XtGem Forum catalog
Lang Vương Sủng Thiếp

Lang Vương Sủng Thiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324401

Bình chọn: 7.00/10/440 lượt.

, có thể bắt được nàng.

“Có.”

“Thưởng cái gì?”

“Bổn tiểu thư thơm môi một cái, được không?”Nàng cười vui, nàng rất thích cảm giác này, giống như đang nói yêu đương.

“Chỉ một cái sao? Mười cái được không?”Hắn cò kè mặc cả nói.

“Chàng bắt được ta nói sau, không được dùng khinh công, không thể chạy, chàng bắt được ta, ta liền cho chàng mười cái hôn môi.”Nguyễn Nhược Khê đưa ra điều kiện nói.

“Được.”Tây Môn Lãnh Liệt đi nhanh tới hướng nàng.

“Đến đây.”Nguyễn Nhược Khê lấy tay xách váy bỏ chạy rất xâ.

“Từ từ, không phải nàng nói không được chạy sao? Sao nàng chạy?”Tây Môn Lãnh Liệt dừng chân hỏi.

“Ha ha, đó là chàng, không phải ta.” Nguyễn Nhược Khê cười đến nỗi gập thắt lưng xuống.

“Nàng ăn gian.”Đôi mắt Tây Môn Lãnh Liệt híp lại.

“Vậy thì thế nào? Ai bảo chàng ngốc như vậy.”Nguyễn Nhược Khê cười càng chạy càng xa. Vừa định quay đầu lại, thân thể đã bị hắn ôm lấy nhấc lên trên lưng ngựa.

“Đuổi tới rồi, thế nào? Mười cái hôn, không được ăn gian.”Tây Môn Lãnh Liệt ôm chặt nàng.

“Chàng ăn gian, sao chàng lại cưỡi ngựa?”Nguyễn Nhược Khê bất mãn trừng mắt hắn.

“Nàng chỉ nói không được dùng khinh công, không được chạy, cũng không nói không được cưỡi ngựa?”Đôi mắt Tây Môn Lãnh Liệt mang theo ý cười nhìn nàng, nàng nghĩ nàng thực sự thông minh sao?

“Chàng………..”Nguyễn Nhược Khê thở hổn hển bĩu cái miệng nhỏ nhắn.

Nhìn thấy bộ dạng đáng yêu nghịch ngợm của nàng như thế, hắn cũng không nhịn được, không nói hai lời ôm nàng liền hôn xuống.

Ngựa thì không ngừng chạy băng băng, người trên lưng ngựa lại gắt gao ôm chặt một chỗ, kích tình triền miên.

Ngày hạnh phúc luôn rất ngắn ngủi, chỉ chớp mắt hơn mười ngày trôi qua, bọn thị vệ đã chuẩn bị xong, chờ hồi cung.

Ngồi ở xe ngựa nghĩ lại hạnh phúc mấy ngày nay qua, Nguyễn Nhược Khê nhịn không được cười vui vẻ.

“Nương nương, vương rất thích ngươi, về sau, nói không chừng nương nương liền làm hậu.”Tiểu Ngọc cũng vui vẻ nói.

Một câu, lại làm nụ cười của nàng ngưng tụ trên mặt, hạnh phúc mấy ngày nay, duờng

như khiến nàng quên, hắn là vương, là trượng phu có rất nhiều nữ nhân,

nghĩ vậy, trong lòng lập tức đau xót.

“Nương nương, nô tì lắm miệng.”Tiểu Ngọc lập tức hối hận

“Tiểu Ngọc, chuyện này không liên quan tới ngươi.”Nguyễn Nhược Khê nói, nàng chỉ có thể khiến bản thân quên đi, một khi đã không thể thay đổi, nàng chỉ có thể để mình chấp nhận, huống chi nàng chưa

từng có ý nghĩ muốn ngồi lên ngôi vị hoàng hậu.

Tiểu ngọc

Ngồi ở một bên không nói chuyện, kỳ thật nàng biết nương nương lo lắng

cái gì? Cũng không thể không ấm ức thay nương nương, vì sao nương nương

lại là huyết nô.

Sau vài ngày trở lại hoàng cung, ngày ngày giống như trước kia, điểm khác biệt duy

nhất, chính là bọn họ yêu càng sâu, càng đậm, mà chuyện này, đương nhiên không trốn được ánh mắt bất kì kẻ nào, nhất là Phượng Minh.

“Vương, sắp đến đêm trăng tròn rồi, vương chuẩn bị xong chưa?”Hắn chắp tay hỏi.

“Phượng Minh, đợi một ít ngày nữa, ta muốn chắc chắn, dù sao mười mấy năm cũng đợi được, thêm một chút cũng không sao.”Tây Môn Lãnh Liệt nói.

“Vương, đây là người từ chối sao, thời cơ đã chín, vì sao còn muốn đợi mấy ngày nay nữa, thần sợ đến lúc đó, vương liền càng thêm do dự không quyết,

như thế cố gắng trước kia chẳng phải là uổng phí?”Phượng Minh một câu một câu áp sát hắn hỏi, nhìn ra trong đôi mắt hắn trốn tránh cùng giãy dụa.

“Phượng Minh, ta là dạng người gì ngươi còn không rõ ràng sao? Ngươi nghĩ rằng

ta và ngươi là loại vì tư tình nhi nữ nên cái gì cũng không để ý sao?

Ngươi nghĩ rằng ta sẽ vì nàng, khiến bản thân thống khổ như vậy sao?”Tây Môn Lãnh Liệt cũng hỏi lại hắn, giọng nói tuy lạnh, nhưng sức lực không đủ.

“Vương, chính là bởi vì ta biết rõ người là dạng người gì, mới biết được nếu

chuyện gì một khi đã quyết định, sẽ không thay đổi, cho nên ta không thể cho người cơ hội thay đổi chủ ý, vương có lẽ chính người cũng không

biết, người đã vì nàng thay đổi rất nhiều.”Phượng Minh gằn từng tiếng nhìn hắn nghiêm tức nói.

“Ta sẽ không thay đổi chủ ý.”Thái độ Tây Môn Lãnh Liệt cứng rắn nói.

“Vương, ngươi đã thay đổi chủ ý, nếu là trước kia, ngươi nhất định sẽ không

chút do dự, không thể chờ đợi được, nhưng bây giờ thì sao, người tìm lý

do cho mình.”Phượng Minh lập tức vạch trần hắn.

Đôi mắt Tây Môn Lãnh Liệt gắt gao nhìn hắn, trên mặt có chút phẫn nộ.

“Vương, tâm tư của người bây giờ, chính người rõ ràng nhất, thần sẽ không nhiều lời, còn thời gian, người tự mình hiểu rõ đi, thần cáo lui.”Phượng Minh chắp tay nói xong, xoay người liền rời đi, nếu hắn không quyết định được, như vậy để mình giục hắn quyết định.

Tây Môn Lãnh Liệt lúc này mới ngồi trên ghế, hắn biết Phượng Minh nói đúng, hắn tự

tìm lý do cho bản thân, nhưng nghĩ sau này không thể nhìn thấy nụ cười

của nàng, vẻ dí dỏm của nàng, đáng yêu của nàng, tâm hắn giống như bị

kim đâm, không phải rất đâu mà là kéo dài không dứt.

Đấu tranh

hồi lâu, hắn mới lập tức từ trên ghế xuống, hắn quyết định, Phượng Minh

nói rất đúng, hắn không thể do dự, một khi đây là vận mệnh đã định

trước, nhất định phải hy sin