XtGem Forum catalog
Một Thời Ta Đuổi Bóng

Một Thời Ta Đuổi Bóng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322353

Bình chọn: 7.5.00/10/235 lượt.

h đàn ông.

- Nó nói với con như vậy à ?

- Vâng.

Dì Chi cười bao dung :

- Lẽ ra nó không nên đổ trách nhiệm lên đầu con . Dì không biết hai đứa đã biết nhau.

Qúy Phi nói một cách dè dặt :

- Khi biết chuyện của ba con , con rất muốn gặp dì . Con muốn xem dì như... như bạn của mẹ con , và tới lui chơi với dì , được không ạ ?

- Được chứ . Nhưng dì không tin mẹ con đồng ý . Mẹ con luôn gọi dì là phù thủy . Bà ấy có quyền căm ghét dì mà . Đừng để trong nhà con lại bất hòa , người khổ nhất sẽ là con đấy.

Qúy Phi không sợ bị mẹ biết . Vì cô sẽ cố giấu . Cô chỉ sợ Trần NGhiêm cấm cửa mà thôi . Mà điều đó thì anh đã cấm rồi . Cô ngước lên , nói khẽ :

- Mẹ con sẽ không biết gì cả , nhưng con mong dì đừng nói với anh Nghiêm , ảnh sẽ không bao giờ đồng ý để con gặp dì , ảnh sợ dì không được yên ổn . Nhưng con không cố ý làm dì buồn đâu , con chỉ muốn chuộc lỗi cho ba con.

Dì Chi thò tay qua , cầm tay cô lên , bóp nhẹ :

- Dì quý con , vì con là con gái ông ấy . Con không cần chuộc lỗi gì cả . Chỉ cần con không xem dì là người phá hoại gia đình con là đủ rồi.

Bà không hứa hẹn gì về chuyện Trần Nghiêm . Nhưng Qúy Phi đoán bà sẽ im lặng , sẽ không làm gì khơi thêm sự ác cảm cho anh . Một người dịu dàng như bà sẽ biết cách giữ cho mọi tình cảm trở nên tốt đẹp.

Cô ở lại chơi khá lâu rồi mới về . Dì Chi đưa cô ra cổng với vẻ quyến luyến . Và bà dặn cô rất nhiều lần là hãy tới chơi với bà.

Về nhà Qúy Phi giấu giếm cuộc gặp đó với mẹ . Cô có tâm trạng êm đềm , mấy ngày sau đó vẫn làm cô bồi hồi.

Lần đầu tiên , cô bắt đầu phân tích tình cảm của ba . Ba cưới mẹ rồi mà vẫn không quên được người phụ nữ ấy . Vì bà ấy quá dịu dàng , yếu đuối và tràn đầy tình cảm . Trong khi mẹ cô thì …

Dù yêu quý mẹ mình , Qúy Phi vẫn phải thừa nhận ở mẹ có gì đó khô khan , quyền uy và kiêu hãnh . Có lẽ ba sợ và nể mẹ nhiều hơn là yêu.

Nhưng sự thông cảm đó cũng khiến cô đau lòng không ít . Vì cô không muốn mẹ bị chia sẽ tình cảm . Thật là mâu thuẩn đến rối rắm.

Mấy ngày sau , trước ngày Trần Nghiêm về , Qúy Phi lại lén đến thăm dì Chi một lần nữa . Lần này cô ở lại nói chuyện lâu hơn lần trước . Và khi về , cô có cảm giác thấy quý mến bà hơn . Đến mức cô có cảm giác như mình đã phản bội mẹ . Nghĩ đến lúc mẹ biết được việc làm của mình , Qúy Phi không dám nghĩ tới nữa . Hai tuần sau , công ty lại có thêm một kỹ sư mới về thế chỗ cho Nguyễn Hùng , người cũng tổ thu mua với Qúy Phi.

Sau cú va chạm lúc trước , Sang bị điều lên khâu cấp đông . Anh ta cay cú Qúy Phi lắm . Vì cô ta vô tình lật tẩy chuyện anh ta tư thông với thương lái . Nếu không phải ba anh ta là bạn với giám đốc Phú Hoàng , có lẽ anh ta đã bay theo Nguyễn Hùng rồi.

Sáng nay , Qúy Phi đang làm việc thì Trần Nghiêm đưa cô kỹ sư mới xuống chỗ của cô . Anh nói như giới thiệu :

- Đây là cô Trúc Hiền , người mới về công ty , chắc cô đã nghe nói trước rồi phải không ?

- Vâng.

Qúy Phi gật đầu chào Trúc Hiền . Cô nàng cũng gật đầu chào lại cô . Trong mắt cô nàng có gì đó tò mò . Và một chút ngạc nhiên . Trong cái nhìn đó , Qúy Phi biết cô nàng thấy mình đẹp.

Cô hơi nhìn chỗ khác , rất thản nhiên vì đã quen với những cặp mắt như thế . Mặc dù vậy , cô cũng không thể không tò mò về người làm chung khâu của mình . Cô nàng này không đẹp lắm nhưng dễ thương , có vẻ thùy mị và hiền.

Chờ hai cô gái làm quen với nhau xong , Trần Nghiêm nói với Qúy Phi :

- Cô Trúc Hiền từ công ty khác chuyển qua . Cô ấy chưa rành về công việc ở đây , cô chịu khó hướng dẫn nhé.

- Vâng.

- Tôi mong là sẽ không xảy ra chuyện như lần trước . Dù sao cô cũng đã rút kinh nghiệm bài học , cô hãy giúp Trúc Hiền nắm công việc dễ dàng hơn.

Trong khi nói câu đó , anh nhìn Qúy Phi bằng cái nhìn vừa lãnh đạm , vừa có chút thị uy . Như nhắc cô đừng gây thêm chuyện gì để phải chạy lên ban giám đốc.

Qúy Phi không biết nói gì hơn ngoài cái gật đầu kèm theo tiếng "vâng" như phục tùng.

Đợi Trần Nghiêm đi rồi , cô quay lại Trúc Hiền :

- Hiền đi làm lâu chưa mà nghĩ vậy ?

- Mình làm mới vài tháng thôi , mình ra trường năm ngoái.

- Mình cũng vậy.

Trúc Hiền có vẻ ngạc nhiên :

- Vậy Phi chỉ mới làm thôi à ? Vậy mà mình tưởng …

- Tưởng gì ?

- Lúc nãy nghe cách phó giám đốc nói mình nghĩ Phi làm lâu năm và có kinh nghiệm lắm.

- Lâu năm thì không , nhưng kinh nghiệm thì có . Lúc mới chuyển qua khâu này , mình bầm dập lắm . Phải tự đi hỏi mấy người khóa trước . Từ từ rồi cũng quen.

- Có phải lúc nãy phó giám đốc bảo rút kinh nghiệm là từ chuyện đó không ?

- Ừ , anh ấy sợ mình làm khó Hiền đấy . Mình không hiểm vậy đâu.

Trúc Hiền mỉm cười , rồi chợt nhận xét :

- Phó giám đốc bên đây có vẽ hòa nhã quá nhỉ . Không như ở công ty cũ của mình.

- Ừ , công ty mình ai cũng thích anh ấy.

Qúy Phi nói câu đó , rồi chợt nhớ ấn tượng đầu tiên khi mình gặp Trần Nghiêm . Tưởng như rất dễ đến gần , nhưng thực tế không phải . Cô biết Trúc Hiền cũng có tâm lý như vậy , nhưng cô không nói trước . Rồi cô nàng cũng sẽ tự thấy điều đó.

Đến giờ nghĩ trưa , cô rủ Trúc Hiền xuống nhà ăn