Polly po-cket
Quân Hôn Bí Mật

Quân Hôn Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326261

Bình chọn: 7.00/10/626 lượt.

ô tiến vào còn không kịp phản ứng thì bình nước trong

tay hướng chậu hoa mà đổ thẳng xuống. May mà Thường lão bước tới trước, một bên

đoạt lấy bình nước trong tay bà một bên đau lòng nhìn những chậu hoa của ông.

Giáo sư Lý đưa mắt liếc nhìn ông rồi cười, sau

đó nhìn sang Nghiêm Chân, “Cô thật không dám tin, trước lúc tốt nghiệp em vẫn

là một tiểu cô nương thuần khiết, hiện tại đã thành một người phụ nữ trưởng

thành rồi. Chỉ có một điều không thay đổi là vẫn rất xinh đẹp.”

Nghiêm Chân cười yếu ớt mà cũng có chút ngượng

ngùng.

Cô nói ý đồ mình tới đây, Giáo sư Lý nghe xong

tự nhiên cũng rất vui mừng, “Sau khi các em ra trường cô cũng nghe qua phần lớn

các bạn học của em đều có công việc ổn định rồi, chỉ có mình em còn đi dạy học.

Cô nghe xong liền cảm thấy buồn, em cũng không phải tốt nghiệp khoa sư phạm tiếng

Trung, sao lại nghĩ tới chuyện đi làm cô giáo thế hả?”

“Em…” Cô dừng một chút rồi mới nói, “Em lúc

trước chỉ muốn tìm một công việc thôi.”

Năm nhất đại học cô bắt đầu liều mạng làm thêm

ở bên ngoài, vì nhà bác và bà nội cũng không có nhiều tiền, hơn nữa thành tích

học tập của cô nổi trội xuất sắc nên hàng năm có thể lấy được học bổng quốc

gia. Khi sang năm hai đại học, cô không còn phải lấy tiền trong nhà đóng học

phí nữa. Sau khi tốt nghiệp, cũng không nghĩ nhiều, nghe đàn chị khóa trên nói

trường này có đãi ngộ tốt nên liền nộp hồ sơ xin vào.

So với người khác, cô không có nhiều sự lựa chọn.

Giáo sư Lý biết tình trạng gia đình của cô,

cũng không hỏi nhiều, “Cô vẫn cảm thấy tiếc cho em, Tiểu Chân à. Hiện tại có cơ

hội này, nắm chắc rồi thử một lần, có được không?”

Cô gật gật đầu.

Giáo sư Lý mừng rỡ, trực tiếp đi gọi điện thoại,

“Cô hiện tại sẽ gọi điện thoại cho giáo sư Tống, hỏi tình huống một chút.”

“Giáo sư Tống?”

Giáo sư Lý vỗ cái trán rồi cười, “Xem cô vui quá

đã quên nói cho em người phụ trách hạng mục này là ai. Chính là phó viện trưởng

đương nhiệm của đại học chúng ta, giáo sư Tống Phức Trân.”

Tống Phức Trân? Tên này nghe có vẻ quen tai.

Nghiêm Chân yên lặng nghĩ nghĩ, bỗng nhiên hai

mắt sáng lên, nhịn không được mà thấp thỏm.

Đó không

phải là bà ngoại của tiểu gia hỏa Cố Gia Minh đấy sao? Kỳ thật tình huống hiện tại có chút không ổn.

Bởi vì đại học C là một trường đại học lớn ở

thành phố C, tin tức tuyển người này nhanh chóng được lan truyền rất nhanh, người

ứng tuyển vào cũng nhiều, trong đó có nhiều người có thực lực cũng được đề cử.

So sánh với bọn họ, cô có giáo sư Lý giúp đỡ

cho cô, từ khi ra trường tới nay luôn đi làm lệch chuyên ngành của mình cho nên

Nghiêm Chân có chút lo lắng sẽ không đáp ứng được.

Huống chi chủ khảo phỏng vấn lại là phó viện

trưởng giáo sư Tống Phức Trân có chuyên môn phụ trách hạng mục này.

Thời điểm hai người đến thì Tống Phức Trân

đang chọn lý lịch sơ lược, trên bàn làm việc có rất nhiều tập hồ sơ, có thể thấy

được có bao nhiêu người muốn có mặt trong cái danh sách đó.

Bà đang vuốt lại mái tóc, lúc ngẩng đầu lên,

thấy giáo sư Lý cùng Nghiêm Chân đang đi vào cửa.

Nghiêm Chân tận lực duy trì mặt ngoài trấn định.

Cô nghĩ rằng, Tống Phức Trân có lẽ không nhớ rõ cô.

Tống Phức Trân đầu tiên là sửng sốt một chút,

lại rất nhanh phản ứng lại được, tầm mắt lướt qua Nghiêm Chân nhìn về phía giáo

sư Lý. Bà cùng giáo sư Lý từng có một lần cùng nhau tham gia hội nghị nghiên cứu

và thảo luận quốc tế ở đại học Tokyo – Nhật Bản. Bởi vì Trung Quốc tham gia có

hai vị giáo sư cho nên khi tham dự hội nghị liền an bài hai người ở cùng nhau,

lúc đó có hàn huyên vài câu nên cũng trở nên quen thuộc hơn, sau này về nước

cũng vẫn duy trì liên hệ.

“Giáo sư Lý, chị đã đến rồi.” Tống Phức Trân

nhiệt tình tiếp đón.

Giáo sư Lý cười cười, “Bây giờ mới làm phiền,

tôi đem người trẻ tuổi này đến cho cô đây.”

Tống Phức Trân nghe nói thế mới nheo con mắt

liếc nhìn Nghiêm Chân, “A, đây là…giáo sư Lý…”

“Đây là học trò của tôi, tốt nghiệp vài năm rồi.

Tôi muốn đề cử đến chỗ cô thử xem có được không?”

Tống Phức Trân mỉm cười, “Đây là người giáo sư

Lý tự mình đưa đến thì tôi khẳng định không phản đối rồi.”

Giáo sư Lý đầy Nghiêm Chân, “Xem đứa trẻ ngốc

này, vừa vào cửa liền thất thần ra rồi. Đây là chủ quản hạng mục giáo sư Tống,

em còn không chào hỏi một tiếng đi?”

Lúc này Nghiêm Chân mới phục hồi lại tinh thần,

gọi một tiếng giáo sư Tống còn hướng bà hơi cúi mình chào hỏi, giới thiệu ngắn

gọn về mình một chút.

Tống Phức Trân cười đến mị mắt lại, bộ dạng nhìn

giống như rất vừa lòng, xoay người nói với giáo sư Lý, “Tin tức tuyển người vừa

đưa ra thì người ứng tuyển liền nhiều lên cho nên học viện quyết định qua vài

ngày nữa sẽ thống nhất cùng phỏng vấn một lần, chọn một số người đủ tiêu chuẩn

vào danh sách sau đó ban lãnh đạo của chuyên mục sẽ thảo luận chính xác một lần

nữa rồi lựa chọn người có khả năng làm tốt ở vị trí đó.”

Giáo sư Lý thấy thế cũng tỏ thái độ của mình,

“Không sao, cô cứ làm theo quy trình của các cô đi, nếu cô mà đi cửa sau thì tiểu

cô nương này chỉ sợ còn không muốn ấy chứ.”

Tống Phức Trân cười gật g