Quân Cưới

Quân Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323380

Bình chọn: 7.00/10/338 lượt.

tên là Mã Phát

Thuận, hơn nữa trừ Lý Khải Dân ra tôi cũng không nghĩ ra đã kết oán với

người nào cả. Anh nhất định phải tin tôi, bắt được Mã Phát Thuận nhất

định phải hỏi hắn cẩn thận, theo tôi được biết thì người này vô cùng

giảo hoạt, lúc cần thiết có thể hắn sẽ lừa gạt các anh đấy.”

Hàn Mai cắm đầu cắm cổ nói, không chút nào chú ý tới vẻ mặt đang suy nghĩ của Lục Hạo.

Lục Hạo nghe Hàn Mai nói, trong lúc bất chợt cảm thấy người đang ở trước

mặt bây giờ tuyệt đối không giống với một cô gái hai mươi tuổi sinh ra ở nông thôn, mà giống như một người đã trải qua rất nhiều chuyện, có chút dáng vẻ trưởng bối, cảm giác vô cùng kỳ quái. Dáng vẻ Hàn Mai bây giờ

so với lúc cô nhào vào ngực Triệu Kiến Quốc khóc nức nở thật sự là vô

cùng khác biệt. Trước kia Lục Hạo luôn cười chị gái anh đã nhiều tuổi

như vậy rồi mà vẫn còn giả bộ nai tơ trước mặt anh rể, có lúc còn cố

tình gây sự với đứa cháu trai mười tuổi của anh, khiến cho không người

nào chịu được, không hiểu anh rể làm sao mà chịu được chị, hơn nữa theo

như anh quan sát, anh rể giống như còn rất thích thú nữa, thật là khiến

người ta không thể hiểu nổi. Chị gái anh luôn nói đợi đến lúc anh thích một cô gái rồi sẽ biết, phụ nữ dù có bao nhiêu tuổi đi nữa, trước mặt

người đàn ông mình thích cũng đều đùa nghịch như thế. Bây giờ mới thấy

hình như là thật sự có chuyện này.

Hàn Mai nói xong một lúc thấy Lục Hạo vẫn đang ngẩn người, “Này! Anh có nghe tôi nói không đấy?”

“Có! Có chứ! Cô đang nói hắn có thể sẽ lừa gạt” Lục Hạo ngượng ngùng nói.

“…Tôi có thể nhờ anh giúp một chuyện được không?”

“Cô cứ nói đi, chuyện Lục Hạo tôi có thể làm được thì nhất định sẽ giúp cô” Lục Hạo vỗ ngực nói.

“Thật ra thì cũng không phải chuyện lớn gì, …. Tôi không hi vọng Kiến Quốc

biết mấy người kia là do Lý Khải Dân phái tới, anh có thể đừng nói với

anh ấy được không?” Hàn Mai cầu khẩn nói.

“Này… Nếu cậu ta hỏi tới thì sao?” Lục Hạo làm khó hỏi.

“Nếu anh ấy hỏi tới, anh cứ nói giống lúc trước là được, nói là đồng bọn của Phương tỷ tới báo thù.” Hàn Mai thấy Lục Hạo vẫn còn do dự liền nói

tiếp, “Anh cũng biết tính của Kiến Quốc rồi đấy, nếu như anh ấy biết tôi không cho anh ấy biết chuyện xảy ra ở quê, nhất định sẽ giận tôi, mặc

dù bận tâm đến thân thể cùng đứa nhỏ trong bụng tôi, anh ấy sẽ không làm gì tôi, nhưng anh ấy giấu trong lòng, tôi lại càng khó chịu hơn, tâm

tình tôi sẽ vì thế mà phập phồng lo lắng, bác sĩ nói hiện tại tôi phải

giữ tâm tình bình thản, không thể có kích động quá lớn, nếu không sẽ

không giữ được đứa nhỏ trong bụng, anh cũng không muốn bảo bảo trong

bụng tôi gặp chuyện không may chứ? Nếu đứa nhỏ xảy ra chuyện gì tôi cũng không muốn sống nữa….” Hàn Mai nói xong liền khóc lên.

“……Cô

đừng khóc! Đứa bé bây giờ còn chưa có ổn định!... Được rồi, được rồi,

tôi đồng ý với cô là được chứ gì!” Lục Hạo vừa thấy nước mắt của Hàn

Mai, sự cẩn thận vốn có liền tan vỡ, vội vàng nói đồng ý.

“Thật! Vậy cám ơn anh!” Hàn Mai lập tức chuyển khóc thành cười.

………………

Từ bệnh viện đi ra, dọc theo đường đi, Lục Hạo vẫn đang nghĩ tại sao vừa

nãy lại nói đồng ý chứ? Anh không nghĩ sẽ làm nhân tố khiến tình cảm vợ

chồng bọn họ không hài hòa, anh chưa bao giờ nói dối, làm sao đã thành

công trở thành hung thủ mưu hại đứa bé trong bụng chứ? Xem ra ông ngoại

anh nói cũng không sai, anh chẳng những là không có đầu óc kinh doanh,

hơn nữa còn là thần kinh không ổn định, phản ứng chậm lụt..!! Trước giờ cơm tối thì Triệu Kiến Quốc mang đồ của mình cùng Hàn Mai đến.

Bởi vì sợ ở cùng những bệnh nhân khác sẽ ầm ĩ đến nghỉ ngơi của Hàn Mai nên Triệu Kiến Quốc yêu cầu để cô nằm phòng đơn, bên trong chỉ có một chiếc giường nhỏ, một người ngủ thì dư thừa nhưng hai người lại có chút chật

chội.

Hàn Mai thật sự không ngửi nổi mùi trên người mình nữa, vừa thấy anh mang quần áo đến liền đi tắm, nhưng điều kiện trong bệnh viện

không tốt lắm, hơn nữa hiện tại cô cũng không thể tắm quá lâu, đang là

mùa đông, rất dễ bị cảm, nếu lúc này cô bị bệnh nhất định sẽ ảnh hưởng

đến đứa nhỏ, cho nên Hàn Mai chỉ thừa dịp lúc Triệu Kiến Quốc đi mua đồ

ăn mà chốt cửa lại, lau qua thân thể, thay quần áo sạch sẽ. Xong xuôi

Hàn Mai mở chốt cửa ra, lần nữa nằm lại trên giường. Thay quần áo sạch

sẽ xong Hàn Mai cũng cảm thấy thoải mái hơn, hôi hám trên người cũng

biến mất, nằm trên giường không bao lâu liền ngủ mất.

Triệu Kiến

Quốc mang cơm về thấy vợ đã ngủ rồi, nhưng lại ngủ không yên ổn, không

những chau mày mà trên trán cũng toát ra một tầng mồ hôi mỏng, bộ dáng

kia của cô khiến Triệu Kiến Quốc cực kỳ đau lòng. Anh để cơm lên bàn,

chuyển ghế đến ngồi cạnh giường, vừa nhẹ nhàng lau mồ hôi cho Hàn Mai

vừa gọi cô.

“Vợ. Vợ à.. Dậy ăn cơm, để nguội không tốt...”

Hàn Mai đang ngủ mơ thấy kiếp trước cô chảy máu không ngừng, nửa đêm bị đưa đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra xong thì thông báo đứa bé trong bụng

không còn nữa, bảo cô phải tĩnh dưỡng thật tốt. Lý Khải Dân đứng một bên vừa nghe thấy con trai hắn không còn nữa, không nói một câu đi tới tát

cho Hàn Mai một cái.

“Đàn bà


XtGem Forum catalog