
ết Không chật vật không chịu nổi, rồi từ từ ngưng giãy giụa mà chết đi, Thẩm Thiển Mạch lấy ra Hóa Thi Thủy từ trong ống tay áo,
thời điểm chuẩn bị đổ vào thi thể của Diêu Tuyết Không thì đột nhiên bị
gián đoạn.
"Mẫu hậu." Thanh âm cực kỳ đau lòng của Thượng Quan
Triệt truyền đến, dùng hết sức kéo Thẩm Thiển Mạch ra, Thượng Quan Triệt nhìn thi thể nằm chật vật trên mặt đất, oán hận nhìn về phía Thẩm Thiển Mạch, "Là ngươi giết chết mẫu hậu của ta?"
"Vậy thì như thế nào?" Thẩm Thiển Mạch nhíu mày,vẻ mặt hứng thú nhìn Thượng Quan Triệt, "Ngươi đã tới đây thì ta cũng không cần dùng Hóa Thi Thủy rồi."
"Hóa Thi Thủy?" Thượng Quan Triệt nhìn bình nhỏ trong tay Thẩm Thiển Mạch,
đây chính là thánh dược Hóa Thi Thủy của Ma Cung sao? Như vậy nam tử
này, không, là kẻ nữ giả nam trang này…. là nàng? Mang theo vài phần do
dự cùng không thể tin, Thượng Quan Triệt mở miệng hỏi, "Ngươi là. . . .
Thiển Mạch. . . . ?" "Thẩm Thiển Mạch đã
chết, ta là Mặc Trì." Thẩm Thiển Mạch tươi cười, bình thản nhìn Thượng
Quan Triệt, giống như không hề thấy đôi mắt đầy thống khổ cùng không thể tin của Thượng Quan Triệt.
Thật ra, Tư Đồ Cảnh Diễn đã phái người tạo ra hiện trường giả lúc đội ngũ hòa thân bị ám sát.Nữ nhân ngoan ngoãn về nhà với trẫm ở Hơn nữa còn truyền ra tin tức, Thẩm Thiển Mạch đã bị thích khách giết chết, mà Tư Đồ Cảnh Diễn cũng bị trọng thương, cần phải điều dưỡng một thời
gian, nên không thể trở về Thiên Mạc.
Tất nhiên Thẩm Thiển Mạch
hiểu dụng ý của Tư Đồ Cảnh Diễn. Chắc hẳn nội chính của Thiên Mạc quốc
cũng không thái bình, Tư Đồ Cảnh Diễn dùng thủ đoạn cường lực để đi lên
ngôi vị hoàng đế, nên các ca ca của hắn sẽ không phục, vì vậy một chiêu
này của Tư Đồ Cảnh Diễn là muốn để cho những ca ca kia tùy thời xuất
động mà lộ ra dấu vết.
"Quả thật là ngươi." Thần sắc của Thượng
Quan Triệt phức tạp, ba phần vui mừng ba phần oán hận, rồi lại hóa thành mười phần bất đắc dĩ, khóe miệng lộ ra nụ cười chua xót.
Tối hôm qua, khi nghe được tin tức Thẩm Thiển Mạch bị ám sát, không hiểu sao
tim của hắn cảm thấy rất đau. Hắn tự an ủi chính mình, Thẩm Thiển Mạch
là cung chủ Ma Cung, làm sao có thể dễ dàng chết như vậy, đây nhất định
là mưu kế của Tư Đồ Cảnh Diễn. Quả thật hắn không có đoán sai, Thẩm
Thiển Mạch vẫn còn sống.
Trước mắt hắn, nàng nữ giả nam trang, có dung nhan tuyệt đại, mặc dù ngũ quan so với dáng vẻ bình thường lúc
trước thì không có nửa phần tương tự, nhưng đôi mắt đó, đôi mắt sáng như sao, khí chất cao quý xuất trần đó vẫn không thay đổi, nàng… thật sự là Thẩm Thiển Mạch, là nữ nhân đầu tiên khiến hắn động lòng.
Nhưng
tại sao nàng lại dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy để giết mẫu thân hắn.
Hắn có thể dễ dàng tha thứ việc Thẩm Thiển Mạch cùng hắn là địch, bởi vì hắn tin là hắn sẽ chiến thắng Thượng Quan Cẩn, đánh bại Thiên Mạc, giam cầm Thẩm Thiển Mạch ở bên mình, nhưng hắn không thể tha thứ việc Thẩm
Thiển Mạch thương tổn mẫu hậu hắn.
Nhìn thần sắc phức tạp của
Thượng Quan Triệt, trong lòng Thẩm Thiển Mạch cười lạnh. Thượng Quan
Triệt, ngươi cũng sẽ cảm thấy đau sao? Ta còn tưởng rằng trong mắt của
ngươi chỉ có quyền lực, căn bản không hiểu được cảm giác đau là gì. Hiện tại ngươi cũng biết khổ sở, biết bất đắc dĩ sao? Còn sớm đó! Những gì
ngươi thiếu ta, làm sao có thể trả lại dễ dàng như vậy.
"Là ta
thì như thế nào? Tam hoàng tử muốn thay mẫu hậu ngươi báo thù sao?" Khóe miệng Thẩm Thiển Mạch nâng lên nụ cười yếu ớt, chậm rãi nói, "Vậy cũng
phải xem Tam hoàng tử có bản lãnh đó không."
"Thẩm — Thiển — Mạch —!" Thượng Quan Triệt gằn từng chữ, tràn đầy tức giận nhìn Thẩm Thiển
Mạch, "Rốt cuộc tại sao ngươi lại làm như vậy?"
"Tại sao ta làm
như vậy?" Đôi mắt Thẩm Thiển Mạch mang theo vài phần giễu cợt hỏi lại,
sau đó lại lộ ra nụ cười không rõ ý vị, "Có lẽ là vì đời trước ngươi
thiếu ta!"
Hắn thật sự thiếu nàng! Đám người bọn hắn đều thiếu nợ nàng! Trời cao cho nàng cơ hội trọng sinh, cho nên nàng muốn đòi lại
gấp trăm lần những gì bọn họ thiếu nàng. Nàng muốn làm cho những kẻ đã
tổn thương nàng, những kẻ giả bộ thân cận để tổn thương nàng phải trả
giá thật lớn.
"Ha ha ha ha" Thượng Quan Triệt cười đến điên
cuồng, lảo đảo chạy tới trước mặt Thẩm Thiển Mạch, chỉ vào Thẩm Thiển
Mạch nói, "Đời trước ta thiếu ngươi? Ha ha ha, thật sự là đời trước ta
thiếu ngươi! Vậy mà ta lại động lòng với độc phụ rắn rết như ngươi!"
"Độc phụ rắn rết?" Thẩm Thiển Mạch giận quá hóa cười, trong mắt mang theo
vài phần giễu cợt, "Ngươi cũng biết nói mấy chữ này sao? Nói về lòng dạ
rắn rết, người nào so được với mẫu hậu của ngươi? Người nào so được với
chính phi trong phủ của ngươi? Động lòng? Ngươi đừng làm ta cảm thấy ghê tởm, cái mà ngươi gọi là động lòng, chính là sau khi lợi dụng triệt để
xong thì cho ta cái vị trí hoàng hậu hư không đó sao?"
Đối mặt
với việc lên án của Thượng Quan Triệt, Thẩm Thiển Mạch không có chút đau lòng nào, nàng chỉ cảm thấy buồn cười, kẻ đã từng làm ra những chuyện
không thể tha thứ như hắn, vậy mà bây giờ lại chỉ trích nàng nhẫn tâm.
Nàng nhẫn tâm, ít