
xứng với con trai của bà ấy.<>
- Cậu thực sự phải nghĩ cách gì đó, để đuổi mẹ Tùng Phi về quê
thôi.
Mai Lạc cười bí hiểm:
- Tớ đã nghĩ ra một cách rồi, cậu chờ mà xem.
3.
Hôm nay là cuối tuần, Tùng Phi được nghỉ, Mai Lạc đề nghị cả nhà
ra ngoài thay đổi không khí, bà lão vừa nghe nói thế đã vui lắm, từ khi bà tới
thành phố A vẫn chưa chính thức được đi chơi ở đâu:
- Đi đi, đi đi, mẹ không biết đường, đến đây mà đã đi được đâu
đâu.
- Thế đi đâu ạ? - Tùng Phi hỏi.
Mai Lạc đề nghị:
- Nghe nói hoa anh đào ở chùa Ân Hòa nở rồi, nhà mình đi ngắm hoa
anh đào nhé!
Bà lão vui vẻ cười.
Vừa ra khỏi nhà, Mai Lạc đang định gọi xe thì bị Tùng Phi ngăn
lại, cố sức nháy mắt ra hiệu với Mai Lạc:
- Cũng không xa, lãng phí tiền! - Mai Lạc biết, anh sợ bà lão lại
chê hai vợ chồng không biết tiết kiệm.
Cả nhà đành ngồi xe buýt. Vừa lên xe, lập tức đã có một phụ nữ
trung niên nhường ghế cho Mai Lạc, Mai Lạc vẫn chưa quen lắm, thực ra cô chỉ
mới ba tháng, bụng cũng chưa to lắm, có lẽ vì cô mặc một cái váy bầu rộng nên
thu hút sự chú ý của mọi người, cô ngượng ngùng cười nói:
- Cảm ơn chị!
Người phụ nữ hiền hòa cười:<>
- Không sao, tôi cũng chuẩn bị xuống xe mà. - Sau đó chị đi về
phía cửa sau của xe. Thực ra nếu để ý thì thấy những người nhường ghế cho bà
bầu đa số đều là những người phụ nữ đã từng sinh nở, chỉ có phụ nữ mới hiểu nỗi
vất vả của người phụ nữ có thai.
Mai Lạc vừa mới định ngồi xuống thì thấy Tùng Phi níu tay mẹ, chỉ
vào ghế nói:
- Mẹ, mẹ ngồi đây! - Bà lão không thấy người khác nhường ghế cho
Mai Lạc ngồi, chẳng nghĩ ngợi gì, ngồi xuống luôn, vui vẻ nhìn ra ngoài cửa sổ
ngắm cảnh. Lửa giận trong lòng bốc lên, Mai Lạc hằn học lườm Tùng Phi một cái,
nghiến răng nói nhỏ:
- Tôi không phải là vợ anh à? Tôi đang mang thai con của ai hả?
Chưa thấy ai làm chồng như anh, ghế người ta nhường cho tôi cơ mà!
Tùng Phi cười lấy lòng:
- Có phải là em đi lại khó khăn đâu, đừng ngạc nhiên thế, không
thể nào để con thì ngồi, mẹ thì đứng chứ.
- Thế vừa nãy lúc tôi gọi xe sao anh không cho? Anh thì hiểu cái
gì, 3 tháng đầu là quan trọng nhất. - Lúc này bên cạnh lại có một người xuống
xe, Mai Lạc mới ngồi xuống. Trận phong ba ban nãy mới tạm dừng lại. Ánh mặt
trời rọi qua ô cửa sổ, tràn vào trong xe, nhưng trái tim Mai Lạc vẫn lạnh lẽo
như băng. Vì sao? Mẹ chồng tới ở, người đàn ông dịu dàng, chu đáo trước đây
bỗng dưng biến mất không để lại dấu vết, trở thành một người con trai hiếu
thuận với người đàn bà khác. Cô thầm hạ quyết tâm, nhất định phải thành công
trong việc đuổi bà lão về quê.
Hoa anh đào ở chùa Ân Hòa nổi tiếng xa gần, cứ tầm tháng 3 là du
khách lại đổ về đây nườm nượp. Mai Lạc cầm máy ảnh, liên tục chụp ảnh những
bông hoa đào màu hồng, rồi tạo đủ dáng bên các cánh hoa, bắt Tùng Phi chụp cho
cô, nói là để lưu giữ lại khoảng thời gian đẹp khi mang thai. Còn bà lão thì
vốn là một người phong kiến, vừa bước vào chùa, thấy Phật là lễ, miệng thì lẩm
bẩm đọc kinh, hy vọng Phật tổ phù hộ cho nhà bà có người hương khói, phù hộ con
dâu bà sinh được một thằng con trai.
Từ chùa đi ra, một người ăn mặc như đạo sĩ bèn gọi cả nhà Tùng Phi
lại:
- Bói một quẻ nhé, cát hung phúc họa, hôn nhân sự nghiệp, tiền đồ
vận mệnh.
Bà lão vừa nghe thấy thế, vội vàng lại gần hỏi:
- Cái gì cũng bói được à? Sinh con trai con gái có bói được không?
Đạo sĩ nhìn bà lão một cái, rồi lại nhìn Mai Lạc, ra vẻ thần bí:
- Cô gái này tuổi Tuất, mệnh lý tương khắc với Thìn, chỉ sợ không
địch nổi Thìn, sẽ sinh ra một thiên kim.
Mai Lạc vừa nghe thế đã nhếch mép cười thầm, Tùng Phi thì bực mình
thúc giục:
- Đi thôi, nghe người ta nói liên thiên.<>
Bà lão không hiểu gì, lại hỏi tiếp:
- Tương khắc với Thìn là có ý gì? Có cách gì hóa giải không?
- Chỉ cần tránh xa người tuổi Thìn thì đương nhiên sẽ được hóa
giải.
- Nghĩa là chỉ cần tránh xa người tuổi Thìn là sẽ sinh con trai?
Đạo sĩ gật đầu.
Bà lão trầm tư suy nghĩ, bỗng dưng nhớ ra:
- Ôi trời, tôi tuổi Thìn mà! Sao mà tôi lại quên mất! Tôi không
thể khắc cháu tôi được, làm thế nào đây! Đại tiên, ngài giỏi thật đấy, cảm ơn
nhé! - Tùng Phi móc ra 5 tệ, giục mẹ:
- Đi thôi mẹ, đừng tin cái này.
Dọc đường, bà lão vẫn lẩm bẩm:
- Mẹ tuổi Thìn mà, ông thầy bói nói chỉ cần tránh xa người tuổi
Thìn là có thể sinh con trai.
Mai Lạc nghe nói thế, cố tình làm ra vẻ:
- Mẹ đừng tin cái này.
Bà lão thì không nghĩ thế:p>
- Sao lại không tin được, người ta nói chuẩn thế còn gì. Nếu không
thì sao biết con tuổi Tuất, mẹ tuổi Thìn? Giờ làm thế nào đây?
- Tuổi Tuất với tuổi Thìn xung khắc nhau, hay là con về quê một
thời gian, khi nào sinh thì con lên. - Mai Lạc nói.
Tùng Phi cười nhạo:
- Sao mà tin sái cổ mấy cái trò này thế. Về quê thì ai chăm sóc
cho em. Bố mẹ em sống cùng với anh chị, làm gì có chỗ nào mà ở.
Bà lão nghe nói thế, vội nói:
- Không được, không được, mẹ đi, mẹ về quê, như thế là đủ xa rồi,
không xung khắc nữa. Mẹ về quê.
Mai Lạc nghe bà nói vậy thật đúng ý mình, nhưng vẫn cố tình níu
kéo:
- Mẹ mới tới không lâu, sao lại về đ