
ợt ảm đạm, đã biết bản thân đem sinh mạng cứ thế mà chấm dứt,
không ngờ lại để Nhạc Kha gây ra hành động không đáng như vậy. Hắn có
cha có mẹ, huynh đệ hòa thuận, tỷ muội thân thiết, với ta bất quá chỉ là một đoạn tương giao, trải qua mấy ngàn năm, chung quy vẫn là có chút
tình nghĩa. Thế nhưng ta trước giờ tính tình kích động lại hay gây sự,
cuối cùng những tưởng một quả đấm đã phá hỏng mảnh giao tình này không
lưu lại chút gì, lại không ngờ đến lúc ta trong cảnh cận kề nguy nan lại được hắn tương trợ, thật sự khiến ta không rõ là vì sao nhưng vẫn cực
kỳ cảm động.
Giông tố sấm sét bên ngoài kết giới chuyền động dữ
dội, Áp vương cùng Nhạc Kha đánh nhau đã không dưới trăm chiêu. Hiện giờ hết thảy những yêu tinh có chút đạo hạnh trong núi Nữ Sàng đều đã quy
phục dưới chân Áp vương, những u linh ác quỷ đó mặc dù không thể mảy may tổn thương đến Nhạc Kha, nhưng không biết tự lúc nào, bốn phía xung
quanh thế nhưng đã xuất hiện một đám yêu tinh do Hổ yêu cầm đầu, những
yêu tinh như sói yêu báo yêu đều giữ chặt thương giáo đề phòng, nhân lúc Nhạc Kha lơ là phòng bị, thình lình đâm hắn một nhát.
Nhạc Kha
vốn dĩ đã trong hoàn cảnh bất lợi, lúc này lại bị bọn tiểu yêu dùng chút thủ đoạn làm vướng chân vướng tay, vài lần đã để lộ dấu hiệu bị đả bại, nếu không phải chân thân hắn là rồng, cũng không sợ tam muội chân hỏa
của Áp vương, giờ phút này e là đã sớm thua trận bỏ mạng.
Ta ở
bên trong kết giới thử chạm vài lần, pháp lực của hắn so với ta cao hơn
rất nhiều, ta đương nhiên có chạm vào nó cũng không mở, trong lòng lo
lắng, mắt nhìn thấy tà áo trắng trên người hắn đã thấm huyết sắc, khiến
oan hồn ác quỷ bốn phía lộ vẻ tham lam đói khát. Hổ yêu sói yêu lại cười đến cực kỳ tàn nhẫn, như thể hắn đã trở thành món ăn trên bàn của đám
yêu tinh này. Trong lòng ta nổi trống, chỉ thấy máu huyết trong huyết
quản thình thịch bốc lên, sắp đặt kỹ càng sống một vạn năm, tổng lại chỉ để ta gặp được tiên nhân sẵn sàng vì ta không tiếc mạng sống thế này,
theo như cách nói nhân gian, đây chính là đại nghĩa sinh tử, ta há có
thể ham sống sợ chết, sống tạm như thế ?
Cũng không biết làm thế
nào lại sinh ra một cỗ lực lượng, ta vận pháp lực toàn thân niệm một cái phá tự quyết, nhất thời kim quang bắn ra bốn phía, kết giới trước mặt
ta vỡ ra thành bọt biển, ta dùng thanh linh ngũ sắc trong số lông vũ
trên người, khiến đám oán quỷ ác sát sợ tới tới mức thối lui ra ngoài ba dặm, Hổ yêu lập tức hô to : " Tiên tử tội gì lại đối nghịch với Áp
vương ? Tại hạ đã hướng Áp vương báo cáo hôn sự của người và ta, đến lúc đó tại hạ đương nhiên vui mừng náo nhiệt cưới tiên tử, người cần gì
phải vì một con rồng mà chịu khổ ? "
Ta quay đầu nhìn, Nhạc Kha
giống như phân tâm nghe thấy mấy câu nói đó, dưới kiếm có chút chần chừ, không đề phòng trên cánh tay trái lại bị Áp vương đâm bị thương, hắn
hơi buông thõng tay trái quay đầu nhìn ta, trong mắt hình như có tia
kinh hãi.
Ta cuối cùng rống to bằng cả sức lực : " Một Hổ yêu nho nhỏ cũng dám ngông cuồng đòi kết tiên duyên, tìm chết sao ? " Thanh
linh ngũ sắc trong tay biến hóa thành một thanh đao sắc bén, dồn hết tu
vi cả đời hướng phía Hổ yêu đâm tới, bóng tối bao trùm sắc mây phai
nhạt, sói yêu kêu thảm một tiếng : " Đại ca… "
Hắn thế nhưng trong lúc nguy cấp đã chắn phía trước Hổ yêu.
Nếu không phải giờ phút này ta với những yêu tinh này là địch, e rằng bản
thân cũng sẽ cực kỳ cảm phục tình nghĩa này của sói yêu.
Hổ yêu
dường như không thể tin được việc ta cư nhiên hạ sát chiêu, ngơ ngơ ngác ngác đứng ở phía sau sói yêu, chính là báo yêu đôi mắt như muốn nứt ra : " Loan điểu, ngươi thế nhưng lại giết hại nhị ca nhà ta, ta liều mạng
với ngươi… "
Ta thu hồi Ngũ sắc thanh linh, niệm tiên quyết đem
máu trên đấy lau sạch, cười lạnh lùng : " Nói rõ cho chúng yêu tinh núi
Nữ Sàng biết, bổn tiên chính là từ nhỏ đã quen đánh nhau cho đến lúc
lớn, quả đấm đương nhiên cũng không chịu ăn chay, hôm nay phàm là kẻ nào còn có chút lương tri, không tuân phục Áp vương, bổn tiên đương nhiên
sẽ tha cho. Nếu như chết không hối cải, nguyện vĩnh sinh vĩnh thế đi
theo loài thú dữ này, người vốn vui vẻ an nhàn như bổn tiên đây hôm nay
sẽ đại khai sát giới, một tên cũng không chừa ! "
Đúng lúc đó,
cái đuôi sắt thép của báo yêu kia quét đến, tựa như thiết côn nặng trên
trăm cân đánh thẳng vào mặt, ta hối hả thối lui, nhanh nhẹn đưa Ngũ sắc
thanh linh lên tiếp, màu sắc lộng lẫy vô cùng chói mắt, thẳng tẳp xuyên
qua mi tâm báo yêu một chút, ánh mắt phẫn nộ của hắn ngưng trọng, thân
hình cường tráng nhanh nhẹn chậm rãi ngã xuống, giống như sói yêu bị ta
giết trước đó, hiện ra nguyên thân, chính là một con báo nhiều năm tuổi.
Trong đám yêu tinh tràn đến lúc trước, có một con chồn yêu đã từng bước từng
bước lùi về sau, trong chớp mắt thì mất dạng. Đám yêu tinh còn lại cũng
dần dần rút đi, thân thể cường tráng của Hổ yêu có chút suy sụp : " Tiên tử nhất định không buông tha tại hạ cùng các huynh đệ ? "
Ta lắc lắc đầu, đem Ngũ sắc thanh linh nơi mi tâm báo yêu đã chết gọi về, c