Ra Tường Ký

Ra Tường Ký

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324731

Bình chọn: 7.00/10/473 lượt.

ật sự bạc của ta xài mấy đời cũng không hết .”

Cận Liễu Liễu nghe xong liền cười, cũng không dám nhận toàn bộ hảo ý của nàng luôn không ngừng từ chối.

Rốt cục Hứa Tam Nương nói: “Ngươi thật sự không cần khách khí với ta, kỳ

thật chỗ bạc này cũng không phải của ta, không phải của ta a.”

Cận Liễu Liễu còn chưa kịp có phản ứng, liền hỏi: “Đó là bạc của ai?”

Hứa Tam Nương ái muội nhìn nàng một cái, che miệng cười cười: “Còn có thể là của ai a?”

Cận Liễu Liễu hít sâu một hơi, lúc này mới hiểu ra: “A, là…”

Hứa Tam Nương gật đầu cười nói: “Cho nên thôi, ta đã nói rồi thật sự không cần tiết kiệm cho ta.”

“Nếu thật sự là như vậy ta càng không thể nhận.”

“Chưa thấy qua nữ nhân nào ngu như ngươi, có nam nhân nguyện ý cho ngươi bạc

còn không thích sao? Ngươi cư nhiên còn không muốn.”

Cận Liễu

Liễu không nói lời nào, Hứa Tam Nương cũng không nói thêm gì nữa, bạc

thôi, đương nhiên là cứ tiêu không cần lo nghĩ rồi.

Dù sao Cổ đại nhân hắn là một kẻ si tình tội gì không thành toàn cho hắn đâu?

Chơi vài ngày, đại khái đã đi dạo được một vòng khắp kinh thành. Cận Liễu

Liễu liền giữ Văn Hiên trong nhà. A Bảo, A Bối đi theo Hứa Tam Nương

cùng một gã sai vặt đi chơi khắp nơi chỉ cần không gây họa là được.

Cận Liễu Liễu lo lắng cho chuyện của Lê Tuyền chỉ có thể nhờ Cận lão cha mở miệng hỏi Hứa Tam Nương chuyển lời đến Cổ Vưu Chấn.

Tin tức trả lời nói Hắc Phong Trại vẫn chưa bị diệt, chỉ là qua một thời

gian vị tướng quân kia đã vây khốn toàn trại chỉ đợi cho trong trại hết

lương thảo sẽ tự động ra đầu hang.

Cả nhà Cận gia đều thất kinh: vậy là lành ít dữ nhiều rồi.

Vì thế mỗi ngày đều hỏi đến tin tức của Lê Tuyền nhưng cho dù có hỏi cũng không hỏi được gì.

Không yên bất an qua hơn nửa tháng, bỗng nhiên có một ngày Hứa Tam Nương lại cầm một phong thư chạy đến.

“Gửi cho ngươi.” Nàng đưa thư cho Cận Liễu Liễu.

“Ai gửi cho ta vậy?”

“Không biết, là người của thiên thượng có địa hạ vô Cổ đại nhân đưa tới.”

Cận Liễu Liễu tưởng Cổ Vưu Chấn viết thư đến, liền bóc ra xem ai ngờ chỉ

nhìn thoáng qua nàng liền “Nha” lên một tiếng, cầm thư chạy vào phòng

Cận lão cha.

“Phụ thân! Tuyền ca ca gởi thư!”

Cận lão cha cũng kích động : “Nga! Tuyền tử có khỏe không? Thư nói cái gì ?”

“Hắn nói mọi chuyện vẫn tốt, người của Hắc Phong trại cũng tốt lắm, hắn được Hoàng Thượng chiêu an ngay hôm đó đã đi đến kinh thành rồi!”

Cận lão cha cao hứng gật gật đầu: “Chiêu an là chuyện tốt! Tuyền tử có một

thân võ nghệ rất cao có thể làm nên nghiệp lớn. Làm đầu lĩnh sơn tặc

chung quy cũng không phải kế lâu dài.”

Cận Liễu Liễu cũng không để ý cái gì tốt cái gì xấu, chỉ cần Lê Tuyền bình an vô sự là đủ rồi.

Cận lão cha lại nói: “Nếu sự tình đã được giải quyết, ta xem chúng ta cũng có thể trở về rồi.”

A Bảo cùng A Bối lại tỏ vẻ còn chưa đủ muốn nói ở lại chơi thêm một thời gian nhưng không dám nói.

Nhưng Cận Văn Hiên lại chạy ào tới ngồi trên đùi ngoại công, xấu xa nói: “A ông, ta rất thích ở nơi này, không muốn trở về.”

“Chúng ta ra ngoài cũng đã lâu rồi, cũng đã phiền toái người ta lâu như vậy,

hiện tại mọi chuyện đã giải quyết xong đương nhiên là chúng ta phải về

nhà rồi.”

Cận Liễu Liễu cũng nói: “Văn Hiên không cần hồ nháo,

Tam bảo mẫu (ta nghĩ là mẹ nuôi-Hứa Tam Nương ý)đã mua cho ngươi nhiều

đồ chơi như vậy sau khi ngươi về nhà vẫn còn có thể chơi dần dần. Hơn

nữa, ngươi không nhớ con chó nhỏ nhà hàng xóm sao?”

Cận Văn Hiên lắc đầu kiên định tỏ vẻ không muốn.

Cận lão cha thấy ngoại tôn thái độ kiên quyết, lại thấy hai con trai cũng

có vẻ không muốn trở về, nghĩ rằng trước đây cả nhà chỉ ở nơi thôn dã

quen thuộc nay cho bọn nhỏ ra ngoài va chạm cũng tốt.

“Ta thấy

như vậy cũng được, dù sao một thời gian nữa Tuyền tử cũng sẽ tới, chúng

ta ở đây chờ Tuyền tử đến cũng được rồi chờ hắn trở về luôn. Liễu Liễu,

ngươi nói như thế có được không?”

Cận Liễu Liễu đương nhiên sẽ không cãi lại ý của Cận lão cha liền nói: “Mọi chuyện cứ nghe phụ thân.”

Vì thế cả nhà tiếp tục ở lại, Cận Liễu Liễu sợ gây thêm phiền toái cho Hứa Tam Nương, đã nghĩ lấy chút ngân lượng đưa cho nàng, lại bị Hứa Tam

Nương trừng mắt một cái phải cất đi.

“Ở cùng ta còn muốn như vậy? Ta đã xem ngươi như muội muội ruột, đừng nói là ở mấy tháng thôi, cho

dù ở mấy năm ta cũng nuôi được hết. Huống chi không phải còn có người

ngây ngốc muốn đưa bạc cho ta sao? Ngươi hãy cất bạc đi cứ yên tâm ở đây bao lâu cũng được. Ta biết ngươi ngươi quen ở nơi thôn dã rộng rãi, nơi này của ta tuy nhỏ nhưng cũng không tồi phải không?”

Cận Liễu Liễu nở nụ cười: “Ta biết, ta biết, ta sẽ yên tâm ở đây, yên tâm ở còn không được sao? Ha ha.”

Hứa Tam Nương cũng cười, cười xong đột nhiên hỏi: “Nói cũng kỳ quái, các

ngươi cũng đã ở đây lâu như vậy tại sao cái người thiên thượng có địa hạ vô Cổ đại nhân trừ bỏ ngày đầu tiên tới thì không thấy bóng dáng đâu

nữa? Thật sự là kỳ quái.”

Cận Liễu Liễu nghĩ đến những lời lần

trước nói với hắn sắc mặt có chút không tự nhiên, liền nói: “Hắn tới hay không cũng không liên quan tới chúng ta.”

Hứa Tam Nương cười

nhẹ: “Không biế


Old school Swatch Watches