Mạch Thượng Hoa Khai Vì Quân Cố

Mạch Thượng Hoa Khai Vì Quân Cố

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323744

Bình chọn: 7.5.00/10/374 lượt.

“Dựa

vào, lần trước ta mua kem toàn đặt ở nhà ngươi, thực lãng phí.”

Nàng có một loại cảm giác bị người ta một cước đá từ mùa thu đến thẳng mùa đông.

“Hắn là kẻ mê đồ ngọt. Thích nhất là sôcôla.” Một nam hài trẻ tuổi bổ sung.

Ước chừng 14, 15 tuổi, nhưng là……

Dĩ Mạch chuyển hướng hắn, nhìn thấy hắn một đầu óc vàng óng, cùng đôi mắt to màu xanh lam, nhịn không được muốn xoa bóp mặt của hắn.

“Alex là con lai, lớn lên ở Trung Quốc.” Hồ Ly Quân giới thiệu,“Hắn chính là Kim Sắc Yêu Đồng.”

“A a, không cần vò đầu của ta.”Alex ở dưới ma trảo của Hồ Ly giãy dụa, tức giận ồn ào.

Đây là tiểu nhi tử của một công ty đa quốc gia, nhưng lại hứng thú

với giới nghệ thuật. Tám tuổi bắt đầu làm ngôi sao nhỏ, ký hợp đồng với

Bất Lạc Viêm Dương.

Hắn vốn ngồi xếp bằng ở trên sô pha, thấy Dĩ Mạch đến gần thì từ sô

pha đứng dậy, vòng tay ôm lấy nàng, đang muốn đem mặt kề sát thì bị Cố

Quân Thanh một phen tóm lấy sau gáy, đẩy ngã vào sô pha.

“Tiểu a, ngươi không muốn sống chăng?” Quan Tài cười,“ Nếu ngươi dám

thân nàng, ta phỏng chừng Cố Quân Thanh có thể cho ngươi chụp hình đến

chết mệt.”

“Thiết ~” Alex không nhìn hắn, than thở bò lên bàn,“Ta thích cô nàng này, về ta.”

Cố Quân Thanh: “Nghe nói kế tiếp ngươi có ba ngày nghỉ ngơi, thần

tượng vốn rất chú trọng công ích, không bằng ta an bài ngươi đi diễn để

lấy tiền cứu tế?”

Alex: “…… A a, quan báo tư thù, trách không được trong công ty mọi người đều gọi ngươi là cầm thú Thanh……”

Cố Quân Thanh: “Thật không? Những ai kêu như vậy, ngươi liệt kê một

bảng danh sách cho ta, ta liền miễn cho ngươi ba ngày nghĩa diễn.”

Alex:“……”

Mọi người mồ hôi lạnh.

Dĩ Mạch cười nghiêng ngả. Ở trong trò chơi □ nhóm cầm thú bắt người cướp của, hóa ra là như vậy.

Sau khi thực thể hóa, càng thêm thân thiết.

Chậm rãi, dung nhập bọn họ.

Cố Quân Thanh nhìn cô gái bên cạnh trên mặt càng lúc càng tươi cười, chậm rãi cong lên khóe miệng.

Nàng tại bên người, thật tốt.

Dưới màn đêm, nam tử ngồi trên băng ghế nhỏ ở công viên dập tắt điếu thuốc lá.

Hắn mở ra di động, nhìn màn hình, mặt không chút thay đổi.

Trong hộp thư, một tin tức mới thu được hiện lên trên màn hình đang phát ra ánh sáng xanh mờ ảo.

“Ta chỉ nói, nàng sẽ xuất hiện ở nơi này, cũng không biết nàng sẽ đến cùng ai. Như thế nào, ngươi yêu nàng như vậy, lòng chua xót sao?”

Thời điểm tan họp đã là giữa đêm.

Ở Hồ Ly tìm mọi cách cản trở, Cố Quân Thanh bị bắt buông tha cho Dĩ Mạch, không thể đưa nàng về phòng 512.

Trên đường, Hồ Ly mở ra đôi mắt đã bị rượu Volvo c70 làm cho mơ màng, hỏi: “Cảm thấy hắn như thế nào?”

“Ôi chao? Cái gì như thế nào?” Nàng mơ hồ.

“Đừng giả ngu, càng giả càng ngốc.” Hắn theo thói quen tính đưa tay vò vò đầu nàng.

Nàng nhìn hắn xem thường, suy nghĩ một chút: “Rất tốt nha, ta tìm không ra khuyết điểm gì.”

“Cho nên, tiểu Nấm hiện tại rất hạnh phúc?” Hồ Ly sắm vai nhân vật cẩu tử đội để hỏi không ngừng.

Nàng nhìn cảnh đêm ngoài cửa xe dần dần mất hút trong tầm mắt, này

giống như một con cự thú cao lớn tới lui tuần tra ở ngã tư đường hưa

thớt người qua lại. Bất tri bất giác lại nghĩ tới của gương mặt hắn.

Hắn mỉm cười sủng nịch. Hắn bao dung. Bên tai như trước quanh quẩn thanh âm của hắn.

– Anh hy vọng em sẽ đi vào thế giới của anh, cũng hy vọng trở thành người mà em có thể dựa vào.

Nàng mím môi. Phát ra một giọng mũi ngắn gọn. “Ân.”

Lệnh Hồ Diêu nheo mắt, chậm rãi toát ra một tia cười. Nụ cười này rất mờ ám, dưới ánh đèn mờ trong màn đêm như có như không.

“Vậy là tốt rồi.”

Nhất mộng Thẩm hàm.

Sáng sớm ngày thứ hai, bốn người bị đuổi về trường học. Xét thấy kia

hai chiếc Audi a6 quá mức bắt mắt, bốn người lựa chọn dừng xe cách cửa

trường khá xa, sau đó đi bộ về phòng ngủ.

“Thời điểm ta tỉnh lại thấy ngươi ngủ ở bên cạnh ta, hoảng sợ.” Nguyên Viên lắc lắc đầu,“Ngày hôm qua thật sự uống quá nhiều.”

Dĩ Mạch âm thầm may mắn: “May mà ngươi nửa tỉnh nửa mê vẫn còn nhận

ra ta, bằng không chắc ta đã bị ngươi một cước đá xuống giường.”

Lí Thiến: “Hôm qua không phải ngươi đi theo Cố Quân Thanh hay sao? Như thế nào nửa đêm đã trở lại?”

Đường Tiểu Âm: “Đúng nha đúng nha, tên gì gì đó chính là kim quy tế, bắt được con rùa như hắn ngươi khẳng định giàu to.”

“…… Hắn gọi Cố Quân Thanh. Còn nữa, vì sao ta trở về mà các ngươi dường như có chút oán niệm?”

“Đó là một loại khí phách vì dân trừ hại. Bất quá, một con côn trùng

độc hại như ngươi làm sao có thể hiểu được cảm xúc của chúng ta.” Nguyên Viên nhìn không chớp mắt.

A, thế giới này bi thương…… Nàng úp mặt vào tường khóc đây.

Vừa nhấc mắt, thấy trên tường có dán một tấm áp phích rất lòe loẹt.

Tháng sau “Giải thưởng tiếng ca học đường – Viêm Dương cúp lần thứ ba ở C đại” Long trọng khai mạc.

Phía dưới bày ra một đống tư cách dự thi, phương thức báo danh, ưu

đãi, nội dung phần thưởng. Dĩ Mạch nhìn chằm chằm “Ba thứ hạng đứng đầu

có tư cách trực tiếp tham gia chương trình “Cất cánh tiếng ca” do Bất

Lạc Viêm Dương tổ chức. Năm mươi ca sĩ nổi tiếng khắp cả nước sẽ góp

mặt.

“Tiểu Âm” Nàng tiến lên hai bước, mắt sói sáng quắc nhìn chằm c


XtGem Forum catalog