
cùng thánh chỉ đang ở địa phương nào? Tường đỏ ngói xanh, hoàng cung vinh quang hoa lệ như vậy, nhưng có ai biết ẩn giấu phía sau là bao nhiêu hắc ám, bao nhiêu máu tanh. Có lẽ cũng chỉ
có người trong cung đình mới có thể biết thâm cung hiểm ác thế nào.
Thẩm Thiển Mạch tránh thoát thị vệ, ung dung tiến vào hoàng cung.
Nữ nhân ngoan ngoãn về nhà với trẫm ở
Hiện giờ Thượng Quan Hạo đã chết, Thượng Quan Cẩn cùng Thượng Quan triệt đã
chia hai phe đối kháng nhau, cuộc chiến tranh đoạt ngôi vị hoàng đế cũng càng ngày càng nghiêm trọng. Nếu như thánh chỉ của Thượng Quan Hạo đang ở trong tay của các đại thần mà hắn tin tưởng, thì cũng đã sớm giao cho Thượng Quan Cẩn. Như vậy, thánh chỉ nhất định vẫn còn ở trong cung.
Sau khi Diêu Tuyết Không giết Thượng Quan Hạo, nhất định sẽ vội vã tìm kiếm thánh chỉ, nhưng các thủ hạ mà nàng phái đi giám thị Diêu Tuyết Không
cũng không có hồi báo bất kỳ điều gì có liên quan đến tung tích thánh
chỉ, cho nên thánh chỉ không có ở trong tay Diêu Tuyết Không.
Mà
thánh chỉ cũng không thể ở Ngự Thư Phòng hay tẩm cung của Thượng Quan
Hạo, nếu không, chắc chắn Diêu Tuyết Không đã tìm được thánh chỉ, hơn
nữa còn đem nó đi tiêu hủy.
Như vậy, đến tột cùng thánh chỉ ở nơi nào đây?
Đúng rồi! Tẩm cung của Tiên hoàng hậu.
Trong tâm của Thượng Quan Hạo, Tiên hoàng hậu Hách Liên là nữ tử mà hắn yêu
nhất. Sau khi nàng mất, Thượng Quan Hạo vẫn giữ lại tẩm cung của nàng,
đem tấm biển Phượng Tê cung chuyển đến tẩm cung của Diêu Tuyết Không,
bởi vì hắn không muốn Diêu Tuyết Không dọn đến hay đụng vào bất cứ vật
gì ở đó, tất cả cũng chỉ vì muốn cất giữ những gì thuộc về Hách Liên
trong tâm hắn.
Dựa theo lời Diêu Tuyết Không từng nói, trong tâm
Thượng Quan Hạo vẫn luôn nhớ tới quan hệ tốt đẹp giữa mẫu phi của Thượng Quan Cẩn cùng Hách Liên, nên mới lập Thượng Quan Cẩn làm thái tử. Như
vậy, thánh chỉ rất có thể đang ở trong tẩm cung của Hách Liên.
Thẩm Thiển Mạch một đường đi đến tẩm cung của Hách Liên, đồ vật bên trong
không dính một hạt bụi, xem ra Thượng Quan Hạo thường xuyên đến nơi này. Có lẽ trong tâm của Hách Liên cũng rất hạnh phúc, vì được Đế Vương yêu
như thế.
"Quả nhiên là ở chỗ này." Thẩm Thiển Mạch tìm được thánh chỉ trong một hốc tối, nhếch miệng cười yếu ớt, xem ra nàng không có
đoán sai về tình cảm của Thượng Quan Hạo đối với Hách Liên. Mà Diêu
Tuyết Không, cho dù có chết cũng không muốn bước vào tòa cung điện này
một bước.
Lấy được thánh chỉ, Thẩm Thiển Mạch đi đến phủ đệ của Thượng Quan Cẩn.
"Thánh chỉ." Thẩm Thiển Mạch ném thánh chỉ vào tay Thượng Quan Cẩn, giống như
là cái gì đó không quan trọng, thậm chí khóe miệng còn mang theo nụ cười hờ hững.
Thượng Quan Cẩn tiếp được thánh chỉ, cẩn thận nhìn một
chút, trong mắt lộ ra vẻ tham lam, bên môi từ từ nâng lên nụ cười lãnh
khốc mà hưng phấn, "Ha ha ha ha, bây giờ thánh chỉ ở trong tay ta, ta
xem Thượng Quan Triệt còn dám nói cái gì là danh chính ngôn thuận nữa
không."
"Không nên vui mừng quá sớm. Trong tay Thượng Quan Triệt
còn có binh quyền của Đại tướng quân và sự ủng hộ của hoàng hậu." Thẩm
Thiển Mạch lạnh lùng nhìn Thượng Quan Cẩn, vốn tưởng rằng hắn có lòng dạ thâm trầm, là người thâm tàng bất lộ, không nghĩ tới một đạo thánh chỉ
lại khiến hắn hí hửng như vậy.
"Hắn có binh quyền của Đại tướng
quân, ta có Thừa tướng ủng hộ. Hắn có hoàng hậu ủng hộ, ta lại có thánh
chỉ trong tay. Huống chi, ta còn có Cung chủ trợ giúp, không phải sao?"
Thượng Quan Cẩn thu lại nụ cười, lần nữa lộ ra bộ dáng lạnh lùng, mang
theo vài phần đắc ý cùng nhất định phải có.
Khóe môi Thẩm Thiển
Mạch khẽ nhếch, trong con ngươi đen nhánh thoáng qua một tia giễu cợt.
Thật là vô cùng ngu xuẩn! Thừa tướng ủng hộ? Cho tới bây giờ, lão hồ ly
Thẩm Lăng Vân đều là lắc lư theo gió. Nếu Thượng Quan Triệt thật sự là
cái đích mà mọi người hướng tới, hắn còn thèm quan tâm đến nữ nhi Thẩm
Thiển Tâm này sao?
Về phần trợ giúp của nàng,Nữ nhân ngoan ngoãn về nhà với trẫm ở Thượng Quan Cẩn chẳng lẽ chưa từng dùng đầu óc suy nghĩ một chút tại sao mình
phải trợ giúp hắn? Chẳng lẽ hắn không sợ Ma Cung có mưu đồ gì?
"Bát hoàng tử nói đúng lắm." Thẩm Thiển Mạch trầm tĩnh cười nói, trong mắt
thoáng qua một tia hứng thú, hỏi, "Không biết hai ngày nay nhị tiểu thư
Tướng phủ như thế nào?"
"Thẩm Thiển Tâm sao? Gần đây ta phái
người đi giám thị từng cử động của nàng ta, nàng ta sẽ không làm được gì đâu!" Khi Thượng Quan Cẩn nhắc tới Thẩm Thiển Tâm, trong mắt không có
chút nhu tình nào, tất cả chỉ là khinh thường.
"Bát hoàng tử tự
mình cẩn thận làm việc đi!" Thẩm Thiển Mạch cũng không muốn ở lâu. Mặc
dù nàng muốn trả thù Thẩm Thiển Tâm, nhưng khi nhìn đến bộ dạng cùng sắc mặt của Thượng Quan Cẩn, nàng vẫn cảm thấy ghê tởm.
Vì quyền
thế, cái gì cũng có thể lợi dụng. Cái gì thân tình, cái gì tình yêu, bất quá đều là hư vô. Đây chính là cái hắc ám trong hoàng thất sao? Rõ ràng đã sớm nhìn thấu tất cả, nhưng sao nàng vẫn cảm thấy thất vọng, lại còn cảm thấy khó có thể tiếp nhận.
Thượng Quan Cẩn nhìn thái độ đột
nhiên trở lạnh