
ai nhìn thấy bộ dáng của hắn cũng sẽ bị dọa cho sợ
ngất đi.
"Kia, đó là. . . . . ." Cảm giác sợ hãi mãnh liệt khiến
cho Hạ Hầu Võ không cách nào ngất ư đi, hắn chỉ có thể thử giải thích
cho mình, nhưng ở dưới ánh mắt như vậy, hắn cái gì cũng đều không nói ra được.
"Ngươi đáng chết!" Tức giận thâm trầm khiến cho Hạ Hầu Tà
Nguyệt một cước đá Hạ Hầu Võ, lực đạo mạnh khiến cho Hạ Hầu Võ một màn
bay ra đụng vào cột ở đại sảnh, phát ra tiếng vang to sau đó ngã xuống
đất.
"Xin. . . . . . khụ. . . . . . Xin tha cho. . . . . . khụ. . . . . . Tha mạng. . . . . ." Từ lồng ngực ho ra một ngụm máu tươi, cú
đụng mạnh mẽ như vậy khiến cho thân thể Hạ Hầu Võ không chịu nổi, mắt
thấy Hạ Hầu Tà Nguyệt đi về phía mình thì lập tức thống khổ cầu xin.
"Tha mạng?" Hạ Hầu Tà Nguyệt tàn khốc cười một tiếng, bắt được cổ hắn mà
nói, nhìn trong mắt của hắn không mang theo một tia ấm áp."Ta dĩ nhiên
sẽ không để cho ngươi chết."
Mới bởi vì may mắn giữ được tánh
mạng, đón lấy lời nói của Hạ Hầu Tà Nguyệt lập tứ khiến cho Hạ Hầu Võ từ trên trời rơi xuống địa ngục.
"Ngươi cho rằng tội của ngươi chết là có thể giải quyết được sao?" Hạ Hầu Tà Nguyệtbuông tay ra, ném hắn
xuống, máu lạnhmột cước đạp xương vỡ vụn kèm theo tiếng rên của Hạ Hầu
Võ.
Mắt lạnh nhìn vẻ mặt thống khổ của Hạ Hầu Võ, Hạ Hầu Tà
Nguyệt cũng không có nửa điểm thương hại."Ta sẽ cho ngươi hiểu được cái
gì gọi sống không bằng chết."
Lôi Thiếu Quân cùng Lãnh Thư Uyên
dẫn đại đội nhân mã đi tới nơi mà Hạ Hầu Võ nói triển khai tìm kiếm, vẻ
mặt ngưng trọng, không khỏi ngẩng đầu về phía trước nhìn, nghĩ tới từ độ cao như vậy mà rơi xuống bất luận là ai cũng không thể nào bình an vô
sự, huống chi Lam Như Nhật ngay cả một chút võ công cũng không có. . . . . . Cho dù lời này không nói ra, nhưng mọi người trong lòng đều hiểu,
bọn họ có thể tìm được chỉ có thể là một. . . . . .
Thi thể.
"Báo cáo tổng quản! Không có phát hiện!"
"Tiếp tục tìm." Vẫn là hồi báo giống như cũ, hai người tất cả không nhịn được chau mày. Từ lúc bắt đầu tìm cho đến nay đã qua một ngày, không chỉ là ở phía dưới vách núi, bọn họ thậm chí theo ven sông tìm kiếm, nhưng ngay
cả một chút dấu vết cũng không có.
"Lão đầu kia sẽ không phải là
đang đùa chúng ta đấy chứ." Thủy chung không có bất kỳ phát hiện nào
khiến cho Lôi Thiếu Quân không kìm chế được mà nóng nảy, một quyền đập
vào cành cây khô.
"Không thể nào." Lãnh Thư Uyên trả lời, không phải là bởi vì tin tưởng Hạ Hầu võ, mà là. . . . . ."Hắn không có cái gan đó."
Không khí lần nữa đóng băng, tình cảnh lúc trước vẫn là rõ ràng như vậy, khi
đó ngay cả bọn họ ở bên đều không khỏi sợ hãi, cơ hồ không cách nào đem
Hạ Hầu Tà Nguyệt lãnh huyết vô tình lúc ấy lúc cùng với người bọn họ mấy ngày nay nhìn thấy kết hợp vào chung một chỗ.
Nhìn thói quen Hạ
Hầu Tà Nguyệt đối với Lam Như Nhật lộ ra ôn nhu cùng che chở, bọn họ lần đầu từ trên người Hạ Hầu Tà Nguyệt phát hiện đến cái kia làm cho người
ta vô cùng sợ hãi cùng thâm trầm kinh khủng.
"Nếu như chúng ta
thật tìm được. . . . . . Sẽ trở thành như thế nào?" Dù chưa nói ra kết
quả, gan dạ như Lôi Thiếu Quân tin tưởng Lãnh Thư Uyên hiểu hắn muốn nói là cái gì.
"Toàn bộ trang gặp tai họa." Nhìn hắn một cái, Lãnh
Thư Uyên chậm rãi nói. Vô luận tìm được người hay không, đối với bọn họ
mà nói tình tạng đều không xong, nhưng bọn họ đã không có sự lựa chọn
khác, chỉ là khiến cho hắn có chút cảm giác kỳ quái chính là. . . . . .
"Ngươi đang nghĩ cái gì vậy?" Thấy Lãnh Thư Uyên vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, Lôi Thiếu Quân không khỏi hỏi.
Lại yên lặng, Lãnh Thư Uyên quét nhìn bốn phía sau đó mở miệng: "Ngươi cảm thấy nơi này như thế nào?"
"Như thế nào?" Lôi Thiếu Quân hoàn toàn không hiểu ý tứ trong lời nói của
Lãnh Thư Uyên, theo hắn mới vừa rồi quét nhìn nơi này mà nhìn."Không
phải là rừng cây sao? Nhiều nhất là có chút vắng vẻ."
Chỉ trong một câu nói của Lôi Thiếu Quân đã chỉ ra nghi ngờ của hắn.
"Kia, tại sao phu nhân lại muốn tới nơi này?"
Một câu nói này giống như cảnh tỉnh.
Đông nhai, giống như một cái tên vị trí nằm ở phía đông, trừ người phụ trách tuần tra ra, hiếm khi có người đi tới; đã như vậy, Lam Như Nhật như thế nào chạy đến nơi này? Còn vừa lúc gặp Hạ Hầu Võ, sau đó xảy ra việc
ngoài ý muốn?
Mọi thứ dường như trùng hợp làm cho người khác khó mà tin.
"Ý của ngươi là. . . . . . Còn có người khác?" Khi trọng điểm được nêu
lên, sự việc nhất thời trở nên minh bạch . Nhưng mà Lam Như Nhật không
thể nào một mình chạy tới chỗ này, mà Hạ Hầu Võ cũng không thể dễ dàng
dụ nàng đến được nơi này, còn dư lại duy nhất có thể, chính là còn có
người thứ ba tồn tại; mà kia người thứ ba không thể nghi ngờ nằm trong
kế hoạch của Hạ Hầu Võ.
"Ai có thể làm ra việc này?" Kết luận rút ra khiến cho Lôi Thiếu Quân sinh nghi hỏi, trên dưới toàn bộ sơn trang
này làm sao có thể sẽ có người hiệp trợ Hạ Hầu Võ làm ra chuyện tổn
thương phu nhân?
Lãnh Thư Uyên không mở miệng đáp lại, nhìn về
phía Lôi Thiếu Quân trong mắt mang theo một chút thâm ý; đối với hắn mà
nói, đáp án đã rất rõ r