lại nói lung tung lỡ lời,
"Lòng của ta, đến bây giờ Phi
nhi vẫn không rõ sao? Cho dù nàng muốn ta lập tức moi tim ra cho nàng xem cũng
được a." Hiên Viên Cô Vân vô cùng ảo
não.
"Ha ha ha ~~" Nhược Khả Phi cười to, chợt
phát hiện trêu chọc Hiên Viên Cô Vân là một việc làm người ta vô cùng vui vẻ.
Hiên Viên Cô Vân phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy
Nhược Khả Phi cười ha ha mới hiểu được mình lại bị đùa bỡn. Ảo não tại sao mình
vừa gặp phải chuyện như vậy liền mất đi bình tĩnh, ma trảo lại vươn tới gần nàng.
"Cô Vân, trái tim của ngươi không cần ngươi phải
lấy ra cho ta, nếu như có một ngày ngươi quên những lời hứa hẹn với ta, tự tay
ta sẽ móc nó ra cho ngươi, như thế nào?" Nhược Khả Phi cười sáng
lạn, vòng tay qua ôm lấy cổ của Hiên Viên Cô Vân, ở trên cổ Hiên Viên Cô
Vân dùng sức cắn cắn.
"Được." Hiên Viên Cô Vân trả
lời thật sảng khoái. Vĩnh viễn cũng sẽ không có một ngày như vậy , tiểu Phi nhi
của ta, cho dù, cho dù nàng có từ bỏ ta, ta cũng sẽ không bao
giờ vi phạm lời thề của mình.
"Thực ngoan." Nhược Khả Phi dường như thưởng
cho Hiên Viên Cô Vân hôn nhẹ nhàng lên mặt hắn.
"Nhưng, nếu nàng từ bỏ ta làm sao bây giờ?"
Hiên Viên Cô Vân bất mãn trừng mắt, " Nếu nàng từ bỏ ta, ta sẽ tự tay
giết nàng nha."
"Được." Nhược Khả Phi cười ha ha, trả
lời cũng không có một
tia do dự.
Hiên Viên Cô Vân nghe câu trả lời của Nhược Khả Phi,
cười híp mắt. Trả lời như thế là đủ rồi. Cho dù thật sự có ngày đó, mình sẽ
xuống tay được sao? Sẽ không, vĩnh viễn cũng sẽ không.
Dưới sự cứng rắn cùng nài nỉ của Hiên Viên Cô
Vân , Nhược Khả Phi rốt cục
đáp ứng ở tại khách sạn, chờ hắn cùng Diêm Diễm điều tra trở về.
Đêm buông xuống, Nhược Khả Phi ngồi ở bên cửa sổ nhìn
những chiếc đèn lồng sáng lấp lánh ở những ngã tư đường, ở ngã tư đường sáng trưng
, cũng náo nhiệt. Rất nhiều cỗ kiệu dừng ở cửa các gian khách sạn , chờ
người thuê đi đến những nơi hưởng lạc.
Dọc theo ven đường còn bán rất nhiều đồ ăn vặt, có trò
chơi, nghiễm nhiên đã tụ hợp lại thành chợ đêm rất quy mô, nhìn thấy ở trong
lòng Nhược Khả Phi liên tục tán thưởng không thể tin được.
Sờ sờ túi tiền trong lòng ngực của mình ,
Nhược Khả Phi đi về hướng cửa. Đi dạo chợ đêm là cách giải trí không tồi.
Thức ăn vặt cái gì cần có đều có, Nhược Khả Phi xuống
lầu, chậm rãi đi dạo . Bánh bao nóng hổi, thập cẩm chua cay, bánh trẻo, Mì
Dương Xuân, bánh nướng áp chảo. . . . . . thức ăn vặt nổi tiếng khắp nơi, ở đây
đều có cả. Càng làm cho nàng kinh ngạc là một quầy hàng nhỏ vốn tưởng rằng là
bán chút ít vật phẩm đồ chơi gì đó, nhưng không ngờ quầy hàng này là bán những
loại trang sức thượng hạng nhất.
Nhìn mấy gian hang bán thức ăn vặt này chợt nhớ tới,
nếu Diêm Diễm ở đây, chỉ sợ hắn sẽ la hét ầm lên muố