The Soda Pop
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326360

Bình chọn: 9.00/10/636 lượt.

.

Tiểu Hồng không hiểu rốt cuộc những kẻ này muốn làm gì nhưng linh tính mách

bảo sắp tới đây cô sẽ bị họ hại cho thê thảm. Nhưng có một điều cô phải

khẳng định rằng miếng ngọc bội ấy cô chưa từng thấy qua cũng chưa từng

sờ qua.

- Lục Lam tiểu thư, tôi không lấy.

Lục Lam chán ghét nhìn cô, dáng vẻ yểu điệu khi nãy sớm đã biến mất, thay

ào đó là vẻ chua ngoa đanh đá không khác gì kẻ vô học thức.

- Cô còn cãi, nếu thực sự không ăn cắp thì hãy để ta lục soát người cô.

Chưa đợi Tiểu Hồng đồng ý cô ta đã lao đến lục soát khắp người cô, chẳng mấy chốc cô ta đã lấy ra một miếng ngọc bội màu xanh trong suốt, tỏa ra ánh sáng mờ mờ trong bóng tối. Cô ta và cả những kẻ đứng vây quanh Tiểu

Hồng nhất thời cao hứng nhếch mép nở nụ cười khinh bỉ.

- Cô nói đi đây là cái gì?

Đương nhiên không có gì để giải thích, bọn họ đã cố gắng vạch ra âm mưu thì

sao có thể dễ dàng buông tha cho cô. Tiểu Hồng đứng im bất động hai tay

xiết chặt vào nhau, mặc cho bao ánh mắt nhìn mình không thiện cảm, lúc

này toàn bộ những người có mặt trong yến tiệc đều chú ý đến cô, họ ghé

sát tai nhau thì thầm chỉ trỏ, thỉnh thoảng quăng về phía cô ánh mắt khó hiểu.

- Hoàng thượng giá lâm, hoàng hậu giá lâm.

Giọng nói của Tần công công cất lên khiến mọi người nhất thời dời tầm mắt

hướng về phía trước, chỉ có Tiểu Hồng đang và đám người hỗn độn này

không hề chú ý đến. Tất cả mọi người im lặng vô tình làm cho tiếng của

Lục Lam vang rõ hơn.

- Nhìn vẻ ngoài cũng không tệ tại sao lại đi ăn cắp đồ của người khác, thật đáng xấu hổ. Cô

mau cút đi, cô không có tư cách tham dự yến tiệc này!

Mọi người thầm đổ mồ hôi lạnh, hôm nay là ngày đại hỷ mừng hoàng thượng và

hoàng hậu bình an trở về, chuyện này xảy ra có chút ngoài ý muốn, dù ai

đúng ai sai cũng khó tránh khỏi liên lụy.

Tiểu Hồng cúi mặt mặc cho những kẻ xung quanh sỉ vả, thực ra cô đang lo sợ

vì chuyện này mà khiến Phong Mạc Vũ tức giận, hắn có thể sẽ làm điều lúc trước đã nói đó chính là mang con của cô rời đi, để mẫu tử cả đời không được gặp mặt. Hiện tại cô rất muốn rời khỏi đây nhưng lại không thể.

Đột nhiên đôi bàn tay lạnh bị ai cầm lấy, rất nhanh sau đó đám nữ tử trở nên im lặng, không ai dám nói một lời nào.

- Có chuyện gì đang xảy ra, là ai dám ức hiếp vương phi của bổn vương?

Phong Mạc Vũ xuất hiện khiến đám hỗn độn vừa rồi tạm thời ổn định, hắn quét

ánh mắt lạnh lẽo ra xung quanh khiến người ta sợ hãi mà cúi đầu, rồi ánh mắt trở lại đặt trên người cô, dịu dàng và ôn nhu.

- Nàng thật là, ta mới rời đi một chút đã để những kẻ không ra gì này bắt nạt, mau đến đây cùng ta gặp hoàng thượng.

Hắn kéo tay nàng đi, để mặc những kẻ khác đứng bất động tại chỗ. Bọn họ căm phẫn nhìn cô, hận không thể một dao giết chết, tại sao Nhiếp chính

vương lại có thể ôn nhu với loại kỹ nữ đê tiện như cô ta, họ không can

tâm chấp nhận chịu thua một kỹ nữ thấp hèn, như vậy thì sau này dám

ngẩng mặt nhìn ai?

Tiểu Hồng cố gắng cúi

đầu thật thấp mong sao hoàng thượng và những cung nữ thái giám trước kia không nhận ra mình, và dĩ nhiên cô cũng không nhìn thấy có những ai

đang ngồi phía trên.

- Hoàng huynh, đây

chính là cô nương thần đệ nói, mong hoàng huynh hạ chỉ ban hôn cho đệ và nàng, phong nàng làm Nhiếp chính vương phi.

Nhìn thấy Tam đệ dịu dàng như vậy, ôn nhu như vậy hắn chắc chắn Tam đệ thực

tâm yêu cô nương này. Nếu Tam đệ đã khẩn cầu thì hắn không có lý do gì

để từ chối.

- Được....

Hắn chưa nói hết câu đã bị Lục Lam lên tiếng chen vào. Cô ta căn bản không

cam tâm, nếu để hoàng thượng hạ chỉ thì tất cả đã quá muộn vì vậy cô ta

bất chấp vi phạm cung quy lên tiếng chen ngang câu nói của người.

- Hoàng thượng, không thể được. Cô ta vừa mới ăn cắp miếng ngọc bội của

tiểu nữ, người có vấn đề về nhân phẩm như vậy tuyệt đối không thể trở

thành Nhiếp chính vương phi.

Tiểu Hồng

không ngờ Lục Lam nhất quyết không buông tha cho mình kể cả vi phạm cung quy, chỉ với việc cắt ngang lời hoàng thượng đã đủ chu di cả nhà cô ta

rồi. Nhưng đó không phải điều cô quan tâm, mà điều hiện tại cô lo lắng

đó là tâm tình Phong Mạc Vũ. Cô không thể im lặng để hắn hiểu lầm, cô

phải giải thích cho hắn hiểu nếu không để hắn nổi trận lôi đình sẽ xuống tay với con của cô. Hai tay cô bất giác nắm chặt cánh tay của Phong Mạc Vũ, hai mắt nâng lên nhìn thẳng vào hắn.

- Cô ta nói không đúng, ngươi nhất định phải tin ta, ta không hề ăn cắp mảnh ngọc bội đó.

Phong Mạc Vũ vốn không muốn truy cứu chuyện này, nhưng ánh mắt uất ức của cô

khiến hắn không thể buông. Hắn đương nhiên không tin Tiểu Hồng lại làm

những chuyện như vậy.

- Được, ta tin nàng.

Lục Lam không buông bỏ, nhất quyết gắn tội cho Tiểu Hồng.

- Ngươi đừng chối tội, đích thân ta tìm thấy miếng ngọc bội trên người của ngươi.

Tiếng đập bàn rất lớn phát ra từ phía trên khiến tất cả im lặng. Nàng ngồi

cạnh hắn nãy giờ chứng kiến hết thảy, một giây kia khi Tiểu Hồng ngẩng

mặt nhìn Phong Mạc Vũ nàng cũng nhìn thấy, có nằm mơ nàng cũng không tin được ý trung nhân của Phong Mạc Vũ lại là Tiểu Hồng. Nhưng điều đó

không quan trọng, quan trọ