
nghe, lâu lâu còn liếc mắt đưa tình.
“Nhìn này,
đây là báo sáng nay. Hai mẹ con ác độc xem như bị quả báo rồi, già thì
bị ở tù, nhỏ thì thành chuột chạy trên đường, bị mọi người xua đuổi”
Chân Ni phấn khởi kéo Mẫn Nhu ngồi lên ghế sô pha, mở tờ báo để lên bàn trà. Đó là
tờ nhật san lớn nhất của thành phố, chất lượng cũng là số một, luôn dẫn
đầu so với các báo khác.
Mẫn Nhu nghe Chân Ni nói loạn hết cả lên cũng thấy khó hiểu, cô theo hướng tay chỉ
của Chân Ni nhìn tờ báo, nhìn tựa đề to nằm chình ình ngay mặt báo cô
cũng không nhịn được kinh hãi, vội cầm tờ báo lên đọc chăm chú.
“Chủ tịch phu nhân Mẫn thị xuất thân là vũ nữ, là kẻ thứ ba hại chết người vợ trước”
Suốt cả
trang báo đều là nhìn tin tức liên quan đến Mẫn thị. Vì để nâng cao độ
tin tưởng, nội dung còn xen vào mấy hình ảnh đen trắng. Trong bức ảnh mờ ảo, một người phụ nữ mặc váy màu lam xinh đẹp, Mẫn Nhu cũng nhận ra đó
là Hồng Lam, đoán chừng là lúc bà ta còn làm ở quán bar chụp được, không ngờ đã nhiều năm trôi qua như vậy mọi chuyện vẫn bị phơi bày ra ánh
sáng.
“Tối qua còn sóng im bể lặng, sáng nay chuyện này đã xôn xao khắp nơi, dù là báo chí hay tivi, internet đều đăng tin tức sốt dẻo này”
Bàn tay Mẫn
Nhu không khỏi siết chặt tờ báo, ánh mắt lướt qua từng dòng chữ sắc bén
nhắm thẳng vào Hồng Lam, không những vậy còn đem mọi hiềm nghi đổ lên
Hồng Lam, thậm chí giữa bài báo còn có dòng chữ Mẫn Tiệp cũng là sóng
trường giang đè sóng trước, là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc người ta.
Nếu như cô
nhớ không lầm, trước vài ngày, tòa án đã nhận bản cáo trạng của Mẫn thị, chuyện Hồng Lam tham ô công quỹ và hối lộ sẽ sớm đưa ra quyết định, bây giờ lại xuất hiện tin tức Hồng Lam, dù Hồng Lam không bị phạt nặng cũng thân bại danh liệt. Địa vị phu nhân của chủ tịch Mẫn thị xem ra cũng
không ngồi được.
Từ đó có thể thấy người viết bài báo này chắc cũng đã tốn không ít công sức, ngay cả chuyện hai mươi mấy năm trước cũng đào ra được, chỉ sợ tốn không ít
người lực vật lực. Người có oán hận sâu cay với Hồng Lam, trừ cô chỉ có
Diệp Vân Thao, chẳng lẽ là cậu cô thật sao?
Mẫn Nhu trầm tư nhíu mày, Chân Ni sớm đã không đợi được mở tivi, tìm kiếm đài tin tức, lúc tìm thấy thì lo lắng gọi Mẫn Nhu:
“Nhu mau coi, là hiện trường đưa tin, con tiện nhân này lần này xem như
xong, cô ta cứ giả bộ đi, bây giờ nhìn thấy cô ta trên màn ảnh thật là
vui sướng”
Bên tai Mẫn
Nhu trừ tiếng Chân Ni hăng hái mắng mỏ, còn có cả tiếng động lớn từ tivi truyền tới. Cô cũng chỉ xem sơ qua tờ báo rồi nhìn lên màn hình, dưới
ánh đèn Mẫn Tiệp bị phóng viên vây lấy, gương mặt xinh xắn dường như bị
chọc giận lên tới não.
“Mẫn tiểu thư, nghe nói khi cô ở Milan đã từng có quan hệ với người đã có
vợ, hơn nữa còn mang thai, xin hỏi có chuyện như vậy thật không?”
“Mẫn tiểu thư, sau khi cô quay về nước liền đính hôn với thiếu tổng Kỷ thị,
xin hỏi hai người có phải là lên xe trước mua vé sau không, chẳng lẽ vì
mang thai nên cô đành vội vã tìm một người cha cho con mình sao?”
“Nghe nói mẹ cô năm đó dùng thủ đoạn ngồi lên vị trí chủ tịch phu nhân Mẫn
thị, vậy cô bây giờ có phải cũng bị ảnh hưởng rất nặng nên mới thích đi
làm kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác?”
Trước mặt đám ký giả, gương mặt Mẫn Tiệp như phủ một lớp băng, vội vã muốn
thoát khỏi vòng vây bỏ chạy, ánh đèn chớp lóe liên tục còn có cả tiếng
hét thất thanh từ Mẫn Tiệp.
“Không cho phép chụp, mau tránh ra”
“Cút đi, cút đi!”
Màn hình
tivi hơn run lên, Mẫn Nhu nhíu mày nhìn đám phóng viên bây lấy Mẫn Tiệp. Đôi mắt bình thản vẫn không hề dậy sóng, mọi hành động điên rồ của Mẫn
Tiệp đều bị quay lại, bộ quần áo tao nhã quý phái cũng trở nên xộc xệch
do phát sinh tranh chấp.
Cô không
đồng tình với Mẫn Tiệp, những gì Mẫn Tiệp gặp phải hôm nay đều là cái
giá phải trả cho những hành động và phát ngôn của cô ta. Trước đây, Mẫn
Tiệp dùng thủ đoạn hèn hạ hủy hoại thanh danh cô với giới truyền thông,
bây giờ cô ta cũng nên nếm thử mùi vị không còn đường để lui.
“Ha
ha, lần này con tiện nhân hết có chỗ trốn, cũng không biết ai ở trên
mạng tung tin tức của cô ta, chỉ cần lên mạng gõ hai chữ Mẫn Tiệp thì sẽ ra rất nhiều tin tức, thậm chí có cả tin sáng nay cô ta ăn gì”
Chân Ni đắc
chí bắt chéo chân, thưởng thức bộ dạng chạy trối chết của Mẫn Tiệp, nếu
không quen thân còn tưởng giữa Mẫn Tiệp và cô ấy có thâm thù đại hận gì
nên mới khiến cô ấy vui vẻ như vậy.
Hình ảnh
chuyển sang khu vực bên trong Mẫn thị, đúng như lời Chân Ni nói, đám
phóng viên không sợ chết dám ngụy trang lẻn vào nơi làm việc của chủ
tịch dù nhân viên ngăn cản thế nào cũng không thể ngăn được đám chó săn
giàu kinh nghiệm.
Từ trên
tivi, Mẫn Nhu nhìn thấy Mẫn Chí Hải từ phòng họp đi ra, thư kí và trợ lý liền chạy lên ngăn đám phóng viên lại. Sắc mặt Mẫn Chí Hải cũng không
phải rất tốt, tất cả rời đi, nhưng cũng không cách nào tránh kịp đám ký
giả đang hỏi tới tấp.
“Mẫn chủ tịch, nghe nói người vợ trước của ngài lạ bị người vợ hiện tại bức chết, đối với tin tức này ngài cảm thấy thế nào?”
“Mẫn Nhu là con gái của ng