XtGem Forum catalog
Tháng Ngày Ước Hẹn

Tháng Ngày Ước Hẹn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324423

Bình chọn: 8.00/10/442 lượt.

ày,

cô chắc chắn sẽ nhớ lại nhiều lần khoảnh khắc này, cho nên không thể cho phép mình trong khoảnh khắc đẹp đẽ đó lại mặc áo choàng tắm, tóc tai

rối bời, mắt còn quầng thâm được.

Đinh Tiểu Dã ngao ngán đứng dựa vào cửa phòng Phong Lan, nhìn cô xoay như đèn cù đến chóng cả mặt, đợi

đến khi cô xúng xính bước ra, anh liền cảm khái trong lòng, phụ nữ đúng

là loài động vật mà anh không thể lý giải nổi. Tuy nhiên tận mắt chứng

kiến người phụ nữ này từ lúc giản dị như làn nước trong, bỗng chốc như

được trang bị vũ khí, sáng bừng rực rỡ, điều này mang đến cho anh sự

tươi mát mới mẻ chẳng kém một màn ảo thuật.

“Mọi khi em cũng “biến hình” như thế này sao?” Đinh Tiểu Dã quay lại bàn ăn, không quên quay sang liếc cô một cái.

Thay đổi trang phục khiến Phong Lan như được khích lệ, cô ngồi ngay ngắn đối diện anh, hất cằm hỏi: “Không đẹp sao?”

Đinh Tiểu Dã định châm chọc cô vài câu nhưng rồi lại nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ, cô chắc chắn không xấu.

“Cũng tạm.” Anh trả lời lấy lệ.

“Đồ trâu ngắm mẫu đơn.” Phong Lan đã ném bộ quần áo cố tình mua theo phong

cách của Đinh Tiểu Dã vào thùng rác. Cô hiểu ra bộ quần áo đó không phù

hợp với cô, con người cô là như vậy, nếu trong lòng Đinh Tiểu Dã có cô

thì nên chấp nhận dáng vẻ thực sự của cô, cũng giống như cô chưa bao giờ phàn nàn gì về những gì anh có.

Trong cuộc đời của Đinh Tiểu Dã

thì hai mươi năm đầu, anh là người rất kĩ tính trong việc ăn uống, nhưng anh thừa nhận, món ăn của Phong Lan tuy đơn điệu, nhưng hương vị lại

rất ngon. Ít nhất nhìn bề ngoài không ai nghĩ cô lại có tay nghề cao như vậy. Phong Lan có rất nhiều điểm khiến anh thấy buồn cười, nhưng cũng

có nhiều nét làm anh ngạc nhiên, pha trộn lại với nhau thì cảm thấy trời đất luôn sắp xếp hợp lý, Phong Lan chính là Phong Lan.

Nến vẫn chưa cháy

hết, bữa cơm đã ăn xong. Phong Lan vẫn thấy tiếc, cô bị tên ma đói đầu

thai thành Đinh Tiểu Dã gây truyền nhiêxm nên quên béng mất mở một chai

rượu vang, cứ thế ăn như rồng cuốn cùng anh.

Cô rào đón trước. “Tôi có thể nấu ăn, nhưng không rửa bát đâu.”

Mục đích rất rõ ràng. Cô chưa bao giờ cảm thấy việc phụ nữ hoàn toàn không làm việc nhà đáng được ca tụng, với đàn ông cũng vậy.

Đinh Tiểu Dã không nói năng gì, xắn tay áo lên thu dọn bát đũa. Phong Lan

không quên cười hí hửng giám sát chặt chẽ, nhắc nhở anh cẩn thận nhẹ

tay, bộ bát đũa này là chị dâu người Anh của cô tặng, nếu vỡ hỏng thì

rất tiếc.

Đinh Tiểu Dã ghét cô quấy nhiễu, đúng lúc đó cô có cuộc điện thoại gọi đến, liền đi ra ngoài ban công nghe.

Người gọi là Trương Thiên Nhiên. Anh ta xin lỗi tối qua uống nhiều quá, không đưa Phong Lan về nhà được, không biết nghe được từ đâu mà biết hôm nay

là sinh nhật Phong Lan, muốn hẹn gặp cô.

Phong Lan lấy cớ con gái không thích ngày sinh nhật lắm, tự nhiên bị già thêm một tuổi, chứ

chẳng có gì đáng chúc mừng để từ chối, nhân thể cám ơn ý tốt của Trương

Thiên Nhiên. Trương Thiên Nhiên lại nói anh ta đã đứng đợi ngay dưới tòa nhà, nếu Phong Lan không muốn đi chơi với anh ta, ít nhất cũng để anh

trao quà tận tay người được mừng thọ, nếu như cô lười ra khỏi cửa thì

anh ta có thể lên tận nơi, miễn là cô đồng ý.

Người ta đã nói thế, Phong Lan thực sự không tìm được lý do nào để từ chối.

Cô không thể để Trương Thiên Nhiên lên nhà, mà mình không chịu xuống thì lại mất lịch sự. Cô len lén liếc về phía bếp, Đinh Tiểu Dã đang đứng

quay lưng với cô, dường như chẳng thèm để ý.

Phong Lan nghĩ bụng, cũng đến lúc phải nói rõ với Trương Thiên Nhiên rồi. Cô với Đinh Tiểu

Dã sau này sẽ như thế nào, hoàn toàn không biết chắc, nhưng khi anh vẫn

còn ở đây thì cô không thể có người khác được. Không phải vì lý do đạo

đức, mà là trong đầu cô chỉ có người này, những chuyện khác, cô lực bất

tòng tâm.

Phong Lan định để Trương Thiên Nhiện đợi một chút rồi

sẽ xuống. Cô chưa kịp tắt điện thoại thì đã bị rút phắt di động khỏi

tai. Cô quay người, liền đụng phải Đinh Tiểu Dã, hai ngón tay cái vẫn

ướt sũng của anh lướt trên di động, cười hỏi: “Ai đấy?”

“Một người bạn nói mang quà sinh nhật đến cho tôi, tôi xuống một lát rồi quay lên ngay.”

Đinh Tiểu Dã nhìn cuộc gọi đến hiển thị trên màn hình, lẩm bẩm: “Trương

Thiên Nhiên… Bạn gì thế? Bạn định tán em à? Bạn để sơ cua à? Xem ra lúc

tôi không có mặt, em cũng không hề rảnh rỗi nhỉ?”

Anh nói năng

thật khó nghe, Phong Lan cũng có chút khó chịu, hơi dỗi: “Cậu bỏ rơi

tôi, còn không để tôi đi tìm người khác sao? Anh ấy thích tôi, tôi tìm

hiểu, có làm sao!”

“Không vấn đề. Tôi đưa em xuống rồi tư vấn cho nhé? Đàn ông con trai nhìn nhau, đánh giá mới chuẩn.” Đinh Tiểu Dã ra

vẻ “tốt bụng”.

Phong Lan biết anh cố tình muốn gây rắc rối, nghĩ

đến nhưng việc anh làm trước đây, cũng nổi cơn. “Cậu chính là hình mẫu

của loại người xấu xa. Tôi chỉ cần loại ra những người giống cậu, còn

lại tất cả đều là đàn ông tốt.”

“Em tìm đàn ông tốt làm gì?” Đinh Tiểu Dã cười đểu. “Làm ơn đi, đừng làm hỏng đàn ông tốt nữa. Nhưng kiểu “hiền lành, đức độ” không phù hợp với em chút nào đâu, em thích loại

“kích động, nổi loạn” cơ.”