Duck hunt
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326293

Bình chọn: 8.5.00/10/629 lượt.

chết chính con ruột của mình là loại cầm thú không bằng".

Tiểu Hồng nhất định không cho phép hài tử của mình xảy ra chuyện gì, nó

thuộc về một mình cô, không ai có quyền đoạt đi tính mạng của nó. Hiện

tại Phong Mạc Vũ đã mất hết tính người cô không còn khả năng lưu lại nơi này, trước đây hắn dùng Xuân Mãn lâu để uy hiếp cô nhưng hiện tại vì

hài tử của mình hết thảy cô đều không quan tâm.

Tiểu Hồng lấy trộm y phục của Tiểu Lan, cải trang thành một tiểu nha hoàn

theo cửa sau đi ra ngoài, dù gì người trong vương phủ cũng rất đông, mà

dung nhan của Tiểu Hồng mọi người cũng mới thấy một lần sẽ không để lại

ấn tượng sâu. Hơn nữa trước đây Tiểu Hồng đã từng là nha hoàn vì vậy giả dạng một nha hoàn cũng không có gì khó khăn.

Lúc đầu Tiểu Hồng có chút lo lắng nhưng cảm thấy mọi người trong vương phủ

không ai chú ý đến nên mới có thể dễ dàng thoát thân ra ngoài. Bây giờ

cô chỉ có thể đến một nơi đó chính là Xuân Mãn lâu, ở đó Hoa tỷ và Tiểu

Bạch tỷ nhất định sẽ chăm sóc cô thật tốt.

.....................................

Hoàng cung vắng lặng bao nhiêu ngày qua bỗng trở nên xôn xao bởi lẽ hoàng

thượng cùng hoàng hậu đã quay trở về. Tin tức này nhanh chóng truyền

khắp kinh thành, văn võ bá quan lớn nhỏ đều hết thảy vui mừng. Xem ra

Phong Thiên quốc đã vượt qua được kiếp nạn lần này rồi.

- Hoàng huynh, người thực sự không sao rồi.

Phong Mạc Vũ mừng rỡ ôm hắn vào lòng, cuối cùng gánh nặng trên vai cũng được

gỡ xuống. Hoàng thượng trở về nghĩa là Phong Mạc Vũ không cần phải thay

người giải quyết việc triều chính, có thể dành thời gian cho tiểu cô

nương trong lòng.

- Tam đệ, cảm ơn đệ đã thay ta gánh vác mọi chuyện, Phong Thiên quốc bình an vô sự tất cả đều do công lao của đệ.

Hắn cùng Phong Mạc Vũ đoàn tụ, cả hai hết thảy vui mừng. Trong lúc này

Phong Mạc Vũ bỗng nhớ đến một chuyện, vội vàng quỳ xuống khẩn cầu.

- Hoàng huynh, đệ biết huynh mới trở về nói ra chuyện này không được hợp

đạo lý nhưng thần đệ không thể chờ đợi thêm. Mong huynh hạ chỉ sắc phong một cô nương không gia không thế trở thành vương phi của đệ.

Hắn nhất thời bất ngờ, vị tam đệ này của hắn từ bao giờ có ý trung nhân,

nhớ lúc trước hắn hạ chỉ ban hôn cho Phong Mạc Vũ cùng Đinh Uyển Uyển

nhưng Phong Mạc Vũ sống chết không đồng ý lại còn kháng chỉ. Xem ra vị

cô nương này không phải tầm thường.

- Được, tối nay trong cung mở yến tiệc đệ hãy dẫn theo cô nương ấy đến, ta nhất định sẽ hạ chỉ tác thành cho hai người.

- Đa tạ hoàng huynh.

Đối với ý trung nhân của Phong Mạc Vũ hắn có chút tò mò, không biết vị cô

nương nào có thể khiến trái tim sắc đá vị hiền đệ này của hắn tan chảy.

Hắn không chú trọng quá về gia thế, chỉ cần là người tam đệ thực tâm yêu hắn sẽ không phản đối.

.....................

Chương 56. Hoàng hậu nổi giận

Phong

Mạc Vũ ngay lập tức hồi phủ. Từ lúc hoàng thượng đồng ý tác thành cho

hắn và Tiểu Hồng tâm tình hắn vui lên không ít, quên sạch mọi chuyện

không vui xảy ra từ trước đến giờ. Lúc đầu hắn còn lo lắng Tiểu Hồng là

cô nương không gia thế, việc trở thành vương phi của nhiếp chính vương

sẽ khó mà được chấp nhận thế nhưng mọi chuyện giờ đã khác, chỉ cần một

lời hứa vừa rồi của hoàng thượng đã giải quyết tất cả. Nghĩ đến chuyện

nữ nhân trong lòng sớm danh chính ngôn thuận gả cho mình Phong Mạc Vũ

không khỏi nở một nụ cười hạnh phúc.

"Tiểu Hồng, hy vọng nàng hiểu được tâm ý của ta".

Phong Mạc Vũ ngồi trong kiệu nhưng lòng vẫn thấp thỏm, tại sao hắn lại thấy

mấy tên phu kiệu này hôm nay quá mức chậm chạp. Mặc dù từ hoàng cung trở về Vân vương phủ chỉ mất chưa đầy nửa canh giờ nhưng hắn cảm tưởng như

thời gian trôi qua đã vài năm.

Kiệu đi ngang qua khu phố đông người, Phong Mạc Vũ nhắm hờ mắt không quan tâm đến những gì xảy ra xung quanh.

- Công tử, mấy ngày nay chàng không đến, thiếp rất nhớ chàng.

Đó là giọng điệu nữ nhân, vô cùng lẳng lơ và dâm đãng. Mi tâm hơi nhíu

lại, tâm tình hắn có chút thay đổi, là kiệu đang đi ngang qua Xuân Mãn

lâu, cái nơi này vừa nghe qua đã khiến tâm tình hắn xấu đi không ít.

Phong Mạc Vũ có một dự cảm xấu. Hắn cố gắng buông lỏng tâm tình tự cho rằng

mấy ngày nay bản thân có chút nhạy cảm, có lẽ chuyện liên quan đến tiểu

cô nương kia đã khiến hắn tâm tư rối bời nên không duy trì được sự tỉnh

táo như trước.

Hắn đưa tay vén tấm mành

che bên hông kiệu quét ánh mắt ngang tàn, bén nhọn cùng căm phẫn vào

Xuân Mãn lâu. Rồi sẽ có một ngày hắn san bằng nơi này!

Trong lúc hắn định hạ tấm mành xuống tránh để cho những hình ảnh dâm đãng kia làm bẩn mắt thì một dáng hình nhỏ bé lại lọt vào tầm mắt ấy. Mi tâm

nhíu chặt hơn trước, bàn tay vô thức đập mạnh vào thành kiệu. "Đáng

chết, đó không phải là nàng sao? Nàng lại dám nhân lúc hắn vào cung để

bỏ trốn về Xuân Mãn lâu, xem ra hắn đã quá nhân từ với nữ nhân này rồi.

Lần này trở về nhất định hắn sẽ trừng phạt nàng thật nặng".

Tiểu Hồng rời khỏi Vân vương phủ, một mạch đi về hướng Xuân Mãn lâu, tuy lúc cô bỏ trốn không có ai để ý nhưng không chắc hiện tại đã bị phát hiện

ra chưa. Tốt nhất nên rời khỏi càng nha