Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Một Thời Ta Đuổi Bóng

Một Thời Ta Đuổi Bóng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322403

Bình chọn: 8.00/10/240 lượt.

ể ý lắm . Nhưng nhìn chung là dễ mến . Còn Hiền ?

- Ban đầu mình chỉ nhận xét chung là ảnh ít nói , nhưng khi tiếp xúc rồi , mình thấy ảnh cởi mở tế nhị và rất hào phóng.

"Vậy hai người đã gặp nhau rất nhiều lần" . Khi hiểu điều đó , Qúy Phi lại âm thầm thấy tim mình đau đớn . Cô liếm môi , cố giữ cho giọng mình bình thường.

- Anh Nghiêm rất ít tiếp xúc với mọi người , Hiền là dạng đặc biệt đó.

- Vậy hả ? Theo Phi thì chấm ảnh được chứ ?

- Mình thấy hai người có vẻ hợp.

Qúy Phi nói một cách rã rời , nhưng Trúc Hiền không để ý cử chỉ khác lạ đó . Cô chống cằm mỉm cười sung sướng :

- Gia đình mình chấm ảnh lắm . Nhưng mình thì còn phân vân.

- Hiền đưa ảnh về nhà rồi à ?

- Ảnh đến nhà mình chơi nên ba mẹ mình biết mặt.

"Thế là hết mình chẳng còn hy vọng gì" . Qúy Phi đau đớn nghĩ thầm . Và mặc dù tự nhủ không muốn biết chuyện của họ , cô vẫn hỏi với thắc mắc cồn cào.

- Anh Nghiêm lý tưởng như vậy , sao Hiền còn phân vân ?

- Mình hả ? Cũng khó nghĩ lắm . Tự nhiên cùng một lút có hai người xuất hiện , ai cũng lý tưởng , mà tính cách thì đối lập , một trời một vực . Nhưng mình thích cả hai , nên không biết chọn ai.

Qúy Phi gượng cười :

- Mình không biết người kia thế nào , nhưng Hiền phải xác định cụ thể , chỉ có thể chọn một người thôi , không khéo thì mất hết đấy.

- Mình cũng biết vậy , nhưng không muốn bỏ ai cả . Phi có công nhận Sơn Tinh và Thủy Tinh ai cũng có tài không ?

- Nhưng tính cách mới là quan trọng , chủ yếu là ai hợp với mình hơn.

Trúc Hiền cười mơ màng :

- Mình thích cả hai . Anh Nghiêm trầm lặng , chững chạc . Ở bên ảnh mình thấy được che chở . Còn người kia tính nhộn lắm , ồn áo như bão vậy . Đi chơi với ảnh vui vẻ và lúc nào như cũng bị cuốn hút.

Qúy Phi lạ lùng nhìn Trúc Hiền . Thật lạ , một con người dịu dàng và trầm tính như cô nàng mà lại thích được mẫu con trai ồn ào vui nhộn . Cô nàng hợp với Trần Nghiêm hơn . Đáng lẽ Trúc Hiền phải hiểu điều đó.

Qúy Phi nghĩ như vậy , nhưng rồi cô tự lý giải ngược lại . Thường thì người ta có khuynh hướng thích những cái mình không có . Cô không hiểu anh chàng đó là người thế nào , nhưng khi Trúc Hiền đã thích , thì anh ta chắc phải khá lắm.

Cô rất tò mò về người con trai không biết mặt đó . Nhưng vì lịch sự nên không hỏi . Nếu muốn nói thì Trúc Hiền đã nói rồi.

Bất giác , cô nhìn nàng chăm chăm :

- Anh Nghiêm có biết người ấy không ?

- Không , mình giấu kỹ lắm . Nếu nói ra , sợ mất hết hai người.

- Nhưng không nói càng dễ mất hơn . Mình nghĩ trong tình cảm , đừng nên lừa dối lập lờ . Cứ nói thẳng với hai người là Hiền đang chọn lựa . Như vậy nếu chia tay một người , thì người kia sẽ không giận mình.

Trúc Hiền cười với một chút bí mật :

- Mình có những dự định riêng của mình , không thể công khai được.

- Thế lỡ hai người đụng nhau ?

- Mình sẽ sắp xếp theo ngày , hôm nay người này đến thì người kia không đến . Với lại , chàng kia phải làm việc buổi tối , không sợ đụng.

Qúy Phi chợt thấy phẫn nộ ghê gớm . Mặt cô vô tình đỏ bừng lên . Nhưng cô cố không để lộ tâm trạng mình , cô nói với vẻ buồn chán :

- Đừng nên ác như vậy . Coi thường tình cảm con người ta dành cho mình là ác lắm.

Vẻ lên án của Qúy Phi làm Trúc Hiền thoáng bối rối , cô nói như thanh minh :

- Mình biết vậy là kỳ , nhưng dù sao … dù sao cũng phải thủ cho mình . Con trai không thiệt thòi gì cả . Chỉ có con gái là chịu thiệt thòi . Mình có quyền lựa chọn chứ.

- Nhưng nên chọn cách minh bạch để đừng xúc phạm người ta.

Rồi , thấy vẻ trơ trơ trên mặt Trúc Hiền , cô biết là có nói cũng sẽ không thuyết phục được cô nàng , cô cười gượng :

- Có lẽ quan điểm của mình không giống nhau , biết đâu cách của Hiền hay hơn.

Trúc Hiền tư lự một chút , rồi nói như có lỗi :

- Mình biết vậy là tham , nhưng nếu nói ra , sợ có một người rút lui . Ai cũng chiều chuộng , ai cũng làm cho mình hạnh phúc , mình thật sự không muốn mất cả hai , mình cũng sợ lắm.

Vừa nói cô vừa liếc nhìn về phía bàn Trần Ngiêm . Tự nhiên Qúy Phi cũng nhìn theo . Trần Nghiêm cũng đang đăm đăm nhìn Trúc Hiền . Đôi mắt anh tỏa ra một cái gì đó ấm áp tình cảm , chứ không giống tia nhìn lạnh lùng ẩn giấu chút thù hằn khi nhìn Qúy Phi.

Bất giác , Qúy Phi quay mặt đi , lặng lẽ nuốt nỗi buồn vào lòng . Cô không biết nên nghĩ thế nào về Trần Nghiêm , Trong khi cô đem cho anh tình yêu trọn vẹn nhất , sâu sắc nhất và hy sinh tất cả vì anh , thì anh hoàn toàn coi thường và chà đạp . Để rồi đem sự chân thực cho một người coi mình như trò đùa . Anh có biết mình bị quả báo không ?

Mấy hôm sau , khi Qúy Phi đang đứng dưới cảng thì có một người gọi cô lên nhà kiểm hàng . Một nhân viên bưu điện đang đợi cô . Trên tay cô là lẵng hoa . Thấy cô , anh ta nói ngay :

- Có người gởi chị Trúc Hiền . Nhưng chị Hiền không có ở đây , nhờ chị nhận chuyển giùm chị ấy.

- Cũng được.

Qúy Phi ký tên xong , cô tò mò nhìn lãng hoa . Cả một giỏ hoa hồng đỏ thẫm thật đẹp . Một mảnh giấy cài ở giữa . Thì ra Trần Nghiêm gởi mừng sinh nhật cô nàng . Làm chung công ty mà anh còn gởi điện hoa kiể