
g khí trầm mặc
này, cô nhẹ nhàng nói: “Tôi xuống xe trước.”
“Ừ.” Giọng điệu thản nhiên, nghe không ra là vui hay
giận.
Anh trở nên rất lãnh đạm, có phải trải qua thời gian ở
chung, anh cảm thấy ở cùng một tiểu nha đầu không biết gì là chuyện rất nhàm
chán hay không? Cho nên mới lạnh lùng như thế, thậm chí một câu nói cũng không
muốn thốt lên với cô?
Bỗng nhiên Hướng Phù Nhã cảm thấy rất tức giận lại vô
cùng ủy khuất, xem ra cũng không cần nói tạm biệt, cô mở cửa xe rất nhanh trèo
xuống, đóng sầm cánh cửa lại để lộ sự tức giận của mình. Cô cũng không biết vì
sao ở cùng anh một chỗ lại khiến cảm xúc phập phồng của mình trở nên đặc biệt
lớn, rõ ràng chỉ là một chút việc nhỏ nhưng biến động tình cảm của cô lại mạnh
mẽ như thế.
Cước bộ không ngừng lại mà thẳng tắp đi về phía trước,
tốt nhất có thể nhanh trở lại căn phòng nhỏ quen thuộc, không cần suy nghĩ vì
sao giờ phút này trái tim mình thấy buồn như vậy.
Bước chân đang nhanh, lại đột nhiên bị ngừng vì anh đã
giữ tay cô lại.
“Tiểu Phù.” Anh thở dài một cách bất đắc dĩ, tiểu nha
đầu này kỳ thật tính tình rất trẻ con a.
“…… Làm sao?” Tên của cô từ trong miệng anh phát ra
làm cho trái tim bé nhỏ không ngừng run rẩy.
Anh đem thân mình bướng bỉnh của cô xoay trở lại, cúi
đầu nhìn “Em có muốn làm bạn gái của anh không?”
“Không muốn!” Hướng Phù Nhã chém đinh chặt sắt trả
lời, kẻ này lúc nóng lúc lạnh khiến cô không tài nào hiểu rõ được ý tứ, hơn nữa
cô cũng không phải là người tùy tiện dễ dãi khi kết giao
Anh nâng gương mặt hồn nhiên của cô lên: “ Trả lời lại
một lần nữa.”
“Không…… A……” Lời còn chưa kịp thốt ra đã bị anh ngăn
lại, bờ môi áp vào môi cô không hề nhẹ nhàng mà vô cùng mạnh mẽ, đầu lưỡi bá
đạo trực tiếp thăm dò vào bên trong khoang miệng ngây ngô, điên cuồng cuốn lấy
cái lưỡi cứng ngắc trúc trắc mà từng chút một xâm chiếm nó.
Thật là khó chịu! Cô giãy dụa muốn đẩy anh ra, nhưng
khí lực nho nhỏ của cô với anh mà nói một chút tác dụng đều không có. Anh ở
trên môi cô nếm được hương vị táo ngọt, còn có hơi thở thanh xuân non nớt hồn
nhiên, cánh môi mềm ngây ngô run run, rõ ràng một chút kinh nghiệm đều không
có, anh đã làm cho cô hoảng sợ mất rồi.
Hướng Phù Nhã đâu chỉ đơn giản bị dọa đến sợ hãi? Căn
bản là tay chân đều muốn mềm nhũn ra, trong cuộc đời lần đầu tiên bị hôn, hơn
nữa lại còn là một nụ hôn sâu đầy kích thích, cô hoàn toàn hoảng loạn, điên
cuồng đánh vào ngực anh, lại bị anh ôm vào lòng! Ngón tay dùng sức véo vào cánh
tay rắn chắc của anh, anh cũng chẳng thèm quan tâm tiếp tục hôn cô, miệng mũi
tất cả đều tràn đầy hơi thở nam tính của anh, làm cho đầu cô bắt đầu choáng
váng.
Ánh mắt cô dần trở nên mờ mịt, phổi từng trận đau, bàn
tay đánh anh cũng chầm chậm trở nên yếu dần, cô dường như sắp ngất xỉu……
Áp lực trên môi đột nhiên biến mất, không khí mới mẻ
ngọt ngọt ngào tràn vào lồng ngực đang thiếu dưỡng khí, Hướng Phù Nhã nặng nề
mà thở phì phò, mặc dù vẫn suy yếu như cũ nhưng ánh mắt to sáng ngời cũng không
hề yếu thế mà hung hăng trừng mắt với anh! Thật sự quá đáng, thật sự là làm cho
người ta tức giận mà.
Hô hấp của anh thoáng hỗn độn, nguy hiểm đến gần môi
cô, “Muốn hay không?”
Cô gắt gao cắn cắn đôi môi nhỏ sưng đỏ, bướng bỉnh hơn
nữa trả lời rõ ràng: “Không muốn, không muốn, chính là không muốn!” Xoay người
bước đi, người đàn ông đáng giận, cô về sau không bao giờ muốn để ý đến anh
nữa!
Thật sự là bướng a! Anh nghiền ngẫm nở nụ cười, cô còn
chưa đi được vài bước đã bị một lực đạo mạnh mẽ kéo trở lại, vừa ngẩng đầu, nụ
hôn lại đổ ập xuống mãnh liệt một lần nữa. Đầu càng ngày càng choáng váng, sức
lực để giãy dụa tựa hồ cũng theo thân thể từng giọt từng giọt bốc hơi đi mất,
anh quá mạnh mẽ, nguyên lai ban đầu quen biết với anh thật sự là sai lầm.
Đôi chân nhỏ mất đi sức lực chống đỡ mềm nhũn ra, anh
nửa ôm cô, kéo gọn vào lòng tận tình hôn. Cảm giác trên thân thể cô bất ngờ đến
vô cùng tốt, tốt đến nỗi làm cho anh cảm thấy được rõ ràng hạ phúc dâng lên đau
đớn tăng vọt.
Một cảm giác xúc động đã rất nhiều năm không có, cô bé
thật đơn thuần, căn bản là quên hô hấp, anh nới lỏng đôi môi mình một lần nữa,
để cho cô có thể tự do hít thở.
“Rốt cuộc muốn hay không, Tiểu Phù?” Cúi đầu nói một
câu đe dọa biểu thị, nếu cô không cho anh đáp án, anh thực sự không ngại cả đêm
cùng cô như vậy mà hôn nhau.
Đáng giận, đáng giận! Cô thở gấp, nồng đậm ủy khuất
nổi lên trong lòng, ánh mắt không hiểu sao trở nên có chút chua chát, “Anh……
Anh……” Nhìn con ngươi đen thâm thúy của anh, cô liền oa một tiếng khóc lớn lên,
nước mắt từng chuỗi rơi xuống, tay nhỏ đấm nhẹ lên bờ vai rắn chắc của anh, “
Anh bắt nạt tôi, chán ghét!”
Tim của Quan Thần Cực bỗng nhiên nặng nề mà nhói lên!
Nước mắt của cô làm cho ngực anh giống như bị bóp nghẹn, hô hấp dường như đang
dừng lại. Môi mỏng nhẹ nhàng hôn trên gương mặt phấn nộn, từng chút hôn lên
nước mắt cô, “Ngoan, đừng khóc.” Bàn tay ở trên tấm lưng mảnh khảnh từng chút
từng chút vỗ về, an ủi người nào đó đang khóc rất thương tâm.
“Không thích anh s
Cùng chuyên mục
Chuyện được yêu thích
-
Tôi và hắn ta Cúgià (<a href="http://www.facebook.com/trang.dieu.58" target="_blank" target="_blank">facebook</a>) Truyện dài tập