
g quán, tôi gặp được một người phụ nữ ngoài ý muốn. Tôi vừa xuống taxi thì nhìn nhìn thấy bên kia đường có một cô gái trẻ
đang vội vàng vào trong quán, tôi lấy điện thoại di động ra nhìn nhìn,
mười hai giờ rưỡi, đã trễ thế này mà còn có người vào một cái quán nhỏ
lụp xụp, tôi kì lạ đi tới quán hải sản vô danh.
Tôi đi vào trong
quán thì thấy cô gái kia đang quay nghiêng lưng về phía tôi, mắt hạnh
trừng trừng, lông mày dựng thẳng, lớn tiếng mắng Lục tử: "Anh Lục tử,
anh Gia Gia sao lại uống thành thế này, sao anh không cản ảnh lại?"
Cái giọng nói này! Sấm sét giữa trời quang nha, đây là Gia Thanh của Thôi Nam mà, em gái nhỏ của Trình Gia Gia, Tiểu Thanh!!!
Tôi sững sờ đứng ở cửa không biết phải làm sao mà nhìn bóng người thon thả
kia trách mắng Lục tử, nhất thời chẳng biết có nên rời khỏi hay không.
Lục tử đối với vị cô nương Gia Thanh này hiển nhiên cũng rất đau đầu, anh
ta bận ứng phó với Gia Thanh, nhất thời cũng chẳng nhìn thấy tôi đứng ở
cửa: "Tiểu Thanh, lão Tam không phải bảo em đừng tới rồi sao, thế sao em lại còn tới?"
"Em còn không tới được hả? Em nghe giọng anh Gia
Gia trong điện thoại không ổn chút nào, ảnh say tới mức lời nói cũng lộn xộn, em có thể không đến sao? Nếu bữa nay em không gọi điện thoại đến,
cũng chẳng biết ảnh đã thành cái dạng này. Rốt cục thì có chuyện gì xảy
ra, anh Gia Gia nào giờ uống không say, sao giờ lại say đến thế này?"
Gia Thanh tức run người, nghiêng sang dựa vào cạnh Trình Gia Gia.
Tôi giờ mới nhìn sang Trình Gia Gia say mèm cạnh chỗ cô ta ngồi, đèn trong
quán không quá sáng, nhưng tôi vẫn thấy rõ Trình Gia Gia bất lực ngồi
nghiêng trên ghế dựa, đầu cúi thấp, tóc trên trán rũ xuống, không nhìn
thấy mặt anh, cổ áo anh xộc xệch cởi hết hai nút, cả người đều thất thần suy sụp, làm cho người ta nhìn vào thấy sao mà khổ sở.
Lòng tôi
đột nhiên quặn lại, đủ chuyện trước kia tràn về, mỗi lần rời giường, anh đều để lại hai nút trên cùng không cài, để tôi phải giúp anh cài vào,
anh biết bề ngoài của mình lúc đó quyến rũ nhất, mỗi ngày đều bày ra cái dạng này phóng điện tôi, cài qua cài lại, cuối cùng cả hai lại lăn trở
về giường.
Tôi hít thật sâu một hơi, bước vào quán. Sợ cái gì mà
sợ, đến cũng đến rồi, sao lại không vào, cô ta là cô ta, tôi là tôi, cô
ta tới mắc gì tôi phải trốn, nên cứ tới luôn đi, chuyện này dù sao sớm
muộn cũng phải đối mặt, Lý Nhị Nha tôi không làm việc gì có lỗi với đời, sợ quái gì.
Gia Thanh tiểu thư nghe thấy tiếng bước vào thì quay đầu, trên mặt vẫn còn nguyên vẻ tức giận khi mắng Lục tử. Ánh mắt cô ta vừa chạm tới tôi, thì như bị kim châm, phút chốc thu lại biểu cảm, đông cứng ở đó nhìn tôi, mắt hạnh mở càng to, lông mày dựng đứng thành chữ
bát (八), biểu cảm thay đổi liên tục.
Gia Thanh này không phải
người phàm, trong chốc lát đã thu lại vẻ khiếp sợ, không hề nhìn tôi,
chỉ quay người, dùng cùi chỏ chọc chọc Lục tử: "Ả đàn bà này sao lại tới đây?"
Lục tử đang ứng phó với điện thoại truy vấn của bà xã,
nghe được lời của Gia Thanh, một bên cam đoan với bà xã sẽ về nhà ngay,
một bên hờ hững nhìn về phía tôi.
Nhìn thấy là tôi, Lục tử vui
mừng quá đỗi, lập tức ngắt điện thoại của bà xã, không thèm trả lời Gia
Thanh, vui sướng chạy lại đây, nắm lấy cánh tay tôi: "Nha Nha, em cuối
cùng cũng đến, lão Tam coi như có người lo rồi, mau mau mau, mau lôi lão Tam về đi."
Tôi bị Lục tử kéo một đường dài tới bên Trình Gia
Gia, Trình Gia Gia lúc này quả thực rất say, đưa lưng về phía tôi bất
lực tựa vào ghế, anh dường như uống tới mụ mị, động tĩnh của bọn tôi anh thậm chí còn chẳng để ý, ngay cả tôi đứng ngay cạnh anh, anh cũng không để ý, vẫn nhắm hai mắt xiêu vẹo dựa vào ghế, một người đàn ông cao lớn
ngồi nghiêng nghiêng ngả ngả trên ghế như thế, nhìn vừa yếu đuối lại có
chút trẻ con, lòng tôi chua xót, không suy nghĩ gì bước mau ra phía
trước, chuẩn bị kéo anh về rồi hẵng nói.
Không đợi tôi đỡ Trình
Gia Gia, một bàn tay đã nâng Trình Gia Gia sớm hơn tôi một bước: "Anh
Lục tử, anh cũng theo em về đi chứ, bằng không bà má thấy ảnh thế này
lại tưởng là do em nháo."
Lục tử lúc này có chút bất an, anh ta
mất tự nhiên mở miệng nói với Gia Thanh: "Tiểu Thanh, việc này, việc này em không cần nhúng tay, Nha Nha là bạn gái của lão Tam, lần này lão Tam với cô ấy giận nhau, cứ để tự bọn họ giải quyết là được rồi."
"Bạn gái? Không thể nào, anh Gia Gia không phải nói với em chỉ là chơi chơi
thôi sao?" Gia Thanh dường như để tôi thành không khí, giọng cô ta có vị khiêu khích đắc ý, sự khoa trương của cô ta dựng lên biểu cảm kinh ngạc của Lục tử. Đệt, diễn cảm phong phú như vậy quả thật rất đạt, không hổ
cho thực lực diễn xuất của cô ta chút nào.
Tôi thừa nhận, dù tôi
có coi thường màn diễn của cô ta, có nghĩ rằng mình đã chuẩn bị tốt lắm
đi chăng nữa, thì cô ta cũng đã đánh trúng điểm yếu của tôi, tinh thần
cẩn trọng kiên cường của tôi lúc này hoàn toàn trở thành trái tim thủy
tinh trong suốt.
Có thể là vì yêu chăng, càng là vì yêu, nên khi
người ta bắn tên, lại càng không chịu nổi. Trước kia Thôi Nam quay đầu
lại