
n? Tôi sờ mặt mình rồi tự hỏi theo phản xạ. Có ngiêm
trọng đến thế không? Oan ức quá! Tôi là một người vô tội bị hàm oan! Ôi! Lòng tự
trọng mỏng manh…
Người con trai đó vẫn cứ lặng thinh. Chợt một cái túi xách
màu đỏ được quăng qua. Tôi chăm chú ngắm nhìn lại cái đầu của kẻ đang quàng lấy
mình lúc này, phát hiện hắn có mái tóc dài nhuộm màu vàng nhạt, có mấy sợi dây
kì quái đeo lủng lẳng trên quần áo. Trên quần áo của hắn có một số nút gài bằng
kim loại, trên chiếc quần jean bụi bặm cò khoét rất nhiều lỗ hổng, ống quần có
in kí hiệu hình đầu lâu và một số vết sơn. Trên cổ và cổ tay anh ta có đeo dây
chuyền hình đầu lâu, bông tai hình chữ thập lấp lánh, tai trái càng trở nên nổi
bật hơn dưới sự phối hợp của các phụ kiện hình đầu lâu.
Trông cách ăn mặc đầy cá tính cộng thêm khuôn mặt tuyệt mĩ của
hắn, chợt tôi nảy ra một biệt danh đặt cho hắn: “Đầu lâu mĩ nam!”
“Trông họ kìa, giữa chốn công cộng mà họ làm gì kì cục thế
này?” Mọi người xung quanh bắt đầu xì xầm bàn tán. Lần này nam nữ nhân vật
chính trong chuyện này chỉ còn biết nhìn nhau như trong phim tình cảm Hàn Quốc
mà thôi…
Một giây tiếp theo trôi qua, nguyên một cái vỏ chai bay đến!
Vỏ chai? Lời nói có thể ăn nói lung tung, nhưng vỏ chai thì không được ném bậy
bạ đâu đấy, có biết không?! Cái vỏ chai quay 360o trên không trung, sau đó nhắm
thẳng hướng tôi bay qua! Điên rồ! Con nhỏ đó chắc hẳn bị điên mất rồi! Cha mẹ
ơi! Cứu con! Bị người khác chế nhạo tôi đã nhịn. lẽ nào còn muốn hủy hoại dung
nhan của tôi, để tôi trở thành mụ phù thủy xấu xí nữa hay sao? Nhất định là
mình mắc phải lời nguyền gì rồi!
Xoẻng! Cái vỏ chai cứng ngắc trúng ngay vào cánh tay xinh đẹp
ở trước mặt tôi. Không, phải nói là chủ nhân của cánh tay đó đã thay tôi đỡ lấy
hung khí bay qua phía tôi một cách đẹp mắt. Tôi thở phào một hơi, lau chùi mồ
hôi do quá sợ hãi mà phát tiết ra. Ây da… Tổ tiên hiển linh!
“Anh… Bảo vệ cô ta? Thích cô ta sao?” Máu tươi thuận theo
cánh tay xinh đẹp của “Đầu lâu mĩ nam” nhỏ giọt chảy dài xuống mảnh vỡ vỏ chai ở
bên dưới. Người con gái đó sợ sệt cúi thấp đầu như bị tổn thương nặng nề, rồi
cúi người nhặt lấy một mảnh vỡ sắc bén. Cô ta muốn làm gì thế? Không lẽ… Dây thần
kinh của tôi chợt như báo một tình huống vô cùng xấu! Quả nhiên, cô ta chĩa góc
sắc nhọn vào cổ tay của mình. Hừm! Phim tình cảm ba xu.
“Đừng…” Tôi chưa dứt lời, thì “Đầu lâu mĩ nam” đã lao qua đó
dùng môi hôn vào cô gái. Chuyện gì thế này? 10 giây sau trôi qua, người con gái
đó nhắm nghiền đôi mắt… 20 giây sau, mảnh vỡ vỏ chai từ trên tay cô ta rơi xuống…
30 giây sau, toàn thân cô ta như mềm nhũn ngồi bệt xuống đất… Đồ ghê tởm! Kẻ
làm xấu nữ giới! Tôi làu bàu trong lòng.
Cho đến khi 40 giây sau trôi qua, khi đầu óc của tôi vẫn còn
đang hỗn độn, chưa minh mẫn, thì đã bị tên “Đầu lâu mĩ nam” ép đưa vào taxi,
còn người con gái đó thì tê dại ngồi trên sàn đất, không hề nhúc nhích. “Anh
làm gì thế?” Tôi hất cánh tay hắn ra, nhìn thẳng vào hắn và la hét. Hắn trợn mắt
lườm tôi một cái, rồi ép sát mặt hắn về phía tôi, (lẽ nào hắn cũng là người
thích lấy mặt mình làm vũ khí hay sao?) “Làm… Làm gì vậy?” Khí thế của tôi dường
như hạ xuống không ít, xem ra loại vũ khí này của hắn hữu hiệu thật!
Hắn nhếch mép mỉm cười hỏi: “Bà thím! Cho tôi mượn tiền
nhé!” “Bà… Bà thím?!” Tôi ngạc nhiên mở to đôi mắt đến nỗi tròn hơn lồng đèn. Mới
lúc nãy hắn còn nói mình là bạn gái của hắn, sao chớp mắt đã trở thành bà thím
rồi thế?
Hắn nói: “Tôi không có tiền đi taxi!” “Gì chứ?” Tôi hoàn
toàn không hiểu tình trạng… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này? Bàn cánh tay
xinh đẹo chìa qua. Ôi! Ngón tay trông dài quá, muốn bắt tay với mình à? Đầu óc
tôi bắt đầu choáng váng, quả nhiên là không nên uống rượu sâm banh lắm thế này.
“ …Tiền!” Âm lượng của hắn đã được đề cao hơn. “Ư…” Như bị trúng tà từ cặp mắt
của hắn, tôi ngoan ngoãn lấy ví tiền ra… Sau đó… Sau đó thì tôi bị tống cổ xuống
xe. Cho đến khi chiếc taxi rời khỏi tầm mắt của tôi, tiếng ong ong trong lỗ tai
mới dần dần tan biến mất. Đầu óc tôi chợt như bừng tỉnh… Cướp! Tôi gặp phải cướp
rồi! Cái đồ xấu xa, vô lại! Bại hoại biến thái! Đáng chết thật.
Lạy Trời! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Từ lúc tôi chuẩn
bị rời khỏi quán Super Hall đến bây giờ, chỉ mới 10 phút ngắn ngủi, rốt cuộc đã
xảy ra chuyện gì? Oa! Đễ tôi ngẫm nghĩ lại xem, Chân Hy vì người con gái khác
cho mình leo cây, cho nên mình mới một mình đi uống rượu sâm banh. Sau đó… A,
nhớ ra rồi… Sau đó tôi đã bị “Đầu lâu mĩ nam” cướp! Một người đẹp trai “xuyên
thế kỷ” như hắn mà phẩm cách lại bại hoại như thế! Tiễu tử! Dám đem con gái ra
làm trò đùa à?
Cinrella! Đầu óc cậu bằng đá hã? Sao lại cam tâm tình nghuyện
giao ví tiền cho hắn chứ? Cậu đúng là đồ háo sắc! Mới nãy tôi gọi điện vốn tính
tìm một người để mình giãi bày tâm sự, ngờ đâu Chân Tâm trước giờ vốn tính tình
dịu dàng mà cũng cộc cằn chỉ trích tôi một hơi. Từ Chân Tâm là cô bạn “siêu”
thân thiết của tôi, là “thiên sứ” trong lòng của mọi người. Nhất cử nhất động,
nhất nói nhấ