Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc

Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325435

Bình chọn: 7.5.00/10/543 lượt.

hẩm Khánh Sinh lại thuộc Tập đoàn Khánh Sinh được niêm yết trên

sàn chứng khoán, cũng chính là cổ đông lớn thứ hai của công ty Đông Viễn niêm

yết trên sàn chứng khoán Hồng Kông!”

Tin động trời này được tiết lộ rất chuyên nghiệp, phía dưới còn có hình minh

họa chi tiết mối quan hệ giữa bốn bên là công ty CM, công ty Dược phẩm Khánh

Sinh, Tập đoàn Khánh Sinh và công ty Đông Viễn, đăng cả hình chụp những tư liệu

công khai của công ty Đông Viễn ở sở Giao dịch chứng khoán Hồng Kông, trong cột

thông tin về cổ đông, có tên của Tập đoàn Khánh Sinh.

Thông tin này vừa bung ra ngay lập tức khiến dư luận dậy sóng, trở thành tiêu

điểm của các trang mạng lớn ngày liền. Các phương tiện truyền thông bắt đầu can

thiệp, liên tục đưa tin, áp lực khổng lồ từ dư luận đã khiến các nhà chức trách

không thể ngồi yên được nữa, bèn cử một tổ công tác đến bệnh viện, lập tức tiến

hành điều tra giám định sự cố y tế này. Dù vậy, trên mạng vẫn tràn ngập lời ong

tiếng ve, vì trong số thành viên của nhóm chuyên gia được công bố, người đứng

đầu là Phó Chủ tịch hội Nghiên cứu học thuật ngoại khoa tim mạch, mà Chủ nhiệm

Phương cũng là Phó Chủ tịch của hội này. Trong mắt cư dân mạng, cuộc điều trần

này hẳn đã được dàn xếp trước nên không thể công bằng, dưới sự tác động với ý đồ

xấu, dư luận lại càng thêm nghi ngờ phẫn nộ.

Nhiếp Vũ Thịnh quay trở lại bệnh viện trong tình cảnh ấy. Tổ công tác yêu cầu

anh nói rõ tình hình, trong khi đó, trên mạng vẫn tranh luận gay gắt, bất luận

phía bệnh viện nói gì đi nữa cũng chẳng ai chịu tin, thậm chí trong bệnh án có

một chữ bị viết nhầm, gạch đi viết lại cũng bị coi là sửa đổi hồ sơ để che giấu

sự thật. Chủ nhiệm Phương nuốt không trôi cơn giận này, ông nổi trận lôi đình

mắng: “Lão Uông là Phó chủ tịch nên sẽ bênh vực tôi à? Logic kiểu quái gì thế?

Bọn họ cứ luôn miệng nói phải phái những chuyên gia giỏi nhất xuống, giờ phái

xuống rồi lại bảo chắc chắn sẽ thiên vị bao che. Các chuyên gia tim mạch nổi

tiếng trong nước đều là thành viên hội nghiên cứu của chúng tôi, theo như lập

luận vớ vẩn của họ thì bất kể phái ai xuống, cũng đều là thiên vị bao che

hết!”

Nhiếp Vũ Thịnh không có cách nào an ủi chủ nhiệm, đành nói: “Chú đừng giận

quá, đa số mọi người vẫn hiểu lý lẽ mà. Cây ngay không sợ chết đứng, sẽ có người

tin tưởng chúng ta.”

“Tin tưởng gì chứ?” Chủ nhiệm Phương đùng đùng tức giận, “Hôm qua còn có một

lũ người kéo đến bên ngoài bệnh viện, giăng biểu ngữ, nói chúng ta cấu kết với

công ty trên sàn chứng khoán, vì tiền mà giết người. Đến cả mấy trò từ thời Cách

mạng Văn hóa cũng lôi ra, chỉ thiếu chưa dán báo tường[1'> nữa thôi. Tôi không

thể nhịn được việc đám người đó bôi nhọ bệnh viện, bôi nhọ khoa Ngoại Tim mạch

chúng ta.”

[1'> Dán báo tường: Một hình thức phát biểu của dư luận, thịnh hành vào những

năm 50 cho đến đầu những năm 80 thế kỷ trước, nhất là trong thời kỳ Cách mạng

Văn hóa.

Nhằm xoa dịu sự phẫn nộ của công chúng, đồng thời chứng minh sự vô tội của

mình, dưới sự kiên trì của Chủ nhiệm Phương, lần đầu tiên, bệnh viện Phổ Nhân

quyết định tổ chức một buổi điều trần công khai. Không chỉ có các thành viên của

nhóm chuyên gia, gia đình bệnh nhân, mà đông đảo phóng viên báo chí cũng được

mời đến tham dự. Bệnh viện Phổ Nhân chưa bao giờ náo nhiệt đến thế, dù đã dành

riêng một phòng họp lớn nhất có sức chứa hơn 300 người. vậy mà vẫn chật ních.

Nhiều bác sĩ không có ca trực hôm nay cũng đến đây, mọi người đều rất quan tâm

đến chuyện này, cả hành lang cũng chật kín người.

Hai ngày nay Nhiếp Vũ Thịnh bị báo mạng ví như quỷ dữ, người nhà bệnh nhân

nhìn anh bằng ánh mắt đầy căm phẫn, hận nỗi không thể lao đến ăn tươi nuốt sống.

Giới truyền thông vốn luôn có định kiến với anh, cảm thấy gã công tử này chắc

hẳn trình độ có hạn, nhà lại giàu có, nên xin vào bệnh viện cho có chỗ trú chân

qua ngày mà thôi. Ấy vậy mà, khi Nhiếp Vũ Thịnh vừa bước ra, mọi người ở đó đều

kinh ngạc. Hôm nay anh không khoác áo blouse, chỉ mặc thường phục, nhưng nhìn

anh không khác gì những bác sĩ khác. Hơn nữa khi giới thiệu về lý lịch, học lực,

kinh nghiệm lâm sàng, kinh nghiệm nghề nghiệp, đều rất ưu tú và xuất chúng.

Các chuyên gia bắt đầu chất vấn, thái độ của Nhiếp Vũ Thịnh hết sức thành

khẩn, tay nghề khéo léo, anh miêu tả chính xác tình trạng của bệnh nhân và quá

trình phẫu thuật, đối với việc phân tích bệnh tình, sơ kết trước khi mổ, các chi

tiết trong ca mổ, anh đều trả lời trôi chảy. Ngay những người ngoài ngành như

đám phóng viên nghe đến đây cũng biết ca phẫu thuật này đến 80% là không có vấn

đề gì, càng khỏi nói đến các chuyên gia ngồi trên bàn chủ tọa. Chủ nhiệm Phương

là người thứ hai bị chất vấn, các chuyên gia chỉ hỏi ông một vài chi tiết bổ

sung, khoa Ngoại Tim mạch đưa ra biên bản ghi lại hai lần nói chuyện với người

nhà bệnh nhân và giấy đồng ý phẫu thuật, trong hai biên bản đều viết rất rõ,

Nhiếp Vũ Thịnh đề nghị bệnh nhân sử dụng phương án phẫu thuật truyền thống,

nhưng người nhà bệnh nhân lại bày tỏ, họ nghe nói có dự án trợ cấp của công ty

CM nên


Snack's 1967