
“Tất cả đều nghe Tam Nương.”
Khối đá tảng trong lòng Hứa Tam Nương cuối cùng cũng rơi xuống, nàng biết đã hoàn toàn thu phục được Cận Liễu Liễu. Mà thanh lâu của nàng tự nhiên
cũng ở ngay trước mắt. Liên tục vài ngày, Hàn Thượng vẫn không để ý đến Cận Liễu Liễu.
Thứ nhất, là do thời gian cuối năm đang cận kề, hắn bận rộn với những công
việc lớn nhỏ trong cung ngoài cung mỗi ngày đều không hết việc.
Thứ hai, là do cái tát lần trước của Cận Liễu Liễu xác thực đã làm cho hắn vô cùng tức giận.
Hắn từ nhỏ sống an nhàn sung sướng lại tuấn tú phong lưu, cho dù đi ra
ngoài không dùng danh hào hoàng tử cũng có một đống đại cô nương, tiểu
con dâu mắt đi mày lại với hắn. Hắn sống đến hơn hai mươi tuổi đầu vẫn
là lần đầu tiên bị mất mặt trên người nữ nhân, có thể nào không khiến
hắn bực mình trong lòng chứ?
Nếu là lúc trước hắn giương cờ hiệu
Vân Thượng Phi đi bộ ở Giang Nam gặp được tiểu nương tử cá biệt quật
cường, hắn nhất định sẽ hưng trí dạt dào cùng tiểu nương tử kia chiến
đấu tới cùng, mang theo hứng thú khiêu chiến kiên trì đến cuối để được
âu yếm. Tuy nhiên hiện nay tiểu nương tử đã là sở hữu vật của mình, hắn
sẽ không có tâm tình tốt như vậy đi dỗ dành nàng .
Hắn cảm thấy
Cận Liễu Liễu đã muốn danh chính ngôn thuận là nữ nhân của Hàn Thượng
hắn, nếu còn tiếp tục không hiểu phong tình như vậy thì mặt mũi hắn để
đâu cho hết?
Tuy rằng Cận Liễu Liễu vẫn là Cận Liễu Liễu kia
thôi, nhưng khi hai người thay đổi vị trí tâm tính Hàn Thượng sẽ thay
đổi. Nữ nhân của người khác có tùy hứng như thế nào cũng là chuyện của
họ mình bất quá chỉ là một quần chúng, thế nhưng hiện tại là nữ nhân của mình còn tùy hứng như vậy chỉ có thể nói rõ ràng là Cận Liễu Liễu không để ý hắn. Nếu là nữ tử để ý hắn có ai lại không vội vàng ân cần tiếp
cận hắn, ước gì hắn liếc mắt nhìn mình nhiều thêm một cái cũng tốt.
Nghĩ đến đây cả người Hàn Thượng đều cảm thấy không thoải mái. Xưa nay hắn
là kẻ cao ngạo, nay gặp nhiều chuyện bực mình từ Cận Liễu Liễu khiến cho hắn cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương.
Cận Liễu Liễu đương
nhiên không đoán được trong đầu Hàn Thượng đang nghĩ gì, nếu như nàng
đoán được thì nàng sẽ không phải là Cận Liễu Liễu.
Nàng hiện tại
cái gì cũng nghe Hứa Tam Nương, từ buổi sáng rời giường bắt đầu nàng
phải học làm thế nào từ rửa mặt chải đầu đến trang điểm như thế nào để
có phong thái xiêm y hợp nhất, tất cả đều được Hứa Tam Nương chỉ bảo cặn kẽ dặn dò kỹ càng.
Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, một năm sau
Hứa Tam Nương sẽ rời vương phủ đi buôn bán, Cận Liễu Liễu sẽ là đệ tử
cuối cùng làm rạng danh nàng.
Có lẽ duyên phận giữa người với
người chính là như vậy, Cận Liễu Liễu tuy rằng suy nghĩ có chút đơn
giản, nhưng ở trong mắt người lăn lộn cả nửa đời như Hứa tam nương, đây chính là ưu điểm lớn nhất của nàng.
Hứa Tam Nương đã gặp qua rất nhiều người tâm cơ sâu nặng, duy độc có Cận Liễu Liễu là nữ hài tử
trong suốt như vậy, quả là hiếm gặp.
Nhân tiện có vài phần tình
cảm yêu thích, Hứa Tam Nương rất hy vọng Cận Liễu Liễu có thể học được
biện pháp làm thế nào để tự bảo vệ mình, tự nhiên sẽ rất dụng tâm dạy
bảo nàng.
Chỉ vài ngày nữa sẽ đến đêm Tất niên.
Lễ mừng
năm mới trong vương phủ so với gia đình tầm thường long trọng hơn rất
nhiều. Bất quá không ai cần bọn Cận Liễu Liễu giúp đỡ cái gì, các nàng
đã sớm được thông báo buổi tối giao thừa chờ Hàn Thượng từ trong cung dự tiệc trở về sẽ mở yến tiệc cùng các nàng đón năm mới.
Cận Liễu
Liễu mới tới Hàn Thượng sẽ đem nàng giới thiệu cho các vị mỹ cơ khác
trong phủ. Hắn biết nàng không có tài năng gì có thể biểu diễn nên cũng
không nói thêm gì, hiển nhiên là đã loại bỏ Cận Liễu Liễu ra khỏi danh
sách những người có thể biểu diễn.
Nhưng Hứa Tam Nương lại không
muốn để như vậy, nàng biết hiện tại trong vương phủ có một vị sườn phi
cùng vài vị mỹ cơ khác đều đang chờ xem rốt cuộc Cận Liễu Liễu như thế
nào.
Nếu trong lần đầu tiên Cận Liễu Liễu lộ diện đã yếu thế hơn mọi người, thì về sau còn muốn lập uy chỉ sợ sẽ không dễ dàng gì.
Hứa Tam Nương không hổ từng là nữ tử danh chấn kinh thành, nàng chỉ tốn một ít thời gian đã tìm được phẩm chất đặc biệt của Cận Liễu Liễu, sau đó
gia tăng cho Cận Liễu Liễu luyện tập.
Kỳ thật đây cũng không phải chuyện dễ dàng.
Cận Liễu Liễu tuy rằng có một bụng thi thư, nhưng lại không thiện viết, không thể làm thơ áp đảo mọi người được.
Hơn nữa nàng lại cũng không học qua nhạc khí gì, tài múa cũng không biết gì cả, muốn nàng bỗng nhiên nổi tiếng thật sự là khó càng thêm khó, nếu
người dạy nàng không phải là Hứa Tam Nương chỉ sợ bất luận kẻ nào cũng
đều thúc thủ vô sách*.
thúc thủ vô sách*: bó tay không có cách nào
Nhưng Hứa Tam Nương chỉ nghe nàng ngâm một tiểu khúc đã phát hiện Cận Liễu
Liễu hát rất hay, âm thanh thanh thúy uyển chuyển như tiếng chuông gió.
Tuy rằng Hứa Tam Nương đánh đàn rất hay nhưng lại không hát được.
Vì thế nàng lập tức dạy Cận Liễu Liễu một nhạc khúc, kêu nàng ngày đêm
luyện tập, lại lấy tu vi nghe hát nhiều năm của mình chỉ ra cho nàng chỗ nào ngâm xướng c