
yên lai,
nguyên lai, hết thảy chuyện này là như thế
Nàng bởi vì chiếm được Kim Long thần ngọc nên nàng mới không tồn tại trên
đời này, phải không? Như vậy, Diệp Dược Nô là nàng! Đó là hoàng hậu
tương lai của ta, phải không? Ta tương lai sẽ đối xử với nàng như vậy
sao? Ta sẽ sao?
Ta vỗ về trái tim đang đập rất mạnh, trong khoảng thời gian ngắn, cư nhiên không biết nói cái gì, Diệp Dược Nô này có phải là Diệp Dược Nô kia
không? Không sai, không sai, nàng tương lai sẽ là thê tử của ta, sẽ là
hoàng hậu của ta, sẽ là mẫu thân của con ta
Trách không được! Trách không được nàng nhất định nói ta phải hảo hảo chiếu
cố Tuyên Tuyết Dung, nguyên lai, Tuyên Tuyết Dung chính là hài nhi của
ta! Không thể nào, ngẫm lại chính mình cũng không lớn hơn nàng bao nhiêu mà làm cha của nàng! Đáng sợ! Đáng sợ!
Tất cả mọi chuyện không hợp lý cũng trở nên hợp lý, lúc này, ta cư nhiên
kinh hỉ đến chết khiếp, thật là cao hứng, ít nhất mà nói, người theo
nàng ở cùng 1 chỗ là ta chứ không phải nhị đệ
Mà tình địch ta vẫn hằng tưởng tượng căn bản không hề tồn tại, nguyên lai, các nàng là cùng 1 người! A ha ha!
Ta kích động chạy ra khỏi thần điện, chạy tới hội chùa. Hôm nay là ngày
cuối cùng của hội chùa, ta muốn bộc bạch với nàng, để cho nàng làm thái
tử phi của ta, hảo xúc động, hảo hưng phấn
Ta quá hưng phấn nên không thấy Hoàng thúc thúc ở phía sau cau mày “Vũ Hiên, biết làm cái gì rồi chứ?”
Đường Vũ Hiên gật đầu, phi thân bay nhanh đi
1 đêm này, ta đứng đợi suốt 1 đêm. Pháo hoa tàn rồi lại nở. Nở rồi lại
tàn. Trái tim của ta cũng càng ngày càng lạnh, đợi đến khi hừng đông, ta mới giật mình, nguyên lai mình đã ở đây suốt cả 1 đêm
Rốt cuộc là vì sao nàng không đến, rõ ràng đã hẹn với ta. Ta giận dữ ngút
trời, hồi cung, 1 hơi xông lên Xuất Vân điện “Diệp Dược Nô, ngươi ra đây cho ta, ngươi nói như thế nào, ngươi không phải đã nói là đêm qua cùng
ta đi xem pháo hoa sao? Tại sao ngươi thất hứa? Đáng chết! Mau ra đây!”
Ta giống như 1 đố phu [người chồng hay ghen'>, tức giận lục soát từng
phòng trong Xuất Vân điện
Ông trời không chiều lòng ta, cư nhiên không tìm thấy người, đáng chết “Nhị đệ!” Ta vọt với phòng Vấn Hiên, 1 tay túm lấy cổ áo hắn, đôi mắt đỏ
ngầu “Nói! Diệp Dược Nô đâu rồi?”
Nhị đệ cau mày híp mắt, “Đại ca, mới sáng sớm, huynh làm cái quái gì!”
“Ta nói, Diệp Dược Nô ở phòng nào?” Đôi mắt ta đỏ ngầu, gió rét thổi 1 đêm làm ta xanh cả mặt
Vấn Hiên bị bộ dáng của ta hù dọa, nửa ngày mới nói “Hôm qua, nàng đột nhiên cùng Diệp thần y quay về cốc rồi!”
Ta buông hắn ra, nguyên lai, nguyên lai ngày đó nàng không chịu cùng ta đi hội chùa là bởi vì biết hôm qua nàng sẽ rời đi cùng Diệp thần y! đáng
chết! đáng chết! nữ nhân đáng chết, ta 1 chưởng đập lên bàn, cất bước
chạy vội đi
Ta
dùng hết thảy mọi phương pháp để chứng thực quan hệ giữa ta và Tuyên
Tuyết Dung, lấy máu nhận thân, hoàng tộc Hoàng quốc đặc biệt lấy máu
Xích Hoàng để chứng thực máu của hoàng tộc, trên đầu vai nàng có 1 dấu
hồng mai. Tất cả đều giống như ta nhìn thấy, đúng vậy, nàng đích thật là nữ nhi của ta
Biết hết thảy chân tướng, biết nàng không sống được mấy năm nữa, ta liền dồn toàn bộ tâm tư vào nàng. Mà giữa chừng, nữ nhân kia lại tới gặp ta,
cùng ta định ước, ta cơ hồ tuyệt vọng ngăn cản mọi chuyện phát sinh. Rõ
ràng là yêu nàng, nhưng lại phải đối xử với nàng như vậy
Nếu như Tuyên Tuyết Dung không chết thì ta và nàng liền có thể vui sướng ở bên nhau, phải không? Phải không?
Nhưng là, cho dù ta chu đáo, cẩn thận đến thế nào, ngày này vẫn không thể
tránh khỏi. Nhìn vết máu bên khóe môi Tuyết Dung, trái tim của ta rối
loạn, đau đớn, đây là nữ nhi của bọn ta, vì sao lại bị người khác hạ
độc! A! Là ta, người mà bọn họ muốn hạ độc là ta, nhưng Tuyết Dung đã
trúng độc thay cho ta
Ta ôm nàng, lớn tiếng gào thét, cứ như thể nhìn thấy tương lai bi thảm của ta và Diệp Dược Nô. Nàng, cuối cùng cũng chết, phải không?
Thụy thái y dùng tất cả mọi biện pháp cũng không có cách nào kéo nàng trở về từ quỷ môn quan. Mọi người cũng thở vắn than dài, Vấn Hiên gấp đến độ
cứ chà xát 2 tay. Ai? Rốt cuộc là ai hạ độc? Ta rống giận, nếu ta bắt
được người hạ độc kia, ta chắc chắn sẽ không buông tha hắn, ta muốn hắn
đền mạng gấp 10 lần cho nữ nhi của ta
Khi bọn họ tuyên bố Tuyết Dung đã không còn cách cứu chữa, đôi mắt ta đỏ
ngầu, ngồi ở bên giường Tuyết Dung, sắc mặt nàng tới nhợt nhưng lại xinh đẹp kinh người, hai hõm má đã trở nên thật sâu, thần thái ngày của ngày xưa đã mất hẳn, Vấn Hiên đề nghị có thể đến Phượng Hoàng cốc tử 1 lần
Nhưng lại bị ta cự tuyệt, đôi mắt hắn đỏ ngầu, cãi nhau ầm ĩ với ta. Đây là
lần duy nhất huynh đệ của ta hung ác với ta 1 lần. Vấn Hiên kiên trì
rằng Diệp Dược Nô có thể cứu mạng Tuyết Dung, nhưng là, ta biết, sau khi ta đưa Tuyết Dung đi sẽ chỉ trở thành nuối tiếc cả đời
“Đại ca! Ta không ngờ huynh cư nhiên là ngươi như thế, cư nhiên đối xử với
Tuyết Dung như vậy, rõ ràng là có cơ hội, sao huynh không đi?” Hắn từng
ngụm từng ngụm thở phí phò “Chẳng lẽ tình nghĩa mà đại ca dành cho Tuyết Dung mấy nă