XtGem Forum catalog
Rất Yêu Tướng Công

Rất Yêu Tướng Công

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322634

Bình chọn: 8.5.00/10/263 lượt.

tẩu

cũng không hoài nghi tới hắn, làm sao có thể đến bây giờ mới bị phát

hiện, nhất định là hắn nghĩ quá nhiều!

Hạ Hầu Tà Nguyệt cũng

không mở miệng cùng hắn tranh luận những chuyện này, tứ tứ xưởng, hắn

che dấu cười, thẳng tắp nhìn về phía Hạ Hầu Võ trong mắt không mang theo chút nào ấm áp, tản mát rahơi thở lạnh băng làm Hạ Hầu Võ chột dạ trước rời ánh mắt, mà nhất cử động làm cho hắn chú ý tới nữ tử Hạ Hầu Tà

Nguyệt bảo vệ trong ngực, dễ dàng liền nhìn ra Hạ Hầu Tà Nguyệt đối với

nàng coi trọng, một tia ác ý ở đáy lòng Hạ Hầu Võ nổi lên.

"Tiểu cô nương." Hạ Hầu Võ đem Hạ Hầu Tà Nguyệt không để ý sang một bên, trên mặt chất đầy nụ cười thân thiết tươi cười.

"A? Là gọi ta?" Lam Như Nhật nhìn chung quanh, nghi ngờ chỉ mình, đối mặt

trước mắt Hạ Hầu Võ mang theo nụ cười, trên cánh tay của nàng không khỏi nổi lên nổi da gà, lần đầu thấy được sắc mặt của loại người này biến

đổi trở nên nhanh như vậy.

"Đương nhiên." Đối với nàng vẫy vẫy

tay, Hạ Hầu Võtự nhận là lấy khuôn mặt ôn hòa nhìn nàng."Lại đây với

thúc thúc, thúc thúc có một bí mật lớn muốn nói cho ngươi biết."

Lam Như Nhậtcảm thấy bên hông căng thẳng, ngẩng đầu nhìn Hạ Hầu Tà Nguyệt,

không ngoài ý nhìn thấy hắn nhăn mày lại, trong mắt có lo lắng; nàng vỗ

nhẹ tay của hắn, ý bảo hắn yên tâm, rồi sau đó lặng lẽ ở trong lòng than thở.

Nhìn nàng thật sự ngốc như vậy sao? Tà Nguyệt còn chưa

tính, dù thế nào đi nữa hắn đối với nàng từ trước đến giờ đều là bảo vệ

quá mức, cho nên hắn cũng không muốn giả thích nhiều; nhưng mà ngay cả

Lãnh Thư Uyên cùng Lôi Thiếu Quân ở một bên cũng đồng thời mang ánh mắt

lo lắng nhìn nàng, để cho nàng biết vậy nên không nói gì.

Nàng

cũng không phải là đứa bé, làm sao có thể sẽ bởi người khác ngoắc ngoắc

tay liền ngoan ngoãn qua đó, thật sự là. . . . . . Cực kỳ xem nhẹ nàng

nha.

"Vũ thúc, nơi này không có người ngoài ở đây, ngài có thể

nói thẳng là tốt rồi." Lam Như Nhật với một cái cười ngọt ngào, trả lời .

Ban đầu hạ nhân chờ đợi phân phó chẳng biết lúc nào đã bị cho lui, giờ phút này bên trong phòng khách trừ nàng cùng Hạ Hầu Tà Nguyệt bên ngoài cũng chỉ có Lãnh Thư Uyên cùng Lôi Thiếu Quân.

Lần nữa đụng phải một

cái từ chối uyển chuyển, sắc mặt của Hạ Hầu Võ không thay đổi hết sứckhó coi, ánh mắt quét qua người ở chỗ này, hắn ở trong lòng cười lạnh, cũng không tin sau khi hắn nói ra bí mật này, bọn họ bây giờ còn có thể có

bộ dạng vô tình cùng Hạ Hầu Tà Nguyệt ở chung không.

"Các ngươi biết không? Tiểu tử này chính là con quái vật a." Hạ Hầu Võ đưa tay chỉ Hạ Hầu Tà Nguyệt, lớn tiếng nói ra.

"Nhật nhi." Hạ Hầu Tà Nguyệt cảm giác được Lam Như Nhật khi nghe thấy lời kia

thân mình phút chốc cứng đờ, mặc kệ Hạ Hầu Võ, lo lắng nhìn nàng. Hạ Hầu Võ cho là lời mình nói đã có hiệu quả, nhìn về phía Hạ Hầu Tà

Nguyệt, khóe miệng có không giấu được đắc ý, lần nữa lớn tiếng nói:

"Người này ở vào lúc trăng tròn sẽ biến thành một con quái vật tóc trắng mắt tím ghê tởm. . . . . . A!"

Hạ Hầu Võ không có đắc ý quá lâu, lời nói trong nháy mắt dừng lại ở miếng

bánh ngọt đập vào mặt, mà người ra tay không ai khác chính là Lam Như

Nhật trong tay còn cầm hung khí.

"Ai nói đó là ghê tởm!" Lam Như Nhật tức giận vô cùng nói, cầm miếng bánh nhỏ trên bàn ném lên người Hạ Hầu Võ.

"Ngươi xú nha đầu này!" Ở miếng bánh thứ hai đập vào mặt, Hạ Hầu Võ lấy lại

tinh thần, tức giận rống to, không hề nghĩ ngợi liền muốn tiến lên dạy

dỗ nàng một bữa.

Chỉ là trong nháy mắt, chỉ thấy Hạ Hầu Võ thân

thể ụt ịt có vẻ hơi béo kia bay lên, sau đó xuyên qua gian giữa cửa,

cuối cùng hướng tới mặt đất , bính một tiếng đầu đụng vào phiến đá .

Lãnh Thư Uyên cùng Lôi Thiếu Quân không cần Hạ Hầu Tà Nguyệt tự mình động

thủ, đã trước một bước thay hắn dạy dỗ. Trên thực tế, hai người ngay từ

lúc Hạ Hầu Võ lên tiếng ô nhục Hạ Hầu Tà Nguyệt liền đã có động tác,

đáng tiếc tốc độ xuất thủ vẫn là so ra kém Lam Như Nhật; cũng bởi vì đối với hành động ngoài ý muốn của Lam Như Nhật mà ngu ngơ, hai người mới

không ở lúc Hạ Hầu Võ nói năng lỗ mãng liền làm ra phản ứng.

"Chuyện còn lại liền giao cho các ngươi xử lý, đừng làm cho ta gặp lại hắn lần

nữa." Hạ Hầu Tà Nguyệt đối với hai người phân phó, liền nhìn Hạ Hầu Võ

một cái cũng không; đối với hắn mà nói, trấn an Lam Như Nhật so bất cứ

chuyện gì quan trọng hơn.

Lãnh Thư Uyên cùng Lôi Thiếu Quân đưa

mắt nhìn Hạ Hầu Tà Nguyệt ôm Lam Như Nhật rời đi, trong lòng đối với Lam Như Nhật tồn tại tán thưởng, cũng không vộiđi xử lý cái người đã chết

ngất Hạ Hầu Võ kia.

"Không nghĩ tới phu nhân thật tuyệt không sợ

bộ dáng kia của trang chủ." Lôi Thiếu Quân không nhịn được thán phục.

Coi như hắn cùng với Thư Uyên ở sau khi kinh ngạc đến bây giờ đã có thể

tiếp nhận, lại vẫn là đối với việc trừ bọn họ ra vẫn còn có người có thể không để ý chuyện này mà cảm thấy khó tin.

"Cho nên nàng mới có

thể trở thành phu nhân của chúng ta." Lãnh Thư Uyên nói. Cũng chỉ có cô

gái đặc biệt như vậy mới có thể được Hạ Hầu Tà Nguyệt coi trọng.

Sau khi kết thúc nói chuyện phiếm, Lãnh Thư Uyên nhìn Hạ Hầu