
chờ hoàng thượng ban hôn xong ta lập tức sẽ dẫn nàng hồi phủ.
Nói xong hắn không
quan tâm đến người bên cạnh có phản ứng gì, trực tiếp ôm cô đi tiếp.
Tình thế này Tiểu Hồng có muốn phản kháng cũng không đủ sức, đành phải
cúi thấp mặt tiếp tục đến Ngự hoa viên.
Sự xuất hiện của Phong Mạc Vũ lôi kéo tất cả ánh mắt ngưỡng mộ của những
nữ nhân trong yến tiệc, ai nấy đều vui mừng chỉnh sửa lại y phục hòng
gây sự chú ý đối với hắn, chỉ cần được Nhiếp chính vương chú ý một lần
thì cơ may được gả vào Vân vương phủ không phải là nhỏ.
Nhưng sau đó lại cảm thấy không đúng, tại sao Nhiếp chính vương lại mang bên
mình một nữ nhân khác, chẳng phải thiên hạ đồn đại Nhiếp chính vương
không gần nữ sắc hay sao. Cô ta là ai? Vì sao lại có thể đi gần người
đến vậy?
Ngay lập tức những ánh mắt ấy
dời qua người Tiểu Hồng, tất cả đều một loại biểu cảm đó là ganh ghét.
Hôm nay Tiểu Hồng được trang điểm hết sức lộng lẫy, không ai có thể nhìn ra đây từng là một tiểu nha hoàn hầu hạ người khác. Sức hút toát ra từ
người cô ngay cả Đinh Uyển Uyển cũng không sánh bằng thế nhưng những nữ
tử khác không cam tâm, họ không thể để Nhiếp chính vương ngang nhiên bị
nữ nhân này cướp mất.
Tần công công theo ý chỉ hoàng thượng đến truyền Nhiếp chính vương vào thư phòng, nãy giờ
tìm kiếm khắp nơi đều không thấy người, thật may bây giờ người đã xuất
hiện. Ông ta rất nhanh tiến đến phía Phong Mạc Vũ truyền đạt ý chỉ.
- Nhiếp chính vương, hoàng thượng mời người vào ngự thư phòng có chuyện.
Vừa nói ông ta vừa nhìn qua phía Tiểu Hồng, tuy có hơi nghi hoặc thân thế
vị thiên kim này như thế nào mà đích thân Nhiếp chính vương dẫn đi dự
yến tiệc nhưng bản thân cũng nhận thức được lúc này không phải lúc. Hơn
nữa vị thiên kim này lại cúi gằm mặt, có lẽ không quen với không khí ồn
ào nếu hiện tại câu hỏi của ông động chạm gì đến người này chắc chắn
Nhiếp chính vương sẽ chỉnh ông thê thảm.
Phong Mạc Vũ không an tâm để Tiểu Hồng ở lại một mình, tuy nhiên hoàng thượng đã có chỉ hắn không thể chối từ, đành ngậm ngùi để nữ tử bên cạnh lại,
trước khi đi còn dặn dò chu đáo.
- Nàng
đứng đây chờ ta một chút, ta gặp hoàng thượng xong sẽ quay lại, nhớ
không được đi lung tung ngộ nhỡ bị lạc đường biết không.
Tiểu Hồng đưa mắt tìm kiếm một góc khuất, thật may phía bên kia đình có một
cái cây lớn hiện tại không có ai chú ý tới, nhưng vừa mới đi được vài
bước đã bị một cánh tay kéo lại, người này không ai khác chính là Đinh
Uyển Uyển. Cô ta vốn đã chú ý Tiểu Hồng từ khi cô cùng Phong Mạc Vũ xuất hiện tuy nhiên đợi sau khi Phong Mạc Vũ rời đi mới dám bước đến.
Cô ta nắm tay Tiểu Hồng thân thiết, miệng cười nói khiến người ngoài lầm
tưởng rằng hai người họ là tỷ muội tốt. Những kẻ bám theo đuôi Đinh Uyển Uyển vốn không vừa mắt Tiểu Hồng nhưng cũng giống Đinh Uyển Uyển họ làm ra điệu bộ dịu dàng tao nhã lần lượt bước đến làm quen.
- Không biết tiểu thư là thiên kim nhà ai, người và Nhiếp chính vương có
quan hệ gì, vừa rồi ta còn thấy hai người rất thân thiết nha.
Tiểu Hồng mỉm cười một cái không nói thêm gì, trong lòng thầm rủa, tất cả
đều là giả tạo, đi theo người ta làm nha hoàn từ nhỏ, sau này lại theo
tiểu thư vào trong cung lẽ nào ngay cả việc đối phương thật giả thế nào
cũng không nhìn ra sao. Hơn nữa cô sẽ trả lời với họ ra sao, cô là thiên kim nhà ai, cô và Phong Mạc Vũ có quan hệ gì, suy cho cùng chính cô
cũng không biết.
- Ai da, các vị tiểu
muội đừng làm Tiểu Hồng cô nương sợ. Tiểu Hồng trước đây là kỹ nữ ở Xuân Mãn lâu sau đó được Vũ ca ca mang về phủ, tuy xuất thân làm kỹ nữ nhưng dù thế nào vẫn là người Vũ ca chọn, các muội tuyệt đối không được xem
thường Tiểu Hồng cô nương.
Câu nói vừa
rồi của Đinh Uyển Uyển khiến những kẻ đang tay bắt mặt mừng kia dừng lại mọi động tác, bọn họ đứng xa cô ra một chút, thậm chí lấy khăn tay để
lau bàn tay vừa chạm vào người cô. Bao ánh mắt gắn chặt trên người cô
ngập tràn ý tứ khinh bỉ.
- Kỹ nữ sao? Không phải giở mọi thủ đoạn để bò lên giường Nhiếp chính vương, sau đó dụ hoặc người lập cô làm Trắc phi đấy chứ.
Tiểu Hồng mặc kệ lời lẽ khinh bỉ của đám người này, dù sao sau khi trở về
Vân vương phủ cô cũng không cần cặp lại họ, điều quan tâm duy nhất là
hài tử của mình, tất cả cô đều nhẫn nhịn chịu đựng, chỉ cần sau này cô
và con có thể sống cạnh nhau là được.
- Không hay rồi, ngọc bội của ta mất rồi, có ai nhìn thấy miếng ngọc bội của ta đâu không?
- Lục Lam, ngọc bội của muội như thế nào?
- Uyển Uyển tỷ tỷ, ngọc bội của muội là cống phẩm từ Đông Dương do đích
thân thái hậu ban tặng, mảnh ngọc bội này rất quý, vừa nãy muội còn thấy bên người nhưng sau khi nói chuyện với Tiểu Hồng cô nương thì đột nhiên biến mất. Tiểu Hồng cô nương, nếu cô nương có mượn xem thử thì trả lại
cho ta.
Nói là mượn xem thử nhưng ai cũng hiểu ý tứ trong lời nói của Lục Lam rằng Tiểu Hồng cố ý ăn cắp miếng
ngọc bội đó. Họ được nước lấn tới, ngày càng không xem cô ra gì.
- Ai da, kỹ nữ suy cho cùng cũng là kỹ nữ, dù có khoác trên mình y phục lộng lẫy đến mấy thì cuối cùng vẫn một loại bản chất