
ạn của mình, anh đều lưỡng lự không thể quyết định, cuối cùng đành ngậm ngùi bỏ qua tất cả.
Ngô Vũ mỉa mai thay cho mình. Anh yêu một người con gái, thậm chí yêu
đến mức không đủ dũng khí để mua tặng cô ấy một món quà thể hiện tình ý
của mình. Anh thấy mình thật quá vô dụng và ngốc nghếch!
Không
làm được những việc lãng mạn, Ngô Vũ chỉ còn cách trở lại là một chú ong thợ tận tụy và trung thành với Tuyết Nhung như trước, làm những việc
trước đây anh đã từng làm. Khi họ đi diễn thuyết hoặc biểu diễn trên
những chiếc xe đường dài, anh thường âm thầm kê một chiếc gối mềm mại
sau chỗ ngồi của Tuyết Nhung vì anh biết cột sống của cô không tốt do
luyện đàn từ nhỏ, nếu ngồi xe lâu sẽ bị đau nhức. Anh cũng giống như bao người con trai khác, chỉ biết rối rít chạy theo sau xách đồ cho cô,
xách tất cả những gì anh cảm thấy cần phải xách. Thậm chí có một lần,
thấy Tuyết Nhung mệt mỏi, anh còn tháo hộp đàn ra khỏi vai cô, sau đó
khoác lên vai mình. Dáng vẻ khệ nệ mỗi vai một chiếc đàn của anh khiến
đám người Mĩ cười thầm trong bụng. Đương nhiên ngoài những việc đó ra,
Ngô Vũ còn quan tâm đến khẩu vị ăn đặc Trung Quốc của Tuyết Nhung. Trong văn phòng họ thuê có một gian bếp nhỏ. Mỗi lần nhìn thấy cô ấy gắp từng miếng mì lên ăn, say sưa đến mức chẳng thèm lau những giọt mồ hôi lấm
tấm trên trán, lòng anh lại sung sướng như muốn hát lên thật to.
Hạnh phúc là gì nhỉ? Ngô Vũ nghĩ, tất cả những điều đó chính là hạnh phúc
của anh. Mặc dù niềm hạnh phúc đó với người khác có vẻ nhỏ bé và nông
cạn. Nhưng với anh chẳng cần phải nắm tay, chẳng cần phải hôn nhau, cũng chẳng cần phải nói chuyện yêu đương... chỉ cần thế thôi là đủ. Được
ngắm nhìn cô ấy, chăm sóc cô ấy, khiến cô ấy vui vẻ làm những việc cô ấy thích, sống cuộc sống cô ấy muốn, đó chính là hạnh phúc của anh. Mỗi
lần nghĩ vậy, nước mắt anh lại lưng tròng, bởi vì anh xúc động, xúc động khi ông trời lại cho mình thêm một cơ hội nữa. Thậm chí anh còn nghĩ,
ông trời đã ban cho anh ân huệ gì vậy? Mặc dù không tin vào thần thánh
nhưng giờ đây Ngô Vũ cũng bắt đầu phải suy nghĩ. Liệu thượng đế mà người đời vẫn tin tưởng và sùng bái có thực sự tồn tại trên thế gian này?
Nhưng nếu không có sức mạnh của thần thánh thì làm sao anh có được ngày
hôm nay? Có lẽ, một ngày nào đó, anh sẽ phải đi đến nhà thờ, để nói lời
“cảm ơn” với đấng toàn năng.
Nếu như mọi thứ cứ mãi mãi chạy theo quỹ đạo đó thì hay biết bao. Song, cuộc sống sở dĩ phức tạp và đa dạng
là vì bản thân nó luôn có sự biến đổi không ngừng.
Năm ngoái, sau khi Ngô Vũ và Nam Nam quay trở về từ nhà của Tuyết Nhung, hai người đã
có một cuộc nói chuyện rất dài. Kể từ đó, họ dần dần trở nên xa cách. Là một người con gái, bề ngoài Nam Nam có vẻ đã bỏ cuộc, nhưng trong lòng
cô vẫn chưa quên được Ngô Vũ. Với một người phụ nữ có năng lực, có tiền
đồ, không cần phải dựa vào tiền bạc và địa vị của đàn ông như Nam Nam
thì điều quan trọng hơn cả khi lựa chọn người yêu là tính cách nhân phẩm của anh ta, sự hòa hợp giữa hai người và cách cư xử của anh ta với
những người xung quanh. Nếu dựa theo những yếu tố đó thì Ngô Vũ chính là người xuất sắc nhất trong tất cả những người đàn ông mà cô biết. So với đàn ông Trung Quốc, anh ấy là người có tình nghĩa và trách nhiệm nhất,
hơn thế còn rất hiểu ý người khác. Còn nếu so với đàn ông Mĩ, anh ấy là
người thoải mái, thẳng thắn và thành thật hơn cả. Dù có soi xét hay so
sánh thế nào thì Ngô Vũ vẫn luôn là người đàn ông đáng để cô giao phó cả cuộc đời mình. Mặc dù cô biết rõ trái tim Ngô Vũ sớm đã dành cho Tuyết
Nhung, nhưng cô vẫn nuôi hi vọng anh ấy sẽ là của mình. Bởi vì, thứ
nhất, Tuyết Nhung đã kết hôn với người khác, thứ hai, Ngô Vũ là một
người đàn ông thông minh và ưu tú, dù yêu Tuyết Nhung thế nào, anh ấy
cũng không thể ngốc đến mức ở vậy cả đời, xã hội hiện đại này làm gì có
người đàn ông nào có được phẩm chất “phi thường” ấy? Thứ ba, cô cũng rất tự tin hơn vào bản thân mình. Mặc dù không có được vẻ đẹp thanh nhã
thoát tục như Tuyết Nhung, cũng không đa tài như cô ấy nhưng Nam Nam
cũng là một trong số những cô gái Trung Quốc nổi bật nhất ở vùng đất Bắc Mĩ này. Không nhắc đến sự thông minh tháo vát trong công việc, Nam Nam
là một cô gái mạnh mẽ, khiêm tốn, cởi mở, luôn lo nghĩ cho người khác,
không giả tạo giảo hoạt, được mọi người yêu mến. Cô cho rằng mình hợp
với Ngô Vũ hơn Tuyết Nhung, Tuyết Nhung là kiểu phụ nữ thích làm theo ý
của mình, kiêu ngạo, chỉ biết sai khiến đám đàn ông, để họ xoay như
chong chóng phục dịch cô ta. Nếu sống cùng cô ta, Ngô Vũ chắc chắn sẽ
rất mệt, rất vất vả, thậm chí còn phải hi sinh tài năng, sự nghiệp và
tiền đồ của mình, cả đời làm trâu làm ngựa cho người phụ nữ đứng sau ủng hộ anh ấy, khích lệ anh ấy, giúp anh ấy phát huy hết tài năng và sức
sáng tạo của mình để trở thành một người thành đạt trong xã hội. Và
người phụ nữ đứng sau lưng Ngô Vũ, chẳng thể là ai khác, mà phải là cô.
Ngoài sự tự tin, còn có một điểm khiến Nam Nam tự tin hơn vào mối quan hệ của hai người. Thời gian trôi đi, ánh mắt của Ngô Vũ đã dầ