
mắt xanh :..........
(Thời gian một nén hương kế tiếp diễn ra một trận
đánh đấm, bởi vì cảnh tượng quá mức đẫm máu bạo lực nên ở đây cắt bớt 800 chữ)
Một nén hương sau, cương thi mắt xanh lại ngồi
lại trên núi lần nữa "Mi nói xem phải làm sao thì mới có thể khiến một cô
gái tuyệt giao với một chàng trai?"
Quỷ Xa đồng loạt nghiêng chín cái đầu, suy tư hồi
lâu cuối cùng cũng có đáp án "Cái này đơn giản thôi. Chỉ cần chàng trai
này có thể khiến cho cô gái thấy mình là một tên khốn kiếp là được. Ví như anh
có thể làm thế này.... còn có thể làm thế này....."
Truyền thụ kinh nghiệm xong nó lại bắt đầu giở
thói nhiều chuyện "Lão đại anh lại thích cô gái nhà ai muốn vung đao cướp
tình à? Ối chà, ha ha, cô gái này nhất định rất xinh đẹp đây..."
Cương thi mắt xanh không rảnh nghe nó nói nhảm liền
xoay người rồi đi. Quỷ Xa ở phía sau bỗng cảm thấy không ổn "Lão đại, nếu
để lão nhị biết được sự thật thì anh phải cẩn thận đó........"
Buổi trưa Xảo Nhi làm bún thịt bưng vào nhà cho
cương thi mắt xanh đang viết chữ. Lần này nó nhìn thấy thức ăn lại không vui
sướng như ngày thường, chỉ nếm thử một miếng rồi lại phun ra "Món của em
làm càng ngày càng khó ăn."
Xảo Nhi hoang mang cầm chiếc đũa gấp một miếng
lên nếm thử "Cũng được lắm mà, anh sao vậy?"
Cương thi mắt xanh cầm bút chỉ chỉ cô "Dáng
vẻ của em càng lúc cũng càng xấu."
"Còn nữa!" Cương thi mắt xanh đánh giá
Xảo Nhi từ trên xuống dưới một lần "Vòng eo của em càng lúc càng to."
"Diêu Quang, gọi bọn chúng ăn cơm" Xảo
Nhi vẫn không đổi sắc mặt bưng khay bún thịt đi ra ngoài. Cương thi mắt xanh
còn chưa kịp chạy theo cướp lại thì cô đã ra khỏi cửa. Ở ngoài mặt trời đang
chói lóa nên nó không dám bước ra.
Thế là nó chỉ biết một mình ngồi trong nhà gỗ
giận dỗi -- Gì chứ, mới nói có hai câu đã tức giận thật rồi. Tức giận thì thôi
đi, lại còn bưng bún thịt đi mất. Bưng đi cũng không nói, nhưng ít nhất cũng
phải chừa lại cho mình vài miếng chứ...
Nó đau khổ sờ sờ bụng của mình, hu hu bún thịt
ơi....
Xảo Nhi đã xài hết thùng nước thứ tư. Tình hình
hạn hán ngày càng nghiêm trọng, đất đai nứt nẻ, hoa mầu đã chết héo. Chỉ còn
lại vài con gia súc bò dê ốm yếu gầy trơ xương nằm trong chuồng chờ chết.
Một số dân chúng đã bắt đầu đi nơi khác lánh nạn.
Cương thi mắt xanh vẫn còn ăn vạ nằm trong quan tài. Xảo Nhi thật không biết
phải sao cho phải.
Lúc Minh Vương Đồ Tô đến đây lần nữa thì Mắt Xanh
đang luyện viết chữ trong nhà gỗ. Nó đã viết đến trình độ chữ chữ nở hoa, nhỏ
nhắn khéo léo, giống y như đúc chữ viết của Xảo Nhi.
"Không biết thủy tổ cương thi suy nghĩ thế
nào rồi?"
Cương thi mắt xang ngẩng đầu nhìn hắn "Tôi
phải vạch rõ ranh giới với Quan Thiên Uyển."
Nó đã suy nghĩ kỹ. Bây giờ Quan Thiên Uyển đã trở
mình. Nếu ngày đó nó thành công thì Quan Thiên Uyển đương nhiên sẽ vô sự. Cho
dù nó thất bại thì Quan Thiên Uyển cũng sẽ không phải chịu bất kỳ ảnh hưởng gì.
Đồ Tô cũng là kẻ thông minh, đương nhiên hiểu
được ý của nó "Việc này rất dễ làm. Phụ nữ rất hay ghen. Chỉ cần cậu tìm
một người nằm chung giường, sau đó...."
Tối hôm đó cương thi mắt xanh và một bộ xương khô
bàn bạc rất lâu.
Kết quả là sau nửa đêm Xảo Nhi về nhà chỉ hơi bất
ngờ khi thấy cương thi mắt đỏ và cương thi mắt xanh đều nằm trong quan tài. Dù
sao hai con cương thi này cũng không thể vụng trộm, huống chi đều là cương thi
nam cơ mà. Cô cũng không hiểu rõ đang xảy ra chuyện gì cả.
Cương thi mắt xanh thấy cô về nên càng ôm chặt
lấy cương thi mắt đỏ bên cạnh "Sau này anh sẽ ngủ chung với nó, nó mới là
đồng loại của anh."
Cương thi mắt đỏ cứ mặc cho nó ôm, đôi mắt cứ nhìn
hết đồng rồi lại sang tây. Xảo Nhi nheo mắt nhìn Mắt Xanh "Anh lại nổi
điên gì nữa?"
Cương thi mắt xanh thấy cô không hề ra vẻ vô cùng
tức giận, vội vội vàng vàng gặm một cái lên mặt của Mắt Đỏ "Không cho phép
em ngủ ở đây. Hiện giờ anh muốn ngủ với nó. Anh thích nó, không thích em."
Xảo Nhi chống nạnh trừng mắt nhìn nó hồi lâu. Rốt
cuộc tiện tay lấy một tấm giấy màu vàng, dùng ngón tay trích máu viết lên bùa
giam ma rồi nhấc nắp quan tài dán bùa vào. Sau đó dứt khoát đóng kín nắp lại.
Cô xoay người đi ra phía sau điện thờ, chỉ trong
chốc lát đã thấy đạo sĩ Hách gia vội vã chạy đến. Đến khi bọn họ mở nắp quan
tài ra và thấy hai con cương thi đang nằm song song với nhau thì nhất thời giận
đến tím mặt.
Hách Nhân lại càng tức sùi cả bọt mép "Tên
cương thi lớn mật dám vấy bẩn lão tổ ngây thơ thuần khiết của nhà ta
!!!!!!!!" Lời còn chưa nói dứt, lá bùa trong tay đã hóa thành đốm lửa nện
lên người của cương thi mắt xanh không ngừng.
Đạo pháp đương nhiên không đối phó được cương thi
mắt xanh. Chỉ có điều làm cháy loang lỗ xiêm ý của nó, đầu tóc thì nám đen. Đến
khi Hạch Nhân liên tục mắng chửi Hống lừa gạt bắt cóc lão tổ nhà mình xong, rốt
cuộc Xảo Nhi cũng ngồi xuống cạnh nó "Anh muốn làm gì?" Lần đầu tiên
cô dũng cảm nhìn thẳng vào ánh mắt của nó. Đôi mắt xanh sâu như đầm nước đang
chảy róc rách, giống như một giấc mộng mênh mông "Nói cho em biết anh muốn
làm gì? Nế