
họ, bất chợt vùng khỏi cánh tay Nam Tịch Tuyệt, đánh về phía Nam
Cung Quân Như: "Ngươi. . . . . . Cái tên cầm thú này, cặn bã, mau để Yến tử xuống!" Cô kéo Nam Cung Quân Như không thả, dùng sức đem Yến tử kéo
xuống.
"Nam tử, cô ấy uống say rồi !" Nam Cung Quân Như bị cô cào hai cái, trên cánh tay đau rát, giọng nói không khỏi có chút lên cao.
Nam Tịch Tuyệt bế cô, "Tiểu Nhiên, em điên rồi."
"Tôi không có, tôi. . . . . ." An Nhiên dùng sức đấm đá , "Mới vừa rồi Yến
tử có nói, nói. . . . . ." Cô chỉ vào Nam Cung Quân Như, đột nhiên hiểu
được tại sao cô vẫn lo sợ bất an rồi, "Hắn xâm phạm qua Yến tử!" Cô căm
thù đến tận xương tuỷ nhìn Nam Cung Quân Như, sau đó là sắc mặt hờ hững.
Cô còn muốn nói tiếp, lại bị Nam Tịch Tuyệt bụm miệng, nửa kéo nửa ôm ném vào trong xe của mình.
Váy trên người An Nhiên nhăn thành một đoàn, tay chân cô cùng sử dụng bò
dậy, lại đụng phải mui xe, đau đớn kêu lên một tiếng sau đó lại nằm
xuống chỗ ngồi.
"Em hãy thành thật một chút." Mới vừa ngồi vào ghế lái Nam Tịch Tuyệt liền uốn người qua xoa xoa đầu của cô.
Vẻ mặt An Nhiên oán giận nhìn anh ở đằng trước, "Anh, anh đừng đưởng rằng
mình rất giỏi. Anh dám tổn thương người nhà của em một chút thử xem?"
Cô kiên trì một lát, lại mềm xuống, "Nhưng là như vậy đối với dì Anh cũng
không công bằng, đúng không? . . . . . ." Đầu của cô hỗn loạn, "Không có lỗi với dì Anh, ba mẹ em đều là người tốt. . . . . ."
Nam Tịch Tuyệt khởi động xe, quay đầu lại dịu dàng nói: "Ngoan, ngủ một chút thôi, về đến nhà anh sẽ gọi em."
"Oh." An Nhiên nghe lời nằm xuống.
Cô rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ, còn phát ra tiếng khò khè. Nam Tịch
Tuyệt đưa cô đến cửa chính nhà họ An, cô níu tay áo của anh lại, cười hì hì nói: "Em còn chưa nói với anh, em muốn gả cho anh, còn phải sinh đứa trẻ cho anh?"
Nam Tịch Tuyệt vỗ vỗ đầu của cô, "Em bây giờ vẫn còn là trẻ con."
"Anh không muốn?" An Nhiên bĩu môi, "Em còn không muốn sinh đây!"
Nam Tịch Tuyệt không khỏi lắc đầu, "Mau trở về ngủ." Nam Tịch Tuyệt nhấn
chuông cửa nhà họ An, vợ chồng An Diệc Bác đã nhận được điện thoại của
Nam Cung Quân Như từ sớm nên vội vã ra đón.
Nhìn con gái còn đang ở tuổi vị thành niên lại uống say đến ngã trái ngã phải, An Diệc Bác
tức giận nói: "Càng lớn càng không biết phép tắc." Quay đầu lại thấy vẻ
mặt lo lắng đau lòng của Nhập Hồng, giận cá chém thớt nói: "Con hư cũng
tại mẹ không biết dậy!"
Nhập Hồng lấy khăn tay ra lau mồ hôi cho
An Nhiên, vỗ về ôm cô, đôi mắt đẹp giận giữ nhìn An Diệc Bác: "Tôi không biết dậy, tôi cũng chỉ có duy nhất một đứa con gái bảo bổi. Nhiên Nhiên biến thành như vậy cũng đều là lỗi của ông! Con gái ruột của tôi so ra
vẫn còn thua Yến tử từ nhỏ không có mẹ mà vẫn được vui vẻ, trong lòng
tôi còn có thể dễ chịu được sao?" Nói xong, Nhập Hồng liền rơi nước mắt, "Hôm nay vừa đúng lúc Nam tử cũng ở đây, để Nam tử nói lời công đạo, An thị chỉ có thể giao cho Nhiên Nhiên của tôi!"
Nghe thế , Nam
Tịch Tuyệt cũng hiểu ra, vợ chồng An Diệc Bác không chỉ vì chuyện An
Nhiên say rượu về muộn, chỉ sợ hôm nay sau khi vợ chồng Nam Cung tới gửi thiệp mời sinh nhật của Yến tử, đã kích thích Nhập Hồng. Dì Hồng lại
cùng An Diệc Bác gây gổ.
Thế lực nhà Nam Cung rất lớn, ông cha
cũng chỉ xuất thân từ những kẻ lưu manh lang thang ở nước Mĩ, dần dần
phát triển cho tới bây giờ, nghiễm nhiên lại trở thành đầu rồng ở bang
C. Thời điểm Nam Cung Quân Như sinh nhật 16 tuổi hắn đã tiếp nhận một
nửa sản nghiệp trong nhà, làm con gái Yến tử bị đẩy lùi về sau một năm,
lần sinh nhật này vừa đúng để công nhận quyền làm chủ của cô.
Nhập Hồng đã sớm có tính toán, liền cùng An Diệc Bác thảo luận đến vấn đề
phân chia tài sản, hơn nữa còn nói đợi đến khi Khâu Thiếu Trạch tốt
nghiệp đại học, sẽ để cho hắn dọn ra khỏi nhà. Không ngờ bây giờ An Diệc Bác lại đổi ý, nói muốn chia cho Khâu Thiếu Trạch 10% tài sản. Nhập
Hồng nhất thời liền nổi giận: "Tôi dễ dàng tha thứ để cho nó ở cái nhà
này nhiều năm như vậy, không phải để cho nó đi cướp tài sản của Nhiên
Nhiên!" An Diệc Bác cũng tự biết mình đuối lý, nhưng rốt cuộc vẫn đau
lòng cho con trai từ nhỏ đã không được nhiều tình thương, "Nó bị bệnh
nếu không có tiền sẽ không chống đỡ được lâu! . . . . . . Nói tóm lại nó là con trai tôi."
Khâu Thiếu Trạch vĩnh viễn chính là cái gai ở
trong nhà này, Nhập Hồng ngay lập tức sắc bén, "Ông biết nó là con trai
của ông, vậy tại sao ông không suy nghĩ một chút ông làm như thế nào để
xin lỗi tôi? Nhiên Nhiên từ nhỏ đã bị ba nó làm tổn thương như vậy, khó
trách tình cảm trong nhà bất hòa."
Hai người bộc phát cãi vã
kịch liệt ngay sau khi nhận được điện thoại của Nam Cung Quân Như. Nhập
Hồng đem những sự thay đổi của An Nhiên trong những năm này tất cả đều
thu vào trong mắt, mặc dù cô không còn bá đạo cực đoan như lúc nhỏ nữa,
nhưng tính tình lại lành lạnh, chỉ trừ tiếp xúc với Nam Tịch Tuyệt, số
lần cô chủ động nói chuyện càng ít, chứ đừng nói đến việc tâm sự cùng An Diệc Bác.
"Em. . . . . . Không hiểu chuyện!" An Diệc Bác cũng tự cảm thấy mất mặt ở trước mặt