
t, chỉ canh đúng khoảng trống trên đầu lúc ta đang
lim dim ngủ trên nhành cây mà tạo mưa, khiến cả người của ta ướt nhẹp.
Ta phủi phủi cung trang màu trắng nhạt, có chút chán ghét cái tên tùy
tiện này, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, oán giận nói: “Điện hạ nhàn rỗi
quá nhỉ?”
Hắn hạ mây xuống, cười đến híp mắt nhìn chiếc áo mỏng
dính chặt trên người ta, bị ướt đến độ bộ dạng thảm hại, ôn nhu nói:
“Nghe nói Thanh Loan non nửa tháng rồi vẫn chưa tắm gội.”
Chẳng qua ở trên Thiên Giới hai trăm năm, một ngày như một năm!
Năm đó ta vừa mới nhô lên khỏi mặt nước liền bị Thiên giới Thái tử cùng
Đồng Sa điện hạ xách lên Cửu Trùng Thiên, ở trong Tín Phương Viện Hoa
Thanh Cung của Thiên giới thái tử, nói là Thiên đế hạ ý chỉ, vì Thanh
Loan – Thổ địa núi Nữ Sàng- diệt trừ ác thú trong trận chiến với Áp Dữ
lập được kỳ công, đặc biệt đề bạt lên Cửu Trùng Thiên đảm nhận nhiệm
vụ.. vân vân…
Ý chỉ đó từ đầu chí cuối ta cũng chưa có cơ hội
được thấy qua, nếu lập được kỳ công, vì sao ta – thổ địa một phương lên
Thiên giới không thăng ngược lại còn giảm, chỉ là một tiên nga quét dọn
trong cung Thái tử, nếu không phải vì trù nghệ của ta trước giờ quá tệ,
nói không chừng sẽ bị phái đến trù phòng làm nha đầu nấu bếp.
Lúc đó Đồng Sa điện hạ đem sở trường của ta hỏi tỷ mỷ một lần, thản nhiên
nói: “Nha đầu nấu bếp với tiên nga quét dọn, không biết Thanh Loan thích chọn cái nào?”
Ta thấy sắc mặt hắn nghiêm túc không giống nói
đùa, trong lòng mặc dù cực kỳ muốn nói, hai cái đều không chọn, nhưng
trên mặt vẫn làm bộ như được giao phó trọng trách, biểu tình có chút
sung sướng khi lần đầu lên Cửu Trùng Thiên, cười dịu dàng nói: “Kỳ thực, nếu Điện hạ không sợ Thanh Loan thiêu rụi Tước La Điện, thử làm tiên
nga nấu bếp cũng không có vấn đề gì.”
Thái tử điện hạ cười đến
yêu diễm, nói: “Tam đệ, vi huynh vẫn muốn sống ở Tước La Điện lâu dài,
vậy thì cho tiểu nha đầu này làm tiên nga quét dọn đi.”
Những
ngày tháng sau đó ta bầu bạn với cây chổi, đảo tới đảo lui từng tấc
vuông trong Tước La Điện. Thái tử điện hạ ngày thường đẹp đẽ yêu diễm,
sở thích cũng có chút quái lạ, tiên nga trong cung tất thảy đều mặc màu
trắng đơn giản, trên người ta cũng là bộ cung y màu trắng. Thế nhưng
Thái tử điện hạ, ngược lại được bọn ta làm nền, tựa như một đóa hoa xinh đẹp trong một đám nụ hoa chen chúc.
Tước La Điện tên gọi là Tước La (雀罗), thực ra khách đến như mây, chúng tiên tử trên Cửu Trùng Thiên
dù là có việc hay không có việc chung quy cũng thích đến Tước La Điện
ngồi một chút, thì cũng không có gì đi. Nhưng lúc các nàng rời đi thì
cuối cùng vẫn thích dừng chân một lát bên dưới tàng cây dao, hái một đóa hoa dao. Hoa dao to như miệng chén, giống như ngọc tạc, khắp Cửu Trùng
Thiên chỉ có đúng một cây, cũng coi là giống hiếm lạ.
Tước: chim tước; La: lưới bắt chim
Trong một năm, cây dao chẳng qua vừa mới vào thời kỳ đâm nụ, cũng gọi là xum
xuê, chỉ đợi hoa nở, chúng tiên tử ấy sẽ kéo tới đông đúc, tất cả đều
dùng mỹ từ gọi là thưởng hoa, bất quá vài ngày cây dao ấy nhất định sẽ
bị hái đến trụi lủi, chỉ còn trơ lại những chiếc lá màu ngọc bích theo
gió run run, quả thật có vài phần tiêu điều.
Chúng tiên tử trên
Cửu Trùng Thiên nhìn thì có vẻ nũng nịu nhút nhát, nhưng các thủ đoạn
độc ác bẻ hoa bứt cành quyết không cam chịu đứng sau kẻ khác, tất cả đều thi triển pháp thuật, ngay đến nụ hoa cuối cùng trên cây cũng bị hái
xuống, đến nữ tử phàm giới cũng không bì được, cho dù có bản lĩnh leo
trèo, cũng không thể hái hết hoa trên cây không chừa một nụ.
Mấy
ngày sau hoa dao nở rộ, Tước La Điện người tới nườm nượp, phía trước cây dao nhất định có tiên tử đấu pháp. Ta âm thầm thở dài một tiếng, niệm
một câu quyết, đem y phục trắng trên người hong khô, kéo cây chổi hướng
về phía cửa điện mà đi. Đồng Sa điện hạ theo sát phía sau, liên tục tán
thưởng: “Thanh cô nương pháp thuật học thật tốt a. Đem y phục trên người không bất cẩn đốt cháy cũng không sao, nhưng lỡ may đem lông vũ trên
người thiêu cháy…Chậc chậc!”
Pháp thuật chính là theo học từ Chu
Tước Thần Quân Lăng Quang. Tính người nóng như lửa, tính cách lại chính trực ngay thẳng, thật hợp với tính khí của ta, mỗi khi nhàn rỗi vô sự,
cũng sẽ theo người chăm chỉ học một chút, nhờ vậy học được chút pháp
thuật nhỏ này.
Ta nhịn ta nhịn, thật lòng cực kỳ muốn đem những
chỗ cần quét mở rộng tới gương mặt phấn điêu ngọc mài của Đồng Sa điện
hạ, nhưng suy xét kỹ trên Cửu Trùng Thiên có một nơi đáng sợ gọi là Tru
Tiên Đài, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, nhanh chân hướng về phía cửa cung mà đi.
Ở cửa Hoa Thanh Cung, quả nhiên không ngoài dự
liệu của ta, chúng tiên tử vừa mới rời đi, bên dưới cây dao lá xanh rơi
đầy, trên cây ngay đến một cái nụ hoa cũng tìm không thấy. Cũng không
biết có phải vì năm nay trên Cửu Trùng Thiên thêm một đám tiên nữ hay
không mà năm ngoái sáu ngày mới vặt trụi cây, năm này mới ba ngày đã
trụi lên tới đỉnh. Ta chống cây chổi đứng trước cây dao, cảm thán tự đáy lòng: “Quả thực là mầm mống gây họa a! Quý trọng thì quý trọng nhiề