Pair of Vintage Old School Fru
Ôn Nhu Nộ Tướng Công

Ôn Nhu Nộ Tướng Công

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322463

Bình chọn: 9.5.00/10/246 lượt.

nhất định sẽ không kềm chế được.

"..." Phá lệ,

Quân Lan Chu trở mình liếc mắt xem thường, tuy rằng hắn rất tôn kính đại ca,

nhưng có đôi khi, đại ca thật sự rất giống nữ nhân – thích già mồm nói chuyện

vô nghĩa.

"Vậy bây giờ chúng

ta nên làm như thế nào?"

"Ta nghĩ, chỉ cần

không quá đáng, cứ đi theo hắn!"

"..." theo hắn

làm long trời lở đất?

"Đúng, đúng, đúng,

để tam ca phát tiết một chút, để hắn khỏi phải..."

"Đem lửa giận phát

tiết lên đầu chúng ta!"

"..." Nói cũng

phải.

Tốt, quyết định như vậy

đi!

Thế là ba người cùng nhất

trí lui ra phía sau ba bước dài, để một mình Phó Thanh Dương đối mặt với hậu

quả do chính hắn gây ra.

Tuy rằng bề ngoài Phó

Thanh Dương nhìn như thập phần bình tĩnh, nhưng bọn Độc Cô Tiếu Ngu ba người

đều biết, lửa giận của hắn lại đang sôi sùng sục trào dâng lên, bọn họ chỉ hy

vọng, thời gian Phó Thanh Dương mất kềm chế đừng lâu quá, nếu không bọn họ phải

đứng đó "chơi" cùng hắn một hồi lâu!

Theo kinh nghiệm của bọn

họ, hậu quả của việc cùng Phó Thanh Dương "chơi" là sẽ bị

"đốt" đến thất điên bát đảo, cho nên bọn họ thật sự không muốn

"chơi" cùng hắn.

Nếu muốn đốt thì cứ đốt

đại đi cho rồi! Cứ phấp phổng ngồi đây chờ như ngồi trên núi lửa vậy!

"Xin hỏi công chúa,

đây là ý gì?"

Phó Thanh Dương chẳng

những ngoài mặt cực kỳ bình tĩnh, ngay cả ngữ khí chất vấn đều khách khí một

cách khác thường; vị Lan Bích công chúa

kia lại tưởng là hắn sợ, không khỏi đắc ý dào dạt.

"Giờ ngươi biết sợ

rồi sao!"

"Sợ?" Phó Thanh

Dương ngay cả lông mi cũng không chớp "Ngươi muốn gì?"

Lan Bích công chúa chống

hai tay lên hông, thật sự là đắc ý vô cùng, một đoàn binh lính người Nữ Chân

chen chúc đông đúc đứng lỗ nhố sau lưng nàng, ít nhất cũng có hai, ba trăm

người, bên phải là một người Nữ Chân gầy ốm tong teo cao lêu nghêu, mặt mày

gian trá mà giảo hoạt; bên trái còn lại là một người người Nữ Chân cao lớn khôi

ngô, hai tay đang giữ chặt lấy một nữ nhân - Lâu Thấm Du.

"Cướp cô dâu

a!"

"Cướp cô dâu?"

"Nhưng quân sư của

ta đề nghị ta..." Lan Bích công chúa dùng ngón tay cái chỉa chỉa vào người

Nữ Chân bên phải. "bắt lão bà của ngươi trước, sẽ không sợ ngươi không cúi

đầu!"

"Là hắn?" Phó

Thanh Dương dời ánh mắt về phía người Nữ Chân giảo hoạt kia, hai gò má của hắn

hơi co rút một chút.

Nhanh như vậy đã không

kềm chế nổi!

Ba người bọn Độc Cô Tiếu

Ngu không hẹn mà cùng lui lại vài bước, cũng rất có lương tâm cảm thấy bi ai

giùm đoàn người Nữ Chân không biết sống chết kia một lát, sau đó chờ đợi.

"Đúng, là hắn."

Lan Bích công chúa mặt mày hớn hở. "Hắn rất lợi hại phải không?"

"Ngươi đã làm gì lão

bà của ta?"

"Yên tâm, ta còn

chưa làm gì lão bà của ngươi hết, nàng chỉ là bị hạ dược, thần trí mơ màng mà

thôi."

"Hạ. Dược?"

Người nào đó nghiến răng nghiến lợi.

Sắp rồi! Sắp rồi!

Ba người bọn Độc Cô Tiếu

Ngu lại liên tục lui ra vài bước, bắt đầu khẩn trương, nhìn trái nhìn phải, may

mắn, ở đây cũng có một chỗ để núp khá tốt, an tâm rồi.

"Đúng vậy! Nếu không

sao nàng lại im lặng được như vậy?"

"Ngươi. Rốt. Cuộc.

Muốn. Làm. Sao?" Mỗi một chữ đều là theo kẽ răng thoát ra.

"Trước tiên hãy gọi

ta một tiếng, Lan Bích công chúa cưng ơi!" Lan Bích công chúa đắc ý đến

mức càn rỡ.

"..."

"Mau gọi đi!"

Đột nhiên, ba người bọn Độc

Cô Tiếu Ngu một trái, một phải, một đằng sau, ba người một mục tiêu, lủi ra

tảng đá lớn phía sau - thiếu chút nữa ba người đụng nhau té thành một đống; vừa

ẩn núp xong đã nghe tiếng gầm gừ trong trẻo nhưng lạnh lùng như sấm sét của

Phó Thanh Dương hung tợn truyền đến trong không trung.

"Ngươi muốn hấp hay

là muốn luộc, ngươi nữ nhân này, rốt cuộc là muốn làm gì?"

Mắt thấy Phó Thanh Dương

từ một mỹ nam tử "ăn nói khép nép", bỗng nhiên biến sắc trở thành một

nam nhân thô lỗ tức giận gầm gừ độc ác, Lan Bích công chúa không khỏi kinh hãi,

sắc mặt tái nhợt xuống, chợt tức giận đến tay chân run rẩy.

"Ngươi, ngươi,

ngươi...dám hung tợn đối với ta hả, ngươi mặc kệ lão bà của ngươi sao?"

"Ngươi nữ nhân này,

nói! Rốt cuộc muốn làm gì lão bà của ta?" Phó Thanh Dương tức giận rống

lên.

"Nói thì nói!"

Lan Bích công chúa cũng tức giận. "Nếu ngươi không chịu thành thân với ta,

ta sẽ kêu một trăm nam nhân ngủ với lão bà ngươi, nghe nói nam nhân người Hán

hận nhất là bị lão bà cho đội...đội..."

"Nón xanh." Vị

quân sư giảo hoạt người Nữ Chân kia thấp giọng nhắc nhở.

"Đúng, đúng, đội nón

xanh!" Lan Bích công chúa liên tục gật đầu, lại bắt đầu đắc ý. "Vậy

ít nhất ngươi sẽ hưu lão bà của ngươi rồi sau đó là có thể cưới ta chứ?"

Là vì bắt hắn cưới nàng

ta?

Lặng im nhìn chung quanh,

Phó Thanh Dương chậm rãi từ từ dời ánh mắt nhìn về phía Lâu Thấm Du đang bị kềm

chế trong tay của người Nữ Chân cao lớn kia một hồi, rồi lại nhìn Lan Bích công

chúa, hắn thầm hít sâu một hơi, cố gắng kềm chế tính tình sắp không thể khống

chế nổi lại.

Hắn không muốn nổi cơn

thịnh nộ trước mặt lão bà.

Lão nương đã nói qua, nam

nhân nhà Phó gia tính tình bạo liệt thật sự siêu cấp khủng bố, khủng bố đến mức

ngay cả lão bà thân mật nhấ