The Soda Pop
Quân Sư Vương Phi

Quân Sư Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328365

Bình chọn: 9.00/10/836 lượt.

m thản nhiên của y thật là dễ nghe, so với nữ nhân vẫn

là dễ nghe hơn.

Ngạo Quân không nói tiếp, chỉ tao nhã ngồi, trong sương phòng nhất thời chỉ có tiếng cười to sang sảng của Đông Phương Tuấn Hạo.

“Công tử……

A! Đúng rồi còn không biết xưng hô như thế nào?” Đối với Ngạo Quân lạnh

nhạt, Đông Phương Tuấn Hạo lại sang sảng cười nói. Hắn đối với vị bạch y thiếu niên trầm mặc ít lời này lại thập phần cảm thấy hứng thú, đây là

nam tử đầu tiên trừ bỏ nữ nhân ra, có thể khiến cho hắn hứng thú, hắn

cũng không hiểu được là vì cái gì, có lẽ là vì vừa nãy y giúp lão khất

cái kia phủi đi tro bụi động tác ấy thật sâu chấn động đến hắn!

Thân là

trang chủ thiên hạ đệ nhất trang, từ nhỏ hắn đã nhìn thấy thế gian đầy

rẫy dối trá, nhân tính gian trá, mà vị bạch y thiếu niên này cho hắn cảm giác giống như là y bào trắng noãn trên người y là thuần khiết như vậy, phảng phất dáng vẻ của một thần tiên không thực trong nhân gian khói

lửa.

“Họ Lăng.” Đối với nam tử tuấn dật này, nàng cũng có hảo cảm .

“Nga,

nguyên lai là Lăng công tử a! Ha ha…… Tại hạ có thể mạo muội thỉnh cầu

công tử một việc được không?” Đông Phương Tuấn Hạo nhìn chằm chằm đấu

lạp của Ngạo Quân, ngữ khí thành khẩn nói.

“Chuyện

gì?” Ngữ khí của Ngạo Quân tựa hồ không còn lạnh nữa dần phai nhạt đi,

đây chính là rất ít gặp , đối với người lần đầu gặp mặt, nàng lại có

loại cảm giác bằng hữu giao đạm, ngữ khí cũng bất tri bất giác chậm lại.

“Tại hạ rất muốn cùng Lăng công tử kết giao bằng hữu, không biết có được vinh hạnh

này không?” Đông Phương Tuấn Hạo dường như cũng đã nhận ra ngữ khí của

người trước mắt có chút chuyển biến, càng thêm vui vẻ nói. Hắn cũng

không hiểu được hắn vì cái gì mà cao hứng, chỉ biết là thực vui vẻ. Từ

lúc y xuất hiện ở ngã tư đường, tầm mắt của hắn đã bất tri bất giác bị y hấp dẫn , nhìn y ở một quán bán hàng rong nhìn cái này xem cái nọ, vô

luận như thế nào cũng không ra khỏi tầm mắt của hắn, sau đó lại bị nhất

cử nhất động của y tác động đến tâm hắn, còn có chiêu thế võ công kỳ

quái kia, hắn ngao du thiên hạ cũng chưa từng thấy qua, dường như không

có nội lực, nhưng thực thực dụng.

“Ân.” Ngạo

Quân không nói gì, chỉ nhẹ nhàng mà gật đầu. Nàng đối với Đông Phương

Tuấn Hạo này cũng rất có hảo cảm, tựa như lúc trước nàng cùng Lí Thương

nói chuyện ‘Bằng hữu không cần biết thời gian dài ngắn, giao du bằng hữu chính là cảm giác trong lòng mà thôi, cảm giác hảo cảm, người lần đầu

tiên gặp mặt cũng có thể trở thành bạn tốt.’ nàng nghĩ hẳn chính là loại tình huống hiện tại này!

“Ha ha……

Thật tốt quá, Lăng huynh, về sau ngươi cứ gọi ta Tuấn Hạo là được rồi,

ha ha……” Đông Phương Tuấn Hạo thấy Ngạo Quân gật đầu, lại vui vẻ cầm cây quạt đập mạnh lên bàn, cười rất tươi.

Nhìn Đông

Phương Tuấn Hạo giống như tiểu hài tử, gương mặt vô biểu tình phía dưới

đấu lạp chậm rãi có ý cười, ngữ khí cũng có chút thoải mái nói:“Hảo,

Tuấn Hạo, ngươi cũng đừng gọi ta Lăng huynh, ta gọi là Lăng Ngạo Quân,

ngươi đã kêu ta Ngạo Quân đi!” Lăng huynh? Nàng hình như nhỏ tuổi hơn

hắn a!

“Lăng Ngạo

Quân, Lăng Ngạo Quân…… Tên rất êm tai.” Đông Phương Tuấn Hạo lại giống

như choáng váng, ngây ngô cười cường điệu tự ngẫm nhớ kỹ tên này, dường

như muốn đem cái tên này khắc thật sâu ở trong lòng.

Ngạo Quân nhìn thấy ý cười trên mặt càng sâu , người này như thế nào lại hảo ngoạn như vậy a! [ Bên trong nàng vẫn là đứa nhỏ '>

Đông Phương Tuấn Hạo cũng cảm nhận được khuôn mặt dưới đấu lạp kia ẩn ẩn ý cười,

trong lòng lại vui mừng, thật muốn nhìn xem hình dáng dưới đấu lạp kia,

nhưng nếu làm như vậy Ngạo Quân có thể mất hứng hay không a?

“Ha ha……

Ngạo Quân, ta cũng…… Cái kia muốn nhìn ngươi một chút……” Đông Phương

Tuấn Hạo có điểm ngượng ngùng cúi đầu nói quanh co nói. Hắn thật sự rất

tò mò với diện mạo dưới đấu lạp kia, một người giống có khí chất như

vậy, bộ dạng hẳn là không tồi! Kỳ thật nếu lấy tác phong dĩ vãng của

hắn, đối đãi với người như vậy đã quá có lễ, muốn nhìn mặt của y, trực

tiếp đem đấu lạp xốc lên là được, nhưng không biết vì cái gì, hắn chính

là không nghĩ để người trước mắt mất hứng.

Ngạo Quân hiểu rõ cười nói:“Có gì không thể.” Nói xong, chậm rãi cởi bỏ đấu lạp……

Có thể

không nghĩ tới Ngạo Quân hội sảng khoái đáp ứng như vậy! Đông Phương

Tuấn Hạo mạnh ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy Ngạo Quân đem đấu lạp cởi xuống, trong sương phòng yên tĩnh lập tức vang lên một tiếng hút không

khí, thời gian ở một khắc giống như yên lặng ……

Ngạo Quân hiểu rõ cười nói:“Có gì không thể.” Nói xong, chậm rãi cởi bỏ đấu lạp……

Có thể

không nghĩ tới Ngạo Quân hội sảng khoái đáp ứng như vậy! Đông Phương

Tuấn Hạo mạnh ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy Ngạo Quân đem đấu lạp cởi xuống, trong sương phòng yên tĩnh lập tức vang lên một tiếng hút không

khí, thời gian ở một khắc giống như yên lặng ……

Trời ạ! Nam tử mĩ quá a! Quả thực so với những nữ tử hắn gặp qua còn mĩ hơn, cho dù hoa khôi Yên Vũ lâu cũng chỉ bằng một phần mười của y nga, có nam tử

thật sự là mĩ nhân như vậy sao? Nhưng ánh mắt này của y không phải nữ tử nào c