
uân Thanh mỉm cười gật đầu.
Quan Tài vừa mới đóng lại máy tính lớn lên thực khôi ngô, mà lão bà
của hắn Bạch Nguyệt Quang so với Dĩ Mạch còn nhỏ hơn một tuổi. Nhưng
Nguyệt Quang đại tẩu dáng người loli xinh đẹp tuyệt trần, hoàn toàn
không thể tưởng tượng tính cách của nàng so với Quan Tài cơ bắp còn muốn bưu hãn hơn. Một câu “Tiểu Sắc Vi, Thanh Quân dám khi dễ muội, ta dùng
Quan Tài đập chết hắn”. Lời nói hùng hồn, làm cho nam nhân có mặt ở đó
đổ mồ hôi lạnh. Bạch Nguyệt Quang là phiên dịch tiếng Pháp, Quan Tài là
lập trình viên, hai người đều là trạch giới danh túc, cả ngày đứng ở
trong nhà kiếm tiền. Đôi vợ chồng này ở chung với nhau, rất có hiệu quả
hài kịch.
Nghe nói hai người là bạn cùng trường đại học, kết hôn ngày đó, Nguyệt Quang hỏi:“Về sau là em chủ nội, hay là anh chủ nội?”
Quan Tài suy tư mãi, đáp: “Anh là nam nhân, đương nhiên chủ ngoại.”
Nguyệt Quang mỉm cười: “Ân, như vậy, chúng ta lấy ngôi nhà làm giới hạn. Ngoài phòng về anh, trong phòng về em.”
Quan Tài thấy lão bà thông tình đạt lý như vậy, lúc này vui vẻ nhướng lông mày “Hảo hảo.”
Nguyệt Quang cười ôn nhu: “Như vậy, chỉ cần anh bước vào nhà là phải
nghe em. Trong nhà giặt quần áo nấu cơm quét tước gì đó toàn bộ phải
nghe em an bài ~”
Quan Tài phun huyết, chưa từ bỏ ý định nói: “…… Như vậy, chỉ cần ra ngoài em phải nghe anh.”
Nguyệt Quang mị nhãn như tơ: “Đương nhiên. Bất quá thân ái, ra ngoài
lâu cũng phải về nhà, nếu em ở bên ngoài tâm tình không thoải mái, sau
khi về nhà có lẽ lao động sẽ tăng gấp bội, anh cũng sẽ không thoải mái.”
Quan Tài:“……”
Ăn No Vẫn Cố Đếm Tiền cùng huynh đệ sinh đôi Ăn No Vẫn Cố Giết Người
là chủ nhân “Thiển miên”. Hai người thân cao thể trọng tướng mạo đều
giống nhau như đúc. Dĩ Mạch nhìn nửa ngày cũng nhận không ra ai là ai.
Tuy rằng hai người tiếng nói tương tự, nhưng chỉ cần nói chuyện lâu
một chút là có thể phát giác tính cách [trống đánh xuôi, kèn thổi
ngược'>.
Ca ca Kiếm Tiền Thẩm ổn tao nhã. Đệ đệ Giết Người đàng hoàng thẳng thắn.
Nghe nói trước đây, đệ đệ Giết Người đánh nhau trốn học bị bắt liền
báo tên ca ca Kiếm Tiền, liên lụy Kiếm Tiền bị lão sư oan uổng răn dạy
một chút. Sau lại bởi vì Kiếm Tiền thành tích nổi trội khiêm tốn lễ độ,
nữ sinh thầm mến hắn không ít. Mỗi lần đến lễ tình nhân, Giết Người
thường giả làm ca ca thu sôcôla, cuối cùng rước lấy nữ sinh chạy đến
trước mặt Kiếm Tiền khóc lóc, nói hắn hoa tâm lạm tình, rõ ràng nói muốn cùng nàng yêu đương hiện tại lại làm bộ không biết, làm cho Kiếm Tiền
không biết nên khóc hay cười.
Thiên Sơn Mộ Tuyết là bạn gái Giết Người, là một nhà văn mạng tự do. Dĩ Mạch tò mò hỏi: “Ngươi như thế nào phân rõ hai người ?”
Thiên Sơn Mộ Tuyết: “Rất đơn giản a, Kiếm Tiền đối mùi hoa dị ứng. Ta chỉ cần mang theo một bình nước hoa nhỏ bên người là có thể phân biệt
ai là ai.” Nàng mặt mày phấn khởi, “Bất quá sau vài lần thử, Kiếm Tiền
vừa thấy ta đến liền ôm cái mũi trốn rất xa.”
Dĩ Mạch:“……”
Ăn No Vẫn Cố Mua Nước Tương là bằng hữu của song sinh huynh đệ, nội
thất thiết kế sư. Nghe nói toàn bộ thiết kế trang hoàng bên trong biệt
thự của Cố Quân Thanh đều là tác phẩm của hắn. Nước Tương là người rất
thú vị, trước đây một phú hào có biệt thự bên bờ biển, dựa theo ý tưởng
của khổ chủ, hắn đã trang hoàng thành rừng mưa nhiệt đới, làm cho phú
hào kia tức đến nỗi trợn ngược hai mắt, hôn mê bất tỉnh. Nước Tương làm
bộ kinh ngạc nói: “Đây là yêu cầu của ngươi a, muốn không khí, muốn tự
nhiên, muốn lục sắc sung túc, trong lãng mạn không mất đi hào phóng,
trong rộng rãi không kém phần chi tiết. Ta hết thảy thỏa mãn, ngươi ngất đi làm gì?”
Mới đầu nghe tên Phật Di Lặc, Dĩ Mạch trước hết nhớ tới tên hòa
thượng háo sắc trong Khuyển Dạ Xoa. Sau khi nhìn thấy nhân vật ở trong
trò chơi của hắn, thở dài nói, quả nhiên không thể đánh giá cao tính
thẩm mỹ của nhóm cầm thú. Một người gọi Lôi Thú cao cấp là ‘Vượng Tài’,
đỉnh đầu kia bóng loáng, cưỡi một con vịt đi rêu rao khắp nơi.
Trong khi Phật Di Lặc mặc một chiếc áo khoác màu xám im lặng ngồi
trong góc, là một nam nhân anh tuấn đeo mắt kính viền vàng. Trong ánh
mắt mang theo ý cười ôn hòa. Không nói không biết, vừa nói dọa nhảy
dựng. Chức nghiệp của hắn cư nhiên là đào nghệ sư. Tổ hợp trà cụ đưa cho Đường Tiểu Âm chính là tác phẩm của hắn. Dựa vào số lượng hàng nhái mô
phỏng theo sản phẩm của hắn trên thị trường là có thể chứng minh, chính
phẩm giá trị xa xỉ. Hắn thực ít lời, đại đa số thời điểm đều ngồi im
lặng, ngón tay thon dài lần lượt đan vào nhau.
Cùng Phật Di Lặc khí chất tương phản, đó là Bạch Cốt. Nếu nói Phật Di Lặc khí chất ấm áp như xuân, Bạch Cốt kia lại là mùa thu xơ xác tiêu
điều.
Hắn so với Phật Di Lặc tuổi trẻ, cao to gầy guộc, làn da thực trắng.
Hắn tựa hồ từ khi sinh ra đã mang theo khí chất tang thương u buồn, điều này làm cho Dĩ Mạch lần đầu tiên nhìn thấy hắn đã có cảm giác, đó là
một loại khí chất cường đại giống như công tước ma cà rồng.
Nhưng, đây là ở thời điểm hắn không mở miệng.
Dĩ Mạch nghe thấy hắn nói với Cố Quân Thanh câu đầu tiên là: