Old school Swatch Watches
Ngàn Năm Chờ Đợi

Ngàn Năm Chờ Đợi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321715

Bình chọn: 8.00/10/171 lượt.

môi nói.

-“Đúng vậy, lần này là

Lạc Dự Minh, Lâm Tương Kiệt, Trương Kì Nhã , không biết nên an bài như thế nào

cho tốt đây” – Nguyệt Lão cảm thán nói.

-“Có gì khó sao?” – Y Vân tò mò nói

xen vào. Trong tư tưởng đơn thuần của nàng, chỉ cần là là hai người yêu nhau thì

đều sẽ trở nên thân thuộc, có gì khó nhọc đâu?

-“Lạc Dự Minh này cả đời giết

người vô sô, dương thọ chỉ có hai mươi lăm năm. Mà Lâm Tương Kiệt là người khiêm

nhường, luôn làm người khác vui vẻ. Lâm Tương Kiệt cùng Trương Kì Nhã là thanh

mai trúc mã. Hiện tại hai người này đều đối với Trương Kì Nhã nãy sinh tình ý,

ta lại không biết nên đem nhân duyên của Trương Kì Nhã giao cho ai mới tốt

đây.”

-“Cứ tưởng gì, đương nhiên là Lâm Tương Kiệt, ngài xem hắn dương thọ

tám mươi đương nhiên có thể cùng Trương Kì Nhã bách niên giai lão , vĩnh kết

đồng tâm”- Thỏ Ngọc chỉ vào Lâm Tương Kiệt, không chút do dự nói.

-“Ta cũng

nghĩ vậy, nhưng là kiếp trước, Trương Kì Nhã cùng Lạc Dự Minh vốn là vợ chồng…

Lạc Dự Minh chết trận nơi sa trường. Trương Kì Nhã cả đời đều hiếu kính với cha

mẹ hắn, chiếu cố nữ tử…

Trước lúc lâm chung, nàng từng đứng trước miếu Nguyệt

Lão khấn cầu, hy vọng kiếp sau có thể cùng Lạc Dự Minh tiếp tục duyên phận.”

– Nguyệt Lão khó xử nhìn vận mệnh của ba người bọn họ. –“Kiếp trước hắn đã làm

khổ cả đời Trương Kì Nhã, ta thật sự không đành lòng làm cho nàng lại giẫm lên

vết xe đổ ấy.”

-Y Vân sâu kín nói – “Nếu quả thật kiếp trước nàng thấy quá

khổ sẽ không hy vọng kiếp này có thể gặp lại hắn. Tinh quân vì sao không giúp

nàng ta được toại nguyện.”

Nếu Nguyệt Lão tài cán có thể nối một sợi chỉ cho

nàng cùng Thanh Ngưng cho dù chỉ có một ngày được làm vợ chồng cho dù có phải

sống cở khổ suốt quãng đời còn lại nàng cũng cam tâm tình nguyện.

-“Có điều

ngươi không biết, Lạc Dự Minh kiếp này tội ác ngập trời. Ta như thế nào có thể

nhìn hắn đạp hư một nữ tử dịu dàng như vậy. Thật là có lỗi .. có lỗi a!”

– Nguyệt Lão cảm thán nói.

-“Trong cuộc sống này có biết bao điều mà thần

tiên chúng ta bất đắc dĩ cũng không thể lý giải, đâu phải ai sinh ra cũng điều

là ma quỷ, nếu như hắn có nổi khổ riêng, ta tin tưởng hắn bản tánh nhất định

thiện lương….

Huống chi , dù kết quả có thế nào thì đây cũng là con đường mà

Trương Kì Nhã đã chọn , nàng ta nhất định sẽ không hối hận”- Nếu là nàng , nàng

cũng tuyệt đối sẽ không hối hận.

Nguyệt Lão nhìn thật lâu cái tên trên tường

, rốt cục cũng thở dài – “Nghiệt duyên a! –Tất cả đều do tạo hóa định đoạt.”

– Sau đó Nguyệt Lão dùng bút son nhẹ nhàng quét qua tên của Lạc Dự Minh cùng

Trương Kì Nhã, kim quang lóe ra , hai cái tên liền biến mất sau

đó.

************************

Y Vân đứng trước trận gió mạt nhẹ cùng hương

thơm thổi đến. Nhìn thấy Thái Bạch Tinh trong đình viện chơi cờ một mình, hao

tổn tâm cơ nhìn tài nghệ của bản thân, nàng có chút do dự nhẹ giọng kêu – “Tinh

quân, tiểu tiên có vài vấn đề không rõ, có thể thỉnh giáo Tinh quân được

không?”.

-“Mời ngồi” – Thái Bạch Tinh gật đầu.

-“Vận mệnh của phàm nhân là

do thần tiên trên trời ban cho, nhưng vì Thiên giới lại biến một người thiện

lương thành ma quỷ? “- Nàng lặng lẽ đi vào, cung kính đứng ở hành làng uốn lượn.

Thái Bạch Tinh trả lời:

-“Người không biết đấy thôi, Thiên giới ba cho con

người không phải là vận mệnh cả đời họ. Mệnh của mỗi người đều do tiền sinh kiếp

trước của hắn quyết định, nếu là nghiệt thì kiếp này hắn sẽ phải chịu nạn. Trong

lúc đối mắt với kiếp nạn, nếu hắn lựa chọn con đường nào thì đó hoàn toàn là sự

lựa chon của hắn.

Chúng thần tiên cho dù tài cán cách mấy có thể giúp bọn họ

giải một ít kiếp nạn nhưng cũng không thể nào thay đổi lựa chọn của bọn

họ.”

-“Chúng ta chỉ có thể nhìn bọn họ xoay sở, nhiều lần trải qua đau khổ mà

vẫn thờ ơ sao ? Nếu chúng thần tiên cái gì cũng không thể làm thì làm sao vẫn

còn muốn thống trị tam giới”.

Thái Bạch Tinh khiếp sợ ngẩng đầu, ánh mắt thăm

dò dừng lại trên người nàng, hồi sau mới buông quân cờ trong tay nói – “Thanh

Ngưng nói: Hắn sáng tạo ra thân thể ngươi nhưng không cách nào cho ngươi một

linh hồn .. xem ra hắn sai lầm rồi, chỉ có Thanh Ngưng mới có thể cho ngươi một

tâm hồn thiện lương như vậy.”

-“Hận ta năm đó đem ngươi bỏ trên vách núi cao

vạn trượng sao?” – Thái Bạch Tinh không thấy nàng trả lời, hỏi.

Y Vân yên

lặng lắc đầu, đối với ánh mắt có thể nhìn thấu tâm của thần tiên mà nói dối thì

thật là ngu xuẩn.

-“Vậy vì cái gì mà ngươi muốn quay lại thiên đình?”

-“Ta

sẽ không quấy rầy chàng, ta …” – Nàng định nói là nàng sẽ không cho Thanh Ngưng

biết tâm ý của nàng; nhưng chưa nói hết đã bị Thái Bạch Tinh cắt

ngang.

-“Ngươi nghĩ với đạo hạnh của hắn, ngươi nghĩ có thể lừa hắn bao

lâu?”.

-“Ta…” – Đúng vậy, Thanh Ngưng không phát giác được là vì nàng chưa

từng nói nhiều quá một câu trước mặt hắn, nhưng sớm muộn gì hắn cũng phát hiện,

nếu là Thanh Ngưng – hắn sẽ như thế nào?

Bên tai nàng lại vang lên lời nói

của Thanh Ngưng - “Nếu có một ngày nàng ấy có thể nói với ta một câu, cười với

ta một cái, ta nguyện ấy dù