
ga quét dọn ấy là đang nói ta?
Hai mắt đột ngột mở ra, cả người cũng tỉnh táo lên nhiều, đương lúc nghe
thấy giọng nói của Đan Chu từ bên dưới lần nữa lại truyền tới: “Đan Chu
hoảng hốt, đã vất vả tiên nga tỷ tỷ trong cung điện hạ.”
Cơn buồn ngủ trong ta lập tức biến mất, nhất thời có chút nghi ngờ, nữ tử đang
“chịu đấm ăn xôi”, ngay đến tiên nga quét dọn cũng không dám so bì này
vẫn là Đan Chu sao?
Nhưng nàng đã tự xưng là Đan Chu, nghĩ thấy
chắc là không sai rồi. Nếu thật sự là Đan Chu, mặc dù trong lúc vô tình
gọi ta một tiếng tỷ tỷ, ta vẫn có chút hưởng thụ.
Lại nghe Thái
tử điện hạ thản nhiên nói: “Tiểu nha đầu tuổi còn nhỏ, cũng nên chăm chỉ một chút, làm việc nhiều nhiều, xem như là một phương thức rèn luyện.”
Lời nói thốt ra có cảm giác vô cùng thân thiết.
Nếu không phải
chính tai ta nghe thấy, đánh chết cũng không tin Thái tử điện hạ có thể
thốt ra được lời nhu hòa thân thiết như thế.
Ta tức tối trong
lòng, tiểu nha đầu quét dọn chẳng phải chính là ta sao? Tu luyện tu
luyện, sao không thấy ngươi thái tử điện hạ xách chổi ở trong Hoa Thanh
Cung mà tu luyện? Nhẹ nhàng vạch tàng cây một chút, cúi đầu nhìn xuống,
vừa vặn trông thấy xênh xếch phía dưới là một đôi xuân thủy, trong đôi
mắt tràn đầy nhu tình, không phải là Thái tử điện hạ Lăng Xương thì còn
ai nữa?
Hắn bất quá ngẩng đầu một chút, đã có thể nhìn thấy ta,
khóe môi khẽ cong lên. Đan Chu ôn nhu nói: “Nghe hàm ý của Thái tử, tiên nga tỷ tỷ này thật sự đáng khen, chi bằng gọi nàng tới, cũng vừa vặn để Đan Chu giáp mặt khen thưởng nàng một lát, cũng là thể diện của Điện
hạ.”
Trong lòng ta nói: ban đầu thấy tác phong mềm dẻo thế này
của nàng, còn tưởng là Đan Chu học được khả năng lung lạc nam tử thế
nào, nghe được nửa ngày, vẫn là một kẻ ngốc nghếch.
Không nói
trên Cửu Trùng Thiên tiên nga tiên tử mỹ mạo xinh đẹp hằng hà sa số,
luận về dung mạo, Đan Chu e là không bằng một phần vạn Lăng Xương thái
tử. Lại ở trong cung của hắn ngay từ đầu đã tuyên bố quyền làm chủ, nghe thấy Thái tử nói về tiên nga quét dọn này có hàm ý thân thiết một chút, lúc này cũng không nên ở trước mặt cung nga quét dọn là ta thể hiện uy
nghi của Thái tử phi nương nương, thật sự là cực kỳ ngu xuẩn.
Lăng Xương Thái tử là Thái tử Thiên tộc, trong mắt ngoại trừ Thiên đế Thiên
hậu, há có thể cho phép kẻ khác cao hơn mình một cái đầu? Đan Chu hôm
nay thật là thất sách.
Ta vừa lo lắng nàng không nên ở trước mặt
ta – một cung nga quét dọn lập thị uy, lại hướng Lăng Xương thái tử xua
tay từ chối, chỉ mong hắn bây giờ có thể tốt bụng một chút, tha cho ta.
Khóe miệng hắn ý cười càng đậm, chỉ không ngừng nhìn về phía ta. Đan Chu cúi đầu đợi câu trả lời của hắn, đợi hết nửa ngày cũng không nghe thấy gì, lúc ngẩng đầu lên vừa vặn nhìn thấy gương mặt hắn rạng ngời sắc xuân,
cười đến cực kỳ ôn nhu, trên mặt thế nào ta tạm thời không rõ, nhưng
nhìn từ sau lưng, hai tai nàng đã đỏ ửng, nũng nịu trách khẽ: “Điện hạ…”
Trái tim ta lơ lửng giữa không trung, chỉ hận không thể lập tức hóa thành
cái gì đấy mà chạy đi mới tốt. Nhưng khổ nỗi nửa người đều dựa vào trên
thân cây, hai tay lại vén một nhánh cây, nếu muốn rời đi tất nhiên sẽ
gây ra âm thanh, tới lúc đó sợ là sắc mặt mọi người sẽ không tốt cho
lắm.
Tính tình Đan Chu ta hiểu rõ, nàng ra vẻ nhỏ bé thế này kỳ
thực là lấy lùi làm tiến, nếu như để nàng biết ta đang ở trên đỉnh đầu
nàng xem náo nhiệt, tương lai sợ là sẽ phải nếm mùi đau khổ. Ta làm ra
biểu tình thỉnh cầu, hướng về phía Lăng Xương thái tử ra sức nháy mắt,
hắn chậm rãi hớp một ngụm trà, mới nói: “Tiểu nha đầu,” Tay ta thiếu
điều mềm nhũn rớt khỏi chạc cây, đã nghe hắn tiếp lời: “So với nàng nhỏ
hơn mấy ngàn tuổi, không cần phải gọi nàng ấy đến, tránh để nàng ấy nghe được mà đắc ý.” Nói rồi ra sức hướng về phía ta nháy nháy mắt, trong
mắt toàn bộ là ý cười, ta như trút được gánh nặng, thở phào một hơi,
tặng cho hắn một gương mặt tươi cười rạng rỡ, hắn ngược lại kinh ngạc
một lúc, mới nói tiếp: “Lại nói tiểu nha đầu này ngày thường xong việc,
cũng không biết đi chơi nơi nào. Mấy ngày trước còn đi tới bên Thiên hà
đùa nghịch, nhất thời thế này sẽ không thể tìm được nàng ấy.”
Ta nhướng mày với hắn, thì ra việc ta với Chu Tước Thần Quân đi tới thiên hà hắn cũng biết, đúng là thần thông quảng đại nha.
Hắn thu lại ý cười, lành lạnh nhìn ta, ôn nhu nói: “Công chúa đường xá xa
xôi, ta thấy thân thể nàng có chút suy nhược, chi bằng hôm nay về nghỉ
ngơi trước, hôm khác Lăng Xương lại bồi công chúa du ngoạn khắp nơi, ý
công chúa thế nào?”
Giọng điệu Đan Chu có chút mất mát, cúi đầu đáp: “Mọi chuyện xin nghe theo ý Điện hạ.” Liền đứng dậy cùng hắn rời đi.
Ta nhận một nhân tình to lớn của Thái tử điện hạ, ở trên chạc cây hoa lại thỏa mãn đánh một
giấc, đến khi mắt mũi kèm nhèm trở về tiền điện thì bầu trời cũng đã có
nhiều ánh sao thưa, mảnh trăng lưỡi liềm khẽ cong cong.
Tiểu tiên đồng vẫn theo hầu hạ bên người Thái tử điện hạ Lưu Niên hướng về phía
ta hoa chân múa tay, biểu tình cực kỳ giống với ta hôm nay lúc ở trên
c