
của nó mổ nhừ cho xem. Nhưng nó xui là gặp phải cương thi
mắt xanh cứng như sắt đá. Mắt Xanh cũng không vội, trước tiên nắm một chùm lông
trên thân Quỷ Xa. Cảm giác lông của nó cũng rất mềm mượt ấm áp, tay nắm cũng dễ
chặt hơn, lúc này mới nói điều kiện với nó.
Điều kiện của Mắt Xanh nói trắng ra là: Không
đồng ý thì vặt lông!
Nó nắm chặt mớ lông trên lưng Quỷ Xa, hung hăn
bứt ra một ít. Quỷ Xa hét lớn lên, chín đầu, mười tám mắt sáng quắc trừng trừng
nhìn nó, lại chửi ầm lên lần nữa...
Đối với chim mà nói, lông tương đương với cái gì
đây? Nói một cách khác, nếu như loài người không thể chấp nhận được việc trần
truồng chạy nhông, thì chim cũng không thể chấp nhận được việc không có lông.
Cho nên, đối với Quỷ Xa, lông chính là tánh mạng,
lông chính là tôn nghiêm. Tất cả đều là phù vân, chỉ có lông là nặng tựa thái
sơn.
Mắt thấy lông mình khó giữ được, Quỷ Xa thét chói
tai vài tiếng, cuối cùng đồng ý với đề nghị của Mắt Xanh. Mà điều làm nó tức
giận chính là... Con cương thi này lại không bắt nó làm tọa kỵ cho mình. Chủ
nhân tương lai của nó lại là một người phàm ngốc nghếch chả biết gì...
Khi đó, Xảo Nhi đã ngủ. Cương thi mắt xanh cưỡi
Quỷ Xa về nhà. Thân Quỷ Xa to hơn ba thước, đủ để ba bốn con cương thi cỡ Mắt
Xanh nằm sấp trên lưng. Lúc này nó lại biến thành một con chim béo, lông chim
màu đỏ lung linh, lại có vài phần khí thế của chim thần.
Làm cho Xảo Nhi hoảng sợ hơn, chính là cô vừa
tỉnh lại đã nhìn thất một con quái vật ngay trước mắt. Cả người đỏ bừng, chín
đầu, mười tám con mắt đang nheo lại đánh giá cô từ trước ra sau, đông tây nam
bắc, tám phương tám hướng. Còn có một đầu người có hai con mắt trợn to nhìn cô.
Cũng may là cô phản ứng chậm, nếu không việc tè
trong quan tài là điều khó tránh khỏi.
Cương thi mắt xanh vui mừng đỡ cô dậy. Cô vừa
nhìn thấy đôi mắt xanh biếc của nó lại yên lòng. Ngay cả sợ hãi cũng đã biến
mất. Cương thi mắt xanh trấn khế ước ký kết của Quỷ Xa và Xảo Nhi lên người Quỷ
Xa. Trước đó, Quỷ Xa còn thầm kêu may mắn trong lòng -- Khế ước của yêu thú,
nếu chủ nhân không mạnh hơn nó, thì bất cứ lúc nào cũng có thể bị phản phệ.
Nhưng lúc này nó lại bắt đầu chửi ầm lên -- Con
cương thi này căn bản không gieo khế ước của tà yêu, mà là cấm chế đạo môn
chính tông. Sau khi chủ nhân tử vong, yêu vật cũng tiêu vong theo chủ.
Nếu như Phàn Thiếu Hoàng ở đây, tất nhiên cũng sẽ
thất kinh -- Đây cũng là thuật cấm chế của Thúy Vi Sơn sử dụng để luyện Thi
Sát.
Quỷ Xa giậm chân chửi bới um sùm. Cái này rất
giống người Nhật Bản ký hợp đồng, sau khi ký xong mới phát hiện ra hợp đồng
tiếng Trung này là khế ước bán thân.
Đưa tọa kỵ đến nơi xong, trời cũng đã gần sáng.
Trước khi cương thi mắt xanh chạy về nghĩa trang, vẫn không quên chỉ Xảo Nhi
đối đãi với Quỷ Xa: Không nghe lời thì nhổ lông nó!
Quỷ Xa trợn mười tám con mắt, lại chửi ầm ĩ lần
nữa...
Trở về nghĩa trang, Phàn Thiếu Hoàng vẫn chưa về.
Phòng chứa thi thể quanh năm không thấy ánh mặt trời. Bên trong ngập tràn thi
khí, nó len lén đi vào, ngồi xuống trước đội thi thể.
Cho đến chiều Phàn Thiếu Hoàng mới trở về, vẫn là
vẻ mặt u ám, trong dây xích nặng cũng không biết đang mang vật gì.
Cương thi mắt xanh dẫn đội hành thi ra khỏi nghĩa
trang. Đột nhiên nó choáng váng -- Vị anh em vốn đi ở vị trí đầu tiên lại bị
thiếu mất lỗ tai bên phải.
Cương thi mắt xanh coi như không có việc gì, kéo
cái mũ của vị anh em này xuống thấp một chút. Nó cũng trăn trở trăm điều: Sao
lại thiếu đi một lỗ tai vậy...
Nhưng nó không biết, trận pháp có thể phòng yêu
phòng quỷ trên thế gian. Nhưng lại không có loại trận pháp nào có thể phòng
ngừa được chuột, nghĩa trang lại không thể nuôi mèo, cho nên...........
May là có bẫy bắt chuột, nếu không thì chắc chẳng
phải mất một lỗ tai không đâu.
Phàn Thiếu Hoàng cẩn thận đến bực nào, không lâu
sau đã phát hiện ra. Sau đó hắn tức đến muốn ngất "Mẹ kiếp, sao lại thiếu
mất một lỗ tai?"
Kết quả của nó, là phải quỳ trước bài vị tổ sư cả
một đêm.
Nhị đệ tử Phàn Thiếu Hoàng của Thúy Vi Sơn dẫn
Thi Sát đi hành thi, trên đường đi bị chuột gặm mất một lỗ tai của thi thể...
Thể diện Phàn Thiếu Hoàng mất sạch, trong giới dẫn thi nhất thời lan truyền ra
câu chuyện cười.
Khi màn đêm buông xuống, Mắt Xanh đã trở về địa
phận của Thúy Vi Sơn. Nhưng Phàn Thiếu Hoàng không về thẳng môn phái. Dưới núi
Thúy Vi Sơn có không ít người tu đạo. Đương nhiên cũng có vô số cửa hàng rong
buôn bán pháp khí và mấy tiệm tạp nham.
Phàn Thiếu Hoàng đi vào một tiệm đồ cổ quen
thuộc. Hắn lấy đôi chim non toàn thân vàng óng trong xích sắt ra, cũng chẳng
nói những lời thừa thải, đưa thẳng cho chủ tiệm.
Hiển nhiên tên chủ tiệm quen biết hắn, từ lúc hắn
vào cửa đã cười không ngừng, rất giống như gặp được thần tài. Quả nhiên vật này
vừa được hắn trao ra, đôi mắt đục ngầu của tên chủ tiệm lại sáng rỡ, nhanh
chóng nhận lấy. Ra hiệu với Phàn Thiếu Hoàng, ý bảo chờ hắn, xong rồi nhanh
chóng đi vào trong.
Cương thi mắt xanh cũng nhận ra được vật quý báu
kia. Đó là con chim vàng báo ti