Pair of Vintage Old School Fru
Ngoài Ý Muốn Đã Yêu Lại Rồi

Ngoài Ý Muốn Đã Yêu Lại Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323145

Bình chọn: 10.00/10/314 lượt.

nh mắt nam dành cho

nữ.

Đó không phải là Duật ca ca của cô…

Cô không thể chấp nhận, liều mình phá hoại anh và

Elena. Elena chỉ là một cô gái bình dân, sao có thể xứng đôi Duật ca ca ?

Duật ca ca là của cô !

Thái độ ầm ĩ của cô khiến Duật ca ca nhíu mày, nhưng

vẫn dễ dàng tha thứ xoa đầu cô, trong mắt vẫn là cưng chiều yêu thương… Không

giống nhau ! Cô không cần anh dùng ánh mắt yêu thương em gái để nhìn

cô !

Cô bài xích Elena, luôn gây rắc rối cho Elena, muốn

Duật ca ca chia tay cùng cô ấy. Ai biết cuối cùng bọn họ không chia tay, ngược

lại quyết định muốn đính hôn.

Không, điều này sao có thể !

Cô giống như điên rồi. Duật ca ca là của cô ! Cô

không cho phép Duật ca ca cưới người khác ! Người mà Duật ca ca kết hôn

phải là cô ! Cô dâu của Duật ca ca chỉ có thể là cô !

Cô mất đi lí trí, cuối cùng phản bội anh.

Cô hạ thuốc, thiết kế anh, làm cho cha mẹ nuôi hiểu

lầm anh uống say rồi cưỡng hiếp cô, buộc anh chia tay với Elena, buộc anh cưới

cô.

Cô nhớ ánh mắt khó tin của Duật ca ca khi tỉnh lại. Cô

sợ hãi cúi đầu, không dám nhìn anh.

Cô cũng nhớ anh trai đau lòng trách cứ. Nhưng cô vẫn

ngoan cố nhìn anh trai, không chịu thua hỏi : “Em đã làm gì sai ? Em

yêu Duật ca ca, em theo đuổi tình yêu của em thì sai ở đâu ? Em không phải

là anh ! Rõ ràng thích Elena cũng không dám nói. Tình yêu không phải là

nhường nhịn. Chính mình giành lấy, có gì không đúng ?’’

Anh trai đỏ mắt, phẫn nộ trừng cô. Không biết là đau

lòng vì cô cố chấp, hay là tức giận vì bị vạch trần. Từ đó, hai anh em quyết

liệt. Người anh trai luôn yêu thương cô đã không còn chú ý đến cô nữa.

Không sao cả. Cô nghĩ anh trai luôn yêu thương cô một

ngày nào đó sẽ tha thứ cho cô. Giống như Duật ca ca, một ngày nào đó cũng sẽ

yêu cô.

Cô thực hiện nguyện vọng, gả cho Duật ca ca.

Cô biết Duật ca ca giận cô. Nhưng Duật ca ca vẫn luôn

yêu thương cô, nhất định sẽ không giận lâu lắm… Đào Tâm Nha ngây thơ nghĩ như

vậy.

Nhưng Duật ca ca vẫn lạnh lùng rất lâu. Hơn nữa anh

không chia tay với Elena. Elena vốn là thư kí của anh, vẫn ở cùng anh sớm

chiều. Mà người vợ như cô, chỉ có thể một mình trong căn phòng trống trải.

Cô không chịu nổi, cãi nhau với anh, muốn anh sa thải

Elena, còn đến trước mặt Elena muốn cô ấy biến đi… Cô làm những việc mà một

người phụ nữ hư hỏng mới làm, sau đó chỉ nhận được sự cười nhạo của mọi người.

Cuối cùng, cha mẹ nuôi cũng biết chuyện cô thiết kế

Duật ca ca, rất thất vọng đối với cô.

Cô không còn là tiểu công chúa được mọi người yêu

thương nữa, mà là một người phụ nữ làm cho người ta không thể đồng tình. Bởi vì

kết quả này là do cô gieo gió gặt bão…

Đào Tâm Nha đứng trước bia mộ. Đây là lần đầu tiên cô

đến trước ngôi mộ của mình. Sau khi sống lại, cô đã quyết định quên đi quá khứ.

Cho nên dù biết mình được chôn ở đâu, cô cũng chưa từng đến nhìn lại.

Cô muốn xa rời tất cả mọi thứ trước đây, không muốn

động chạm đến nữa. Nhưng sáng nay, khi nhìn thấy tạp chí Edward đặt trên ghế,

nhìn thấy người đàn ông cô chôn dấu sâu trong trí nhớ, quá khứ lại giống như

một cuộn phim chiếu lại trong óc. Đến khi cô tỉnh táo lại, đã phát hiện mình đi

đến nghĩa trang.

Đúng lúc cô muốn rời đi, thì không ngờ lại đụng phải

người kia.

Khi đó, cô thực sự muốn xoay người chạy trốn. Nhưng

đột nhiên cô nhớ đến cô đã không còn là Đào Tâm Nha kia nữa. Nếu như hoang mang

rối loạn chạy trốn mới thực sự là kỳ quái.

Cho nên cô trấn định lại, giả vờ như mình đến để cúng

viếng. Cô cúi đầu, hai tay nắm chặt, hơi run rẩy.

Thời gian trôi qua thật lâu… Cô biết mình nên rời

khỏi, nhưng chân lại không thể động đậy được. Cô chỉ có thể đứng đó như một con

ngốc, đứng bên cạnh anh…

Khi trời sắp tối, cuối cùng anh cũng rời đi…

Đào Tâm Nha nhẹ nhàng thở dài, nâng đôi chân tê rần vì

đứng lâu, đi đến trước mộ của mình. Tự nhiên đứng nhìn mộ của chính mình, cảm

giác thực là quái dị.

Khẽ mỉm cười, cô ngồi xổm xuống, vươn tay đụng vào bia

đá. Lạnh đông cứng hết rồi.

Cô nhìn hoa nhài đã kết sương. Có hai bó hoa, cũng có

hai phần bánh ngọt.

Cô nghĩ, một phần khác có lẽ là anh hai đặt đó. Không

biết anh hai có khỏe không? Đã cưới vợ chưa? Hay là vẫn thầm thương trộm nhớ

Elena?

Hy vọng anh hai đừng quá cố chấp. Dù sao, bây giờ

thiếu một cái vật cản là cô, Duật ca ca cùng Elena sẽ hạnh phúc với nhau.

“Đào Tâm Nha, đây là kết thúc có hậu nhất!” Phủi bông

tuyết rơi trên bia mộ, cô mỉm cười, nhẹ nhàng nói.

Nhưng không biết những lời này cô nói với ai… Là cô

trước kia? Hay là cô hiện tại?

.

.

.

Là cô gái kia!

Nguyên Duật Nhượng ngạc nhiên phát hiện mình lại nhớ

đến cô gái Đông Phương đứng trước bia mộ hôm qua, thậm chí chỉ liếc mắt một cái

liền nhận ra cô.

Đây là một nhà hàng sang trọng đúng tiêu chuẩn, các

bàn đều được đặt trước. Muốn dùng cơm ở đây, phải đặt trước ít nhất là 2 tháng.

Nhưng một số người đặc quyền thì không cần như vậy.

Một năm trước, Nguyên Duật Nhượng mua nhà hàng này, trở

thành ông chủ giấu mặt. Bình thường anh chỉ cần thông báo muốn đến đây, cho dù

không còn bàn, quản lý nhà ăn cũng sẽ cố