Snack's 1967
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3221082

Bình chọn: 8.5.00/10/2108 lượt.

ần tử buôn lậu thuốc phiện mạnh hơn đang chống đỡ cho hắn, nếu không từ một du côn lưu manh thì làm sao hắn có thể "từng bước thăng cấp", nói trắng ra là người này chính là nhân vật thay mặt người phía sau hành động, nếu như bắt được hắn thì chắc chắn có thể một lưới bắt hết nhân vật phía sau cùng với một đám phần tử phạm tội.

Nhưng mà lại xảy ra tai nạn.

Vận chuyển phần tử phạm tội vào ba giờ sáng nhưng vẫn xảy ra tai nạn giao thông đặc biệt nghiêm trọng sao? Chuyện này quá khéo rồi? Hơn nữa trước đây, Cục Công an cũng định tóm Mao Tường sớm một chút, nhưng nhiều lần đều tay không mà về, bọn họ đã sớm nghi ngờ trong cục cảnh sát có nội gián.

Lông mày Tô Cẩm Niên nhíu lại, dù sao tai nạn vẫn còn trong quá trình điều tra thêm, chuyện gì cũng không được nói.

Thời gian cấp bách, không có áo khoác cũng không có cách nào, Tô Cẩm Niên định cứ đi ra cổng như vậy.

Tô Khả nhìn thấy trên người Tô Cẩm Niên còn mặc một cái áo mỏng, vừa đúng lúc nhìn thấy trên người Thẩm Đường mặc một cái áo khoác, Tô Khả rất không khách sáo đi lên trước, cởi áo khoác Thẩm đường ra.

Miệng Thẩm Đường há thành hình chữ "O", không chớp mắt một cái nhìn Tô Khả: ‘thấy sắc quên bạn’, câu này ở trên người của cô gái này thật đúng là diễn dịch ở cấp độ cao nhất.

Còn Tô Cẩm Niên lại nhíu mày, "Áo này bẩn."

"Tôi không chê cậu thì thôi, cậu còn chê áo của tôi bẩn, mẹ nó!" Thẩm Đường không nhịn được tuôn ra câu nói tục.

Tô Khả nói: "Cẩm Niên, anh nhịn một chút đi, quay về thì em mua cho anh ít quần áo."

Tô Cẩm Niên ngoan ngoãn gật đầu, vừa ra đến trước cửa thì hôn trán Tô Khả một cái, "Chờ anh trở lại."

"Dạ."

Thẩm Đường đứng ở một bên run một cái, em gái ơi, hai người này thật quá buồn nôn. Chẳng lẽ thật sự ứng câu nói kia, sau khi cãi nhau thì tình cảm càng như keo như sơn?

*

Ánh hoàng hôn, lúc này dưới tia sáng, rượu đỏ trong hai cái ly đế cao trong suốt lộ rõ sự khát máu .

"Đã chết rồi sao?" Trong phòng tối, giọng rắn rỏi của một người đàn ông già truyền tới.

Gương mặt người đàn ông già hiện đầy nếp nhăn sau ‘dãi gió dầm mưa’, đôi mắt ti hí mở cũng như híp, giống như một con cóc ăn no. (gọi lão già luôn cho tiện nhé)

"Đúng vậy, chết hẳn rồi." Một giọng nói mềm mại của phụ nữ truyền tới, còn đôi tay ngọc xoa bóp vai một cái lại một cái cho lão già đó, "Anh Ngân, từ nay về sau em phải nhờ vào anh rồi."

"Chuyện này chắc chắc là không thành vấn đề." Lão già đó cười ha hả nói xong, cặp mắt ti hí vốn là một đường may, bây giờ nheo lại thì giống như là một mặt nạ người mỏng mà thiếu hai con mắt ở trên. Nhưng dù là "thiếu" mắt thì trên mặt gồ ghề đầy nếp nhăn của hắn vẫn lộ ra sự dâm dục, dưới ngọn đèn mờ tối thì lộ ra u ám gấp bội thường ngày.

Người đàn bà cười duyên, "Cám ơn anh Ngân."

Lão già đó vươn tay nhăn nheo ra, năm ngón tay đầy vết chai, rất là thô, mò mẫm sờ mó lên làn da mềm mại trên bàn tay nhỏ bé của người đàn bà, cười trêu nói, "Người đàn bà này, người theo cùng mới chết thì bây giờ lập tức đến cậy nhờ anh rồi."

"Ai da, không phải em vì báo thù cho bố mẹ em sao. Hơn nữa, lần này anh Tường xảy ra chuyện cũng hoàn toàn là kẻ thù của em gây ra họa đấy. Cho nên, nếu như anh Ngân có thể cho tên kia. . . . . ." Nói xong, cô ta làm một động tác chém đầu, cười ngọt đến chán ngán, tiếp tục nói, "Cho như thế thì đây coi như là báo thù cho anh Tường vậy. Nói thế nào thì anh Tường cũng là trợ thủ đắc lực của anh Ngân, mối thù chặn đường này không thể không báo."

Người đàn bà đó vừa nói vừa trở tay cầm lấy tay già đang không ngừng sờ tới sờ lui trên người cô ta, còn một tay khác vẩy tóc dài quăn của cô ta quơ qua quơ lại trên mặt lão già đó, lộ rõ ý trêu đùa .

Tiếc rằng lão già đó ‘da dày thịt béo’ nên cũng không cảm thấy nhột chút nào, ngược lại trên mặt bị cô ta mị hoặc nên dục vọng bắt đầu oai phong.

"Cũng đúng, vậy em biết hắn tên gì không?" Lão già nói xong thì ôm chặt thân thể mềm mại của người đàn bà.

"Tô, Cẩm , Niên ~" Người đàn bà vừa nói vừa muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào. Giả bộ chối từ, lưng của cô ta liền dựa vào tường, lão già đó thổi một hơi về phía người đàn bà, cố gắng ưỡn bụng dưới, hắn muốn thể hiện ‘bảo đao không già’, "Nói với anh Ngân một chút nào, rốt cuộc kẻ thù của em có dáng dấp như thế nào."

Nhiệt độ lạnh buốt xuyên qua quần áo truyền vào trong thịt, người đàn bà cố ý yêu kiều rên một tiếng, "Ai ui, anh Ngân, lúc chúng ta làm việc thì nói đến tên khiến người ta ghét bỏ đó làm gì, rất không hứng thú. Ơ ~" Nói xong thì rên rỉ một tiếng nữa.

Tiếng rên rỉ làm cho làm cho lão già run một cái, sau đó, ỉu xìu!

Mặt lão già trắng bệch, người đàn bà cũng không cười nhạo hắn, ngược lại hắn tự khó chịu, lẩm bẩm một tiếng rồi lập tức ôm lấy người đàn bà, định đi tới giường bên cạnh, tiếc rằng lão già này có chút tuổi rồi nên đi vài bước thì xuất một ít mồ hôi.

Người đàn bà cười hì hì lè lưỡi liếm mồ hôi của hắn.

Lão già đó bóp thật chặt nơi đẫy đà của cô ta, làm cho người đàn bà duyên dáng gọi to một tiếng, "Anh Ngân, anh thật đáng ghét."

"Anh tới đây."

*

Tô Cẩm Niên đi vào trong cũ thì liền nhìn thấy m